Chương 17: Người Quen Quá Khứ

Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 17: Người Quen Quá Khứ

Hùng nhìn cảnh Thành và Mai Linh quấn quít bên nhau lòng hầm hực,bàn tay nắm chặt đến nỗi nghe thấy tiếng xương răng rắc.Hùng ánh mắt thâm thù nhìn Thành người mà cướp mất người hắn

yêu,liền nhanh chóng đến phòng cô giáo Hoa Như thông báo chuyện hai người.Hoa Như nghe xong cũng thấy cần phải nói chuyện với hai người Thành và Mai Linh đây là hai học sinh thuộc loại

ưu của lớp mặc dù mới là kỳ I nếu không nói thì không biết chừng sẽ xảy ra chuyện gì sẽ xảy ra.

-Được rồi,cô sẽ nói chuyện với hai bạn đấy khi tan học,em về lớp đi

-Vâng thưa cô

Hùng nghe xong mặc dù cũng cảm thấy chưa vừa lòng nói thì nói chứ đâu có biết được hai người đó có dừng hay không,Hùng liền nghĩ ra kế hoạch tán đổ Linh cướp khỏi tay Thành.Hiện tại

Thành và Linh vẫn đang nồng thắm bên nhau mà không biết có kẻ đang muốn phá hoại hai người.Ba tiết học vẫn diễn ra như thường lệ trước khi tan học Hoa Như liền thông báo cho Thành và

Linh ở lại lớp để trao đổi một chút.

-Hai em ngồi đi

-Vâng

Thành khó hiểu nhìn Hoa Như hắn cảm thấy mình chưa làm gì mắc lỗi và Linh cũng thấy thế

-Các em là học sinh giỏi của lớp là tấm gương cho các bạn noi theo cô không phủ nhận điều đó nhưng vừa mới gần đây cô phát hiện thấy hai em có cảm tình với nhau,cấp ba thì không tránh khỏi

những mối tình học sinh nhưng nếu vì thế mà xao lãng việc học là không chấp nhận được.

-Chuyện hai em yêu nhau cô tạm thời không thông báo về gia đình vì các em vẫn thực hiện đầy đủ của một học sinh nhưng nếu hai em mà có chuyện gì liên quan hay không liên đến việc học cô

sẽ thông báo cho gia đình.

Thành thì nghe được câu đầu câu cuối hắn đang thầm suy nghĩ là kẻ nào thông báo chuyện hai người yêu nhau cho Hoa Như biết chắc chắn là trong lớp rồi.

-Thành,Thành……

-Ui da đau quá.Linh ngồi bên cạnh thấy cô giáo gọi Thành mà không trả lời liền bẹo vào sườn hắn

-Vâng vâng,em sẽ cân bằng chuyện này tuyệt đối không xao nhãng việc học

-À đúng rồi,em đã suy nghĩ về việc tham gia Tiếng Anh chưa?

-Chuyện này…chuyện này

Thành gãi đầu hết liếc nhìn Hoa Như rồi đến Linh hai đôi mắt mong chờ hắn trả lởi,Thành thờ dài đành phải đồng ý,ai bảo định lực trước mỹ nhân của hắn lại yếu như thế chứ, Hoa Như thì trong

lòng như phá cỗ ánh mắt nàng tuyệt đối tin tưởng Thành sẽ đoạt giải Nhất cuộc thi năm nay.

-Tốt lắm,chiểu mai em đến câu lạc bộ English do cô Đình Thủy chủ nhiệm lấy tài liệu để ôn tập

-Em nhớ rồi

-Hai em về kẻo nắng

-Em chào cô

Trên con phố Thành và Linh nắm tay thân mật làm người đi đường phải phát hờn,thi thoảng Thành lại còn thơm vào má Linh làm nàng ửng đỏ cả khuôn mặt xinh đẹp.

-Anh đừng làm chỗ này em xấu hổ lắm

-Hì hì,tắc kè của anh đáng yêu quá

-Anh nói ai là tắc kè.Linh dứ dứ cú đấm vào sườn Thành làm hắn phát nhột

-Được rồi,được rồi,Linh này,em có cảm giác là có người trong lớp nói chuyện của chúng mình cho cô chủ nhiệm không?

-Em cũng không biết nữa nhưng mà em không thích cái người này tự dưng thừa hơi xía chuyện người khác

Thành hai tay bẹo hai má Linh kéo kéo véo véo làm khuôn mặt Linh biến dạng đến buồn cười

-Yên tâm,sẽ không có ai sẽ phá được hai chúng mình

-Em tin tưởng anh mà hì hì,anh,đến quán rồi

Bước vô quán trà sữa Dingtea Thành kiếm nhanh chỗ ngồi cho hai người sau đó order nhanh hai cốc trà sữa,Thành gọi bạc hà còn Linh gọi trà sữa đá xay vị cam.

-Anh này,cuối tuần này nghỉ em muốn anh đến nhà em chơi

Thành như ngây phỗng cô nàng này ngưu thật nha mới yêu có vài ngày mà đã muốn dẫn bạn trai về nhà rồi nhưng nhìn thần sắc lẫn khẩu khí chắc nàng dồn hết dũng cảm để nói.Thành nắm chặt bàn tay Linh cười trêu.

-Chà chà chưa gì đã muốn anh về ra mắt mẹ vợ nhanh thật nha anh còn chưa chuẩn bị gì.

-Xấu hổ quá không cho anh nói ……

-Mà đây là lần đầu em dẫn bạn về nhà khi yêu anh em cần phải cho bố mẹ em biết người con trai có khả năng bảo vệ và yêu em suốt đời.

Thành nhìn ánh mắt Linh thật lâu rồi nắm chặt hai bàn tay ánh mắt kiên định nghiêm túc nhìn thẳng.

-Bố mẹ em dễ vậy sao.

-Không phải dễ mà bố mẹ em bảo là con gái phải tìm đúng người đàn ông cuộc đời mình nên em tìm được anh thì phải trình diện bố mẹ chứ.

Thành như muốn ngất đi cô nàng này Thành không còn gì để nói nữa.

Độ chừng khoảng 10 phút sau trà đã được mang lên

-Trà sữa của quý khách đây ạ

-Cảm ơn chị

Ánh mắt Thành nhìn xung quanh quán cũng thầm khen ngợi cách thiết kể của cửa hàng này,rất độc đáo,thoáng mát,đẹp,trà lại rất ngon rất thu hút khách.Rồi ánh mắt hắn dừng lại trước người

con gái váy hồng đang thân mật với một người con trai khác,cả người hắn bỗng chốc bốc lên sát khí kinh người,ánh mắt hắn chuyển thành màu đỏ như quỷ,bàn tay bóp nát cốc trà trong tay.Linh

vui vẻ thưởng thức cốc trà nhìn Thành có vẻ không ổn liền vội quan tâm.

-Anh,anh làm sao vậy,mắt anh đỏ quá hay anh đau mắt đỏ

Thành sực tỉnh nhận ra mình thất thố quá ánh mắt liền chuyển về dạng bình thường cười hiền hòa vuốt sợi tóc mai của Linh.

-Không có gì đâu anh không sao.

-Anh bị gì thì phải nói với em,đừng có giấu đấy,chết,muộn rồi chú Chính chắc đang đợi em cổng trường,mình uống nhanh rồi về thôi anh.

Thành cũng không còn tâm trạng uống lúc hai người đi ra cửa ánh mắt cô gái bỗng liếc qua Thành,cô nàng liền từ kinh ngạc đến sợ hãi cả người nàng như bị một cái gì đó tác động đến cứng đờ người,tên con trai bên cạnh khó hiểu lay cánh tay.

-Em sao vậy,bị gì à?

-Không không có gì,em đi vệ sinh một lát

Cô nàng liền nhanh chóng bước vô phòng vệ sinh khóa chặt cửa lôi điện thoại lướt một loạt danh bạ rồi dừng lại một số.

-Alo,anh Tuấn ạ,em Nga đây

-Chuyện gì?

-Em…em hô…hôm nay đã gặp hắn

-Hắn? mày muốn nói thì rõ ràng ra không đầu không cuối thì đến ông nội tao sống lại cũng đéo hiểu

Nga tái mặt xanh như tàu lá chuối chưa hoàn hồn lắp bắp run người cầm cập mặc dù chưa đến mùa đông.

-Là Thành anh ạ,em hôm nay đi uống trà gặp hắn

-Cái gì?Mày nhắc lại xem

-Là Thành em dám chắc em không nhìn lầm,bởi cái ánh mắt ác quỷ đó dù có chết em không thể
quên được

-Được rồi,hiện giờ tao đang ở Đà Nẵng đang có công chuyện mày xem xét rồi phái người ra theo dõi hắn,cuối tuần tao về

-Vâng em nhớ rồi,em chào anh

Nga tắt điện thoại cả người lại bỗng rét run như nhớ lại cái cảnh tượng ghê người như 9 năm trước.Một khung cảnh máu me giữa dám người gục ngã đó có một con ác quỷ đang cười đến rợn

người.Nga vội dốc nước tỉnh táo định thần lại hai bàn tay nắm chặt ánh mắt trở nên thâm độc

-Mày sẽ phải trả giá vì những gì đã làm.

Nga chỉnh sửa lại khuôn mặt rồi bước ra chỗ ngồi nũng nịu tên người yêu

-Anh này em có chuyện muốn nhờ anh

-Chuyện gì thế em,muốn mua gì à?Anh mới mua cho iphoneX đấy thôi

-Không phải mà,anh nghĩ em là loại người gì?Lúc này cũng lôi vật chất ra

-Là anh sai được chưa,nói đi em muốn gì nào?

-Anh có người quen ở trường THPT X đúng không?

-Ừ,anh có mấy thằng em học đó sao vậy?

-Chả là em muốn anh nhờ mấy em của anh tìm giúp em cái người tên là Nguyễn Thế Thành,làm giúp em nha,tối này em chiều

-Em nhớ giữ lời đấy