Chương 84: Bạch Sắc Đại Bổng
Lý Thành Trụ khẽ vung tay lên, Lưu Tinh kiếm bắn ngược trở lại:
- Ta đã có pháp bảo.
Nguyên Mộc nhoét miệng cười, cũng không khách khí nữa, cầm Lưu Tinh kiếm, nước bọt bay tung tóe:
- Ngươi trước hay ta trước?
- Ngươi trước đi. – Lý đại lão bản thản nhiên đáp. Nếu không phải vì trong lòng băn khoăn, không biết một mình hắn có thể thắng được hai vị Tiên nhân hợp kích không thì Lý đại lão bản đã định đánh Nguyên Mộc bất tỉnh. Dù sao thì đoạt bảo vật càng ít người càn tốt. Tuy nhiên lúc này Lý Thành Trụ đã phần nào tin vào nhân phẩm của Nguyên Mộc, người này có thể bảo toàn bí mật cho hắn.
Hai tay nhanh chóng bắt pháp quyết, trong nháy mắt Cửu Thiên Đại La Đỉnh đã xuất hiện.
Nhị phẩm tiên khí Cửu Thiên Đại La Đỉnh giờ phút này mới hiện ra, tám trăm phi kiếm màu vàng nhanh chóng bay lượn quanh thân thể Lý Thành Trụ, gió lớn rít lên, phát ra từng đợt thanh âm sắc bén.
Một mặt chỉ huy tám trăm phi kiếm khống chế tràng diện phía sau, trợ giúp cho Nguyên Mộc, một mặt không ngừng kết thủ ấn. Lý đại lão bản cố gắng hồi tưởng lại hình ảnh vừa rồi.
Cũng giống như Nguyên Tố Phân Thân Thuật lần đầu tiên Diệt Thần cung cấp cho Lý Thành Trụ, lần này nó bạo phát lại tiếp tục cấp cho Lý đại lão bản một phần đại lễ.
Hình thái thứ hai của Diệt Thần cung giải phóng!
Lần này giải phóng quả nhiên năng lượng thật lớn, Lý Thành Trụ cũng không biết từ đâu kéo đến linh khí xanh lục nhiều như vậy. Dám chắc là do Mộc Chi Tinh Hoa hấp dẫn linh khí từ ngoại giới đến. Lý đại lão bản rõ ràng cảm nhận được vừa rồi phá tan trở ngại của Uẩn Hồng tiên đan thì năng lượng từ tứ phương tám hướng kéo đến, dũng mãnh tiến vào thân thể mình.
Năng lượng này cường đại đến nỗi khiến cho Lý đại lão bản kinh hãi. Lúc trước trong lúc vô ý nuốt Uẩn Hồng tiên đan, khi phá tan trở ngại của linh đan đã hao phí không ít năng lượng. Nếu không với kinh mạch trong cơ thể bây giờ, dám chắc sẽ không thể dung nạp được nhiều linh khí như vậy, kết quả chỉ có bạo thể mà thôi.
Cũng may là vừa rồi hắn tự kích xuống mặt đất cũng chính là để phát ra năng lượng dư thừa này.
Lục sắc linh khí chậm rãi nội liễm, dần dần hội tụ nơi biểu tượng của Diệt Thần cung trên tay trái của Lý Thành Trụ.
Tiểu Vật đứng trên vai Lý đại lão bản không ngừng khịt khịt mũi, hưng phấn không thôi, ngay cả con mắt bé tí xíu cũng nhìn lão đại.
Mỗi lần khịt mũi thì một đạo năng lượng xanh biếc dũng mãnh tiến vào thân thể nó.
Năng lượng này đã từ rất lâu nó không thấy, từ khi ở trong rừng rậm hít qua một lần thì cho đến nay Tiểu Vật cũng chưa từng được hít thêm lần nào nữa.
Có năng lượng khổng lồ làm căn bản, Lý đại lão bản giải phóng hình thái thứ hai của Diệt Thần cung nhưng vẫn cảm thấy phải cố hết sức, hòa với Diệt Thần cung làm một mới có thể miễn cưỡng chống đỡ được.
Trải qua một ngàn linh tám pháp quyết, cuối cùng Lý Thành Trụ đã bắt xong đạo pháp quyết cuối cùng. Một cỗ linh áp cuồng bạo đột nhiên biến mất, cánh tay trái trong nháy mắt bừng sáng.
Sau một khắc, một cây lang nha bổng màu trắng, dài bằng nửa thân hình Lý Thành Trụ xuất hiện trên tay hắn.
Lý đại lão bản suýt chút nữa đã tức giận đến thổ huyết.
Chịu đựng đau khổ giải phóng hình thái thứ hai của Diệt Thần cung, vốn tưởng hình thái thứ hai của Diệt Thần cung phải khiến hắn ngưỡng mộ cực kỳ.
Ai mà ngờ lại là một thứ vũ khí xấu xí đến mức này, quả là chơi xỏ nhau.
Nhưng khiến cho Lý đại lão bản thương tâm nhất chính là cây lang nha bổng này không hề có linh áp dao động, phảng phất như được nặn từ kẹo đường mà thành, trắng trắng tròn tròn, ngoại trừ tác dụng dọa người ra thì còn có tác dụng gì nữa đây.
Lý đại lão bản nghĩ đến vỡ đầu cũng không rõ vì sao Diệt Thần cung được linh khí màu xanh lục kích phát lại tạo thành hình thái thứ hai có màu trắng?
Nguyên Mộc một mình chống lại hai vị Tiên nhân hợp kích, càng lúc càng lui về phía Lý Thành Trụ, tuy nhiên liếc nhìn thấy vẻ mặt Lý đại lão bản thất thần, trên tay là một cây kẹo đường màu trắng to dài, nhất thời há to miệng hét:
- Ha, đây là pháp bảo của ngươi ư?
Lý đại lão bản lúc này thật chỉ muốn cắm cây kẹo đường lớn này vào trong miệng Nguyên Mộc.
Nếu làm được như vậy dám chắc ta sẽ rất sảng khoái. – Lý Thành Trụ ác độc nghĩ.
Hai vị Tiên nhân lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Bọn họ vốn tưởng rằng một hồi địch nhân suy tính dám chắc sẽ xuất ra thứ gì đó lợi hại lắm. Thì ra là một cây kẹo màu trắng, nếu chỉ là hình dạng thì có lẽ họ vẫn dè chừng đôi chút, tuy nhiên thứ đồ vật này hoàn toàn không có một tia linh áp. Cả hai nhất thời vui mừng không thôi, xem ra nhiệm vụ lần này đã có hy vọng.
Khẽ liếc nhìn nhau, Lưỡng Nghi Hợp Kích Trận lập tức chuyển hướng công kích Lý Thành Trụ và Nguyên Mộc.
- Đừng sững người ra nữa! – Nguyên Mộc quát to một tiếng, nhảy vọt lên trên.
Chán nản cùng cực, Lý đại lão bản rốt cuộc chửi đổng lên vài câu mới có thể bình phục được tâm tình, tay nắm kẹo đường trắng theo sau Nguyên Mộc.
Có Cửu Thiên Đại La Đỉnh mở đường phía trước, vòng phòng hộ của Bích Huyết Giới, Lý Thành Trụ hoàn toàn không lo lắng chính mình sẽ bị thương.
Lý đại lão bản căn bản muốn thử xem cây kẹo đường trắng như vú đàn bà này có thật sự vô dụng như dáng vẻ của nó hay không!
Trải qua sự gột rửa của chiến tranh, Nguyên Mộc lúc này đã có hình tượng của một gã lưu manh, Lưu Tinh kiếm chuyên tìm nơi sơ hở yếu nhược đâm đến, ngoài miệng hô phong hoán uy vũ nhưng trong lòng lại âm thầm chửi tổ tông của đối phương đến tận mười tám đời.
Lý đại lão bản cắn răng gia nhập chiến đoàn, tám trăm phi kiếm phân ra bốn trăm bảo vệ quanh thân thể Nguyên Mộc.
Nguyên Mộc ha ha cười to:
- Tiểu tử nhà người so với tên Thu Phong thì hữu dụng hơn nhiều, không trách được thành chủ đại nhân đối với ngươi lại hữu tình như vậy. – Bốn trăm phi kiếm giúp Nguyên Mộc chia sẻ phần lớn công kích của đối phương, điều này làm cho lão hết sức khoái trá.
- Không biết còn bao nhiêu thời gian nữa? – Lý đại lão bản điều khiển Cửu Thiên Đại La Đỉnh một lúc thì chợt lo lắng. Hắn biết linh lực kia nếu truyền sang cho người khác thì thời gian nhất định có hạn định.
- Không biết, phỏng chừng cũng không lâu nữa. – Nguyên Mộc lúc này mới nhớ đến thực lực của bốn trăm phi kiếm không phải là thực lực của bản thân, nhất thời lại trở nên lo lắng.
- Mỗi người một gã, tốc chiến tốc thắng. – Lý đại lão bản nói xong câu này thì vung lang nha bổng xông tới trước.
Diệt Thần cung đệ nhị hình thái rốt cuộc đã bộc phát cuộc chiến đầu tiên – xử nữ chiến – của nó, đón nhận một thanh kiếm tiên đâm đến.
Lý Thành Trụ trừng mắt chuẩn bị, vạn nhất lang nha bổng bị tiên kiếm chém nát như đậu hũ thì nhất định triệu hồi đủ tám trăm phi kiếm che trước mặt.
Cây kẹo đường và tiên kiếm rốt cuộc đã tiếp xúc với nhau.
Không một tiếng động phát ra, không có thanh âm của sắt thép va chạm.
Thanh tiên kiếm trực tiếp xuyên thẳng vào cây kẹo đường, tuy nhiên vào thời điểm binh khí tương giao, Lý Thành Trụ thấy rõ cây kẹo đường bỗng há to miệng - giống như một nam nhân bắt gặp một ả gái điếm mở rộng hai chân mình ra – nuốt gọn tiên kiếm.