Chương 14:Đồ Sát Quận 14

Tôi Mạnh Và Cô Đơn Như Một Con Quỷ

Chương 14:Đồ Sát Quận 14

Thành về nhà với tâm trạng bực bội,Thành chạy nhanh lên phòng vứt cặp xuống giường,mở cửa tủ áo hắn lôi cái áo khoác trùm mũ xám,đằng sau có in hình con bạch hổ đó là món quà mà sư

phụ Thành tặng khi hắn lớn.Hắn nhìn cái áo rồi nắm chặt đến run người Thành hét lớn đấm xuống sàn nhà làm nứt toác ra.Ánh mắt hắn giờ đây thay đổi đột ngột cứ như là ánh mắt của con quỷ

đang nhìn con mồi,dường như Thành vẫn còn giữ lại tia ý thức,vội vào nhà vệ sinh dốc làn nước mát để hạ hỏa.Thành nhìn mặt gương lẩm bẩm.

-Triệu chứng lại phát tác,mình cứ nghĩ nó đã hết chằng lẽ lại phải liên hệ với cô ta

Thành tiến lại giương nằm lăn ra vắt tay lên trán với những suy nghĩ có nên gọi cho cái người đó không nhưng Thành lại lắc đầu

-Thôi bỏ đi dính đến cô ta mình lại gặp phiền toái

Thành nhặt cái áo lên khoác lên người,Thành nhìn hình ảnh chính mình trong gương

-Đây sẽ là lần cuối tao mặc mày(cái áo) hi vọng sẽ không còn lần sau

Màn đêm buông xuống những ánh đèn ngoài đường được bật sáng lên xóa tan màn đêm,con người vẫn vậy vẫn ồn ào những tiếng còi xe những tiếng bán hàng ngoài đường làm inh ỏi các con

phố mà không hề biết rằng tối nay sẽ có trận đồ sát.

7h55p tối tại căn nhà Thành hôm nay Đằng Phi Hoa có công vụ ở công ty nên về muộn.Trong phòng khách tối om Thành ngồi một mình giữa ghế sofa ngửa đầu nhắm mắt hắn đã ngồi như vậy

được nửa tiếng lại còn lặp đi lặp lại câu nói

-Hurry fail asleep or Boogeyman will come for you,from the dark he will come and take the children that don’t behave

(Tạm dịch:Hãy nhanh ngủ đi hoặc ông kẹ sẽ đến bắt con,từ trong bóng đêm hắn sẽ đến và bắt những đứa trẻ hư)

-Đoong….Đoong…
Đồng hồ đánh tiếng chuống báo hiệu đã 8h hai con mắt Thành mở bừng sáng trong căn phòng tối om

-Đến lúc rồi

Ngay lúc này tại địa phận quận 14 do Sơn Ka làm chủ,trong căn biệt thự Sơn Ka vang lên những tiếng kêu thảm thiết đau đớn.Năm người năm kẻ mà Sơn Ka phái ra để xử lý giúp Hiếu đang bị tra

tấn bởi những cú đấm những dụng cụ nhìn khung cảnh máu me đến rợn người.

Sơn Ka ngồi trên cái ghế tay cầm điếu xì xà tay còn lại cầm cốc rượu vừa hút vừa nhấp điếu thuốc nhìn đám thuộc hạ do mình huấn luyện hắn rất tin tưởng nhưng hôm nay năm người bọn chúng

lại bị hạ một cách dễ dàng như vậy chẳng phải là tát vào mặt hắn sao.Sơn Ka đặt ly rượu xuống rồi đứng dậy tiến gần năm người nhìn lượt qua bọn chúng

-Bọn mày biết vì sao chứ?

Năm người kia nhìn Sơn Ka rồi nhìn nhau lắc đầu

-Bụp

-Hự…Ọc…..Ọc

Sơn Ka rít một hơi thuốc phả ra làn khói trắng bước xung quanh căn phòng

-Thất bại bởi một thằng học sinh cấp ba,được lắm,hay lắm,bọn mày bị nó hạ gục dễ dàng như vậy các băng khác chúng nó cười vào cái mặt tao,chúng mày biết không?

-Bọn quận 22 đang ngày càng mạnh mà chúng mày không chịu luyện tập suốt ngày chỉ biết đ*t và cần sa,tao không cấm bọn mày thứ tao cần là thực lực và trung thành,và hôm nay bọn mày đã
cho tao cái nhục khi bị đánh trên cái đất quận 22.

Hiếu đứng rón rén góc tường trên đầu quấn khăn trắng bọc vết thương ở tai run sợ cầm cập,Hiếu biết hắn không phải chịu như năm bọn kia là do là có họ hàng với Sơn Ka không thì giờ này hắn

đang đứng cùng bọn chúng và hắn cũng hối hận khi đòi xử lý Thành.Hiếu bước gần đến Sơn Ka nói

-Anh không phải bọn này yếu đâu mà do thằng đó mạnh quá thôi.

-Mày nói cái gì?

-Em em….

Bốp

Một cái tát đau như búa bổ áp vào má Hiếu khiến hắn bị đánh bay vào góc tường,cơn đau ập đến cái má như bị nứt từ trong khóe miệng chảy ồ ạt máu.Sơn Ka tiến lại nắm lấy áo Hiếu gằn giọng

-Chó chết nếu mày không phải em tao thì hôm nay tao đã giết mày rồi,vì mày mà tao phải trở mặt với bọn quận 6 giờ lại mày làm người của tao bại trên đất 22 mày còn muốn gì hả,bây giờ nói

cho tao là thằng nào?

Hiếu run rẩy lắp bắp cùng với bốn hàng nước(nước mắt,nước mũi) nghẹn ngào

-Là Thế Thành Nguyễn Thế Thành lớp 11A5

-Được mai tao sẽ nói chuyện với băng 22 xin xử lý,mày chỉ rõ nó cho tao

Hiếu lại nói tiếp khiến Sơn Ka ngẩn người

-Chưa hết anh ơi,trước khi nó bỏ đi nó nói tối nay nó sẽ đến đây

-Cái gì? Mày nói thật

-Vâng em thề em nói thật nguyên văn của nó

Sơn Ka ngửa cổ cười ha hả lớn tiếng nốc sạch cốc rượu hắn cười lạnh

-Thế thì tao phải xem thằng này có bản lĩnh gì mà dám đến đây

Quay lại nhân vật chính chúng ta,Thành bước đi nhanh trong màn đêm thoáng cái chừng 20 phút đã đến địa phận quận 14 sau khi thăm hỏi một vài thằng côn đồ tại đó để hỏi địa chỉ nơi thống

lĩnh quận 14 cũng không quên khuyến mãi cho chúng một vài cú đấm để khởi động.

Thành đến trước cổng căn biệt thự Sơn Ka,hắn vung chân đạp gãy đổ cánh cổng hắn bước vào bên trong vẫn yên lặng tiếng gió thổi xào xạc rồi bất ngờ một vật sắc bén lướt qua lóe sáng Thành

lanh lẹ lộn nhào người phía trước.Sau đó Thành nhìn thấy một đám đang chậm rãi đi đến Thành đếm sơ sơ độ chừng trên dưới 50 người trên tay đều cầm vũ khí ánh mắt hung tợn nhìn hắn.

Thành cười lạnh hay tay vẩy vẩy rồi như chớp hắn lao vào đám người kia

Trò chơi một vs 50 giờ phút này chính thức bắt đầu.

Không ai có thể nhìn ra Thành di chuyển nơi nào, nhưng nhìn không ngừng nhìn thấy có người kêu thảm thiết, không phải gãy chân thì gãy tay.Những ai nhìn và chứng kiến sẽ phải há hốc mồm

khi thấy cảnh tưởng này.Hắn di chuyển thân ảnh biến ảo khôn lường căn bản là không ai có thể thấy một cách rõ ràng.Cũng không lâu sau, chừng sau nửa giờ đồng hồ, trận chiến cũng kết thúc

bằng một tiếng kêu thảm thiết của người cuối cùng.Sơn Ka từ trên ban công nhìn xuống ánh mắt hiện vẻ sợ hãi hắn nhìn cảnh Thành đồ sát đám thuộc hạ của mình sao giống với 2 năm trước

nhưng Sơn Ka lại lắc đầu quay sang đám thuộc hạ

-Chuẩn bị đi thằng này không vừa đâu,còn thằng Hiếu mày cứ liệu với tao,bọn mày nhanh

-Vâng anh

Thành bước đi tiếp tục bỏ lại đám người nằm la liệt dưới đất,hắn đến trước cửa nhà lại thêm một cú đá vỡ nát cái cửa gỗ lim Thành bước vào nhìn thì đã thấy Sơn Ka đang ngồi đấy hút thuốc

ưuống rượu bên cạnh lúc này thì cũng tầm độ 10 người nhưng Thành nhìn ra mười người này cũng gọi lại được chắc là tinh anh đây.Sơn Ka nhả khói thuốc lim dim nhìn Thành

-Khá khen cho lòng dũng cảm của mày dám đi đến tận đây để xử lý chuyện thằng em tao,ha ha

-Nhanh tấn công đi

Sơn Ka dừng điệu cười một tay ngoắc ra dấu cho bọn đàn em tấn công,mười người lao đến tung ra những cú đấm,đá,vũ khí hướng vào Thành nhưng đều bị hắn xử lí gọn gẽ mỗi người đều được

Thành đánh ngất.Sơn Ka thoáng giật mình thầm nghĩ

-Thằng này chắc được huấn luyện ở đâu đây nên mới có thực lực như vậy nếu như mình thu được nó thì băng sẽ mạnh lên

Sơn Ka bật dậy bước qua xác đàn em của mình trên mặt hắn lúc này liền nở nụ cười hiền hòa

-Được rồi người anh em,tao đã nghĩ lại sao chúng ta không dừng lại chuyện này mà bắt tay làm hòa

-Tao khâm phục mày đấy mới có cấp 3 mà đã mạnh như thế sao mày không gia nhập băng của tao,yên tâm với thực lực của mày tao sẽ cho làm băng phó,tiền tài vật chất tao không thiếu mày

muốn gì cũng được …,và cái tao cần là thực lực và trung thành của mày.Thế nào,được chứ?

Thành hờ hững nhìn Sơn Ka như thương hại hắn

-Vậy tao cần cái mạng của mày được không?

Khuôn mặt Sơn Ka vặn vẹo tức giận một chân phi cước đá vào thái dương Thành vừa nhanh lại vừa hiểm độc nhưng Thành đã dùng tay để ngăn đỡ khoái cước vừa hiểm vừa nhanh của Sơn Ka

tiếp đó nhanh chóng đáp trả lại bằng cú đá vào đùi non khiến Sơn Ka phải loạng choạng bật lộn ngược phía sau.Con đau ập đến cú đá của Thành như dao đâm sâu vào đùi khiến cái đau chạy sộc

lên não,Sơn Ka cắn răng chịu đựng khôi phục lại nhanh công kích tung những cú đấm rất nhanh mang theo lực lượng như phá đá cũng khiến Thành phải chật vật chặn đứng.Sơn Ka tung những

cú đấm tưởng rằng sẽ làm Thành phải phân tâm để tung cú đám toàn lực,buồn thay khi va chạm vào tay Thành hắn cảm thấy như đấm vào núi vậy.

Thành lạnh lùng cơ thể di chuyển nhanh hơn, đôi mắy cũng trở nên lăng lệ dị thường, toàn thân phát tán ra khí tức cường giả như có như không.Né nhanh những cú đấm khi gần áp sát Thành

nhanh tung ra cú đấm vào ngực Sơn Ka khiến tâm thất hắn co thắt lại Sơn Ka thoáng khó thở rồi gục xuống,hắn thở dốc nhìn cái thanh niên xuất hiện loại hơi thở giết chóc như hai năm

trước,Thành liếc nhìn Sơn Ka ngất đi,hắn tiến đến chỗ Hiếu đang run sợ nhìn Thành như quái vật,hắn cười tà ác quỷ

-Sau việc này thì mày nên cút khỏi mắt tao nếu tao thấy mày còn lởn vởn

Thành làm dấu đưa ngón tay qua cổ,Hiếu gật đầu lia lịa hắn biết Thành không phải nói chơi sau việc này Hiếu nghĩ ngay việc chuyển trường nhưng sau này hắn vẫn tái phạm để rồi nhận kết cục

đắng chát.