Chương 90: Chuẩn bị trước khi làm bại hoại

Tiên Giới Tu Tiên

Chương 90: Chuẩn bị trước khi làm bại hoại

- Mau buông ta ra. – Tiểu Ảnh mặt nóng bừng bừng, cúi thấp đầu, lí nhí nói.

- Ha ha. – Lý Thành Trụ nhẹ nhàng kề sát miệng nàng, thở ra một hơi, dịu dàng nói:

- Ta vẫn nhớ lúc ở Hồng Nham Thai Địa có ai đó đã nói dùng nhục thể của mình để làm gì? Bây giờ muốn chối sao?

- Ngươi thật vô sỉ! – Tiểu Ảnh mị nhãn như tơ, cắn răng nói.

- Tại Hồng Nham Thai Địa đã đoạt được nhiều chiến công, nói như thế nào thì ta cũng phải thu lợi tức của ta chứ? – Lý đại lão bản nghiêm mặt, đưa bàn tay nhàn rỗi còn lại ôm lấy hông Tiểu Ảnh, sau đó chậm rãi cúi đầu.

Tiểu Ảnh rốt cuộc cảm thấy bất an vô cùng, lời nàng nói là thật, tuy nhiên đến lúc này mới cảm thấy mình rất xuẩn ngốc.

Cảm nhận được linh áp của Tiểu Ảnh dao động mãnh liệt, Lý đại lão bản đành buông lỏng tay, bĩu môi:

- Có Linh Lung ở nhà, nha đầu ngươi làm sao hơn được.

Nói ra những lời này, Lý đại lão bản cũng cảm giác được mình đã không nói thật, nét mặt hơi ửng đỏ, chỉ đành cố nhìn về phía tràng cảnh náo nhiệt đầy đường, phân tán sự suy nghĩ trong lòng.

Tiểu Ảnh nghiến răng, hung dữ chà chà bàn chân:

- Nếu ngươi dám không trung thành với tỷ tỷ ta, ta nhất định thiến ngươi.

- Cô có làm được không? – Lý Thành Trụ nheo nheo mày, tếu táo hỏi.

Tiểu Ảnh rốt cuộc hiểu được nam nhân này vô sỉ vượt xa tưởng tượng của mình, vội vàng chuyển đổi chủ đề:

- Thương thế của tỷ tỷ rốt cuộc như thế nào? Tại sao linh khí lại mất hết như vậy?

Nhắc đến Cổ Linh Lung, vẻ mặt Lý Thành Trụ mới trở nên nghiêm túc, thở dài nói:

- Tiên Anh của nàng bị tổn thương quá nặng, ta chỉ có thể dùng thuốc phong bế tiên linh khí toàn thân, tạm thời Tiên Anh của nàng sẽ không bị hỗn loạn dẫn đến bạo thể.

- Có thể phong bế bao lâu? – Tiểu Ảnh vội hỏi.

Lý Thành Trụ đưa ra bốn ngón tay:

- Án theo tính toán của ta thì nhiều nhất là bốn mươi ngày.

- Sau đó thì sao?

- Sau đó! Nếu không tìm được cách giải quyết thì Linh Lung vẫn sẽ…. – Lý Thành Trụ cúi thấp đầu, len len liếc trộm Tiểu Ảnh.

- Vậy phải làm sao bây giờ? – Tiểu Ảnh khẩn trương cầm lấy cánh tay của Lý Thành Trụ lắc lắc, nhíu mày suy nghĩ một hồi, đột nhiên nói:

- Đúng rồi, tìm tổ sư gia. Người là Đại La Kim Tiên, nhất định sẽ có biện pháp. – Nói xong lấy ra ngọc giản truyền tin cho Xảo Yên La.

- Đừng… - Lý Thành Trụ vội vàng đưa tay ngăn cản, thầm nghĩ: "Cô gọi tổ sư gia của cô đến thì chẳng phải tính toán của ta sẽ tan thành bọt nước ư?"

- Tại sao? – Tiểu Ảnh nghi hoặc nhìn Lý Thành Trụ.

- À, bởi vì…chuyện này…bởi vì ta đã có cách giải quyết. – Lý Thành Trụ nói dối nhưng có chuẩn bị, nét mặt không hề có chút nào đỏ ửng.

- Thật vậy ư? – Bàn tay như lê hoa đái vũ của Tiểu Ảnh nắm chặt đại thủ của Lý Thành Trụ, hỏi vội:

- Biện pháp gì?

- E hèm! – Lý Thành Trụ vội bày ra bộ dáng trang nghiêm nói:

- Chuyện này còn phải nhờ cô hỗ trợ. – Đoạn nhìn xem tả hữu không có ai mới ghé sát tai Tiểu Ảnh thì thầm.

Một lúc thì mặt Tiểu Ảnh càng trở nên đỏ, rốt cuộc không nhịn được đá một cước vào Lý đại lão bản, vẻ mặt chán nản vô cùng:

- Tỷ tỷ đã là người của người, áp dụng cách này có hèn hạ không? Tại sao không trực tiếp nói với tỷ?

Lý Thành Trụ khoa khoa hai tay như vô tội:

- Cô không hiểu sao, tập tục của Tiên giới khống giống với quê quán bọn ta. Linh Lung tuổi đã cao, hôn giá phải tuân theo mệnh lệnh của phụ mẫu, trước khi thành hôn thì không thể làm…chuyện này được.

Tiểu Ảnh cười lạnh nhìn Lý đại lão bản:

- Vậy cũng không cần Dâm Tiên Tán nữa. Các ngươi cứ nhanh chóng thành hôn là được.

Nhìn vẻ mặt đầy chế nhạo của Tiểu Ảnh, Lý Thành Trụ phát hoảng, nghiến răng tiếp tục nói:

- Thời gian càng nhanh thì càng tốt, vạn nhất trì hoãn thời cơ thì Linh Lung sẽ nguy hiểm hơn. Hơn nữa thành thân cũng không thể nói là thành công đâu. Được hay không thì cũng phải để ta chuẩn bị thời gian chứ.

- Hừ, ngươi biết không? Hợp Hoan Tông của chúng ghét nhất là hạng người bội tình bạc nghĩa với nữ nhân. Mỗi đệ tử Hợp Hoan Tông khi xuất sư đều phải giết chết một nam nhân khinh bạc phụ nữ thì mới coi là hoàn tất. – Tiểu Ảnh lộ ra vẻ khinh bỉ trong mắt.

- Thật ư? – Lý đại lão bản há to miệng hỏi.

- Đương nhiên là thật, đây chính là quy củ của tổ sư ban xuống.

- Hừ, phỏng chừng nữ nhân Hợp Hoan Tông các ngươi đều không ai thèm lấy. – Lý Thành Trụ nhỏ giọng thì thầm.

Mặc dù nói như vậy nhưng Tiểu Ảnh cuối cùng vẫn đồng ý giúp hắn, bàn tay lộn một vòng đã thấy chiếc bình nhỏ hiện trong tay, sau đó ném cho hắn.

- Nhớ kỹ, linh lực tỷ tỷ giờ đây đã mất hết, chỉ có thể dùng một giọt nhỏ, nếu không…nếu không… - Tiểu Ảnh nói còn chưa dứt lời thì mặt đã đỏ như táo chín.

- Hắc hắc! – Lý đại lão bản đưa tay tiếp lấy, vẻ mặt tươi cười nhìn theo phía sau lưng Tiểu Ảnh hô:

- Ta biết rồi, nhưng không phải dùng nhiều thì thời gian sẽ lâu hơn ư? Lão tử sanh long hoạt hổ như vậy kia mà.

Chờ khi Tiểu Ảnh biến mất khỏi tầm mắt, thần thái tươi cười khi nãy của hắn hoàn toàn biến mất.

Hắn nói cho Tiểu Ảnh là bản thân muốn dùng phương pháp hợp tu để trấn an Tiên Anh Cổ Linh Lung, tuy nhiên thực tế thì vấn đề trấn an Tiên Anh của Cổ Linh Lung không phải là vấn đề chính, trọng yếu ở đây chính là phải tu bổ cho Tiên Anh của nàng.

Tự bản thân hắn nghĩ ra phương pháp, tuy nhiên vẫn không biết có thành công hay không. Nếu không thành công…Lý Thành Trụ cũng không dám nghĩ thêm nữa.

Lúc này hắn có rất nhiều chuyện phải lo lắng.

Bước chậm rãi trên đường, hắn không hề để ý đến mọi người trên đường, tâm trí nhớ lại chuyện phát sinh mấy ngày trước.

Đầu tiên là Diệt Thần cung giải phóng hình thái thứ hai.

Cây đại bổng màu trắng không không những có tác dụng hấp thu linh khí đối phương khi tiếp xúc với binh khí địch nhân mà còn có tác dụng bổ sung năng lượng mất đi của bản thân. Biến thái nhất chính là nó có thể nuốt binh khí của địch nhân vào bụng, hấp thu tất cả năng lượng, thậm chí gồm cả năng lượng của nguyên thần.

Gã Tiên nhân kia nguyên thần đã bị hao tổn nên mới bị hắn tiêu diệt.

Nếu không có thanh đại bổng màu trắng đó thì giờ phút này mọi người đã biến mất tại Tiên giới.

Chuyện tiếp theo chính là người đứng đằng sau mọi chuyện.

Lý Thành Trụ thật sự không nghĩ ra tại sao kẻ đó không tiếc phái ra ba Tiên nhân để giết mọi người.

Chẳng lẽ là vì nhóm người của hắn là những kẻ sống sót từ trận doanh quay về?

Hay là vì trong đám người trở về có ai đó có phát hiện ra bí mật nào đó mà bị diệt khẩu?

Nghĩ đến lần chiến tranh này thật khác lạ, chấm dứt cũng quỷ dị, Kết Tinh Chi Thần bốc hơi, những chuyện này dường như không hề có liên quan đến nhau, nhưng Lý Thành Trụ lại mơ hồ cảm thấy có liên quan đến lần bị phục kích khi trở về.

Xem ra bản thân hắn đã phát hiện được một chút manh mối.

Lý đại lão bản ngửa đầu, vươn ngón giữa vẽ một bức hình trên không, vừa thỏa mãn nở nụ cười.