Chương 68: Gia Chú
Hơn nữa Lý Thành Trụ tuyệt không sợ hãi, hắn rất tin vào thực lực của mình.
Thông qua chỉ dẫn của Tiểu Vật, Lý Thành Trụ cũng như các tu tiên giả khác, truy đuổi một đám Nhị Dực Thiên Sứ.
Nhị Dực Thiên Sứ giờ phút này chẳng còn chút ý chí chiến đấu nào cả, trừ phi bị đuổi
theo mới bất đắc dĩ thi triển một chút công kích vô dụng nhằm trì hoãn bước tiến của tu tiên giả, còn lại là tháo chạy trối chết. Điều này làm cho Lý đại lão bản lại càng tràn ngập lòng tin tưởng đối với cuộc đấu này. Đến bây giờ chiến đấu đã không còn ý nghĩa nữa, Thiên Sứ bừng bừng đấu chí mà đến, kết quả là bỏ lại thây chất đầy đồng mà quay về. Nguyên nhân chủ yếu là do tu tiên giả đã đánh lén thành công quân đoàn công kích từ xa của Thiên Sứ.
Lý đại lão bản chân đạp thượng phẩm phi kiếm, tay cầm Lưu Tinh gắt gao theo sau cước bộ của Tiểu Vật, chỉ chờ Tiểu Vật dùng Lưu Ly Châm phá vỡ phòng ngự của Nhị Dực Thiên Sứ liền dùng Lưu Tinh kiếm chém đến đoạt mạng gã Thiên Sứ xấu số. Sau đó Tiểu Vật nhanh như cắt tiến vào vết thương hút ra Kết Tinh Chi Thần
Động tác phối hợp cùng với Tiểu Vật càng lúc càng thuần thục, quả thực đã đạt đến
mức tâm ý tương thông, chuyện này khiến cho Lý đại lão bản bỗng cảm thấy trò chơi
chém giết này thật thú vị.
Từng đóa hoa máu bắn ra cũng trở nên thanh tú đáng yêu vô cùng!
Lý đại lão bản ước lượng thời gian còn tác dụng của Đại Lực Phù, thầm nghĩ
cố gắng trong thời gian thực lực tạm thời gia tăng này giết thêm vài tên thiên sứ
để tước bỏ đi sự kiêu ngạo của Thu Phong.
Tu tiên giả đuổi theo Thiên Sứ suốt mười tám dặm, tới tận đại môn đại bản doanh của Thiên Sứ mới buông tha. Một đường tới nơi này xác chết khắp đồng, máu nhuộm đỏ đất, hoàn toàn biến nơi đây thành địa ngục tại Tiên giới. Ngay cả những tu tiên giả tại doanh địa cách xa chiến trường cũng có thể mơ hồ cảm nhận được một cỗ huyết tinh bốc lên tận trời xanh.
Tám vị Đại La Kim Tiên đều đã hoàn thành nhiệm vụ mai phục, chỉ có một vị Đại La Kim Tiên bị phục kích nên bị trọng thương. Bát Dực Thiên Sứ ra nghênh chiến thì chết bốn, bị thương ba.
Tam phẩm thống lĩnh tu tiên giả Diệp Tri Thu và thống lĩnh tiên nhân Xảo Yên La cũng nằm trong tám vị Đại La Kim Tiên kể trên, với tu vi cao thâm của hai vợ chồng này dĩ nhiên có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ.
Thắng lợi của chiến dịch này khiến cho Diệp Tri Thu cười muốn rớt cả răng, vung tay rộng rãi khao thưởng ba quân. Mỗi tu tiên giả ngoài hai mươi khối thượng phẩm thạch, những người tham gia nhiệm vụ phục kích còn được thưởng thêm mỗi người mười khối thượng phẩm thạch
Chúng tu tiên giả quả nhiên vui mừng hết sức, giết một gã Nhị Dực Thiên Sứ mới được
một khối thượng phẩm thạch, đại soái lại cao hứng phát cho mỗi người hai mươi khối, như vậy tương đương với công lao chém giết hai mươi tên Nhị Dực Thiên Sứ. Điều này sao có thể không động tâm được chứ? Chiến tranh thắng lợi lại được thưởng thêm vật chất khiến tu tiên giả đều như say như mê.
Những tu tiên giả này an dật đã mấy trăm ngàn năm giờ phút này đã cảm nhận được cái gì gọi là kích thích, gọi là điên cuồng!
Trong trướng bồng, Lý Thành Trụ và Thu Phong đều mở to đôi mắt.
- Thu huynh, mời huynh trước! - Lý đại lão bản mỉm cười nói.
Tuy rằng lúc truy sát thiên sứ quân được một nửa lộ trình thì Đại Lực Phù hết tác dụng, khiến cho bản thân hữu tâm vô lực, đành phải quay về, nhưng Lý Thành Trụ vẫn mười phần tin tưởng vào lần đánh cuộc này.
- Mời Lý huynh trước! Thu Phong lại nhường.
- Không nên, không nên, quê ta có một truyền thống là kính trên nhường dưới. Dù sao cũng phải để Thu huynh lên trước. - Lý đại lão bản híp hai mắt nói.
Thu Phong lạnh lùng cười:
- Nếu đã như vậy, Thu mỗ cung kính không bằng tuân lệnh. - Nói xong hai tay khẽ rung lên, trên mặt đất hiện ra một đống Kết Tinh Chi Thần.
- Oa!
Tiểu Ảnh mở to miệng, mình liều mạng nhỏ dưới sự bảo vệ của tỷ tỷ mới giết được mười mấy tên Nhị Dực Thiên Sứ, không ngờ Thu Phong lại có thể giết được nhiều như vậy.
Phải biết rằng trên chiến trường hỗn loạn vô cùng, giết người dễ dàng, bị người giết cũng dễ dàng không kém. Sơ suất một chút là chết không có chỗ chôn. Vì thế nên Tiểu Ảnh phải thật cẩn thận lắm mới có thể giết được mười mấy Nhị Dực Thiên Sứ. Nếu không có sự bảo vệ của Cổ Linh Lung thì nàng có còn toàn thân trở về được hay không cũng là cả một vấn đề.
Lý Thành Trụ thấy Kết Tinh Chi Thần trên mặt đất cũng vô cùng sửng sốt. Xem ra chính mình đã xem thường thực lực của Thu Phong, không ngờ rằng Thu Phong có thể thu được nhiều Kết Tinh Chi Thần như vậy, chắc hẳn trên người hắn phải có bảo bối. Bằng không một tu tiên giả Đại Thừa Kỳ làm thế nào có thể có nhiều chiến công như vậy?
Nhưng như vậy cũng tốt, càng tiện nghi cho mình, Lý Tự Thành trong lòng cười thầm, mặt không đổi sắc nói:
- Tiểu Ảnh, phiền cô đếm số lượng Kết Tinh Chi Thần của Thu huynh!
-À, được! - Tiểu Ảnh sau một hồi chấn kinh đã hồi tỉnh, quay sang đếm số vật thể lấp lánh kia.
-Năm mươi ba khối!
Khi Tiểu Ảnh báo số lượng này, có vài người đã đỏ mặt. Nhất là trong đó lại có ba vị cao thủ Đại Thừa Kỳ.
Tu vi không sai biệt lắm, kết quả tại sao lại khác nhau xa đến vậy? - Trong lòng ba cao thủ Đại Thừa kỳ thực sự bất bình.
- Đến phiên người đó Lý huynh! - Thu Phong mười phần tin tưởng nhìn Lý lão bản.
Lần trước giết Lục Dực Thiên Sứ trước có thể nói là do có sắp đặt trước, mặc dù không biết không dám nói liều nhưng Thu Phong tin rằng chính tên tiểu nhân xấu xa đó đã sắp đặt quỷ kế trước mới có thể tiêu diệt địch nhân. Lần chiến tranh này trên chiến trường
hỗn loạn có thể sắp đặt trước được sao? Cho nên Thu Phong tin tưởng rằng lần này chắc chắn Lý Thành Trụ sẽ phải thua.
- Đừng vội. - Lý đại lão bản cười hắc hắc, không có hảo ý nói:
- Thu huynh có muốn cược thêm vật gì nữa hay không?
- Ngươi dọa ta? - Thu Phong lạnh lùng nhìn Lý Thành Trụ:
- Ngươi cho rằng ngươi thắng rồi chắc?
Đại lão bản bĩu môi, vẻ mặt lạnh nhạt:
- Cũng có thể ta thật sự ít hơn ngươi…. Nhưng không chừng cũng có thể là ngược lại. - Sau đó quay về phía Thu Phong nháy mắt:
- Binh bất yếm trá mà.
Thu Phong hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi có vật gì có thể đưa ra cho ta xem đây?
Lý đại lão bản đưa tay trái ra, dùng sức vẫy vẫy, miết miết Bích Huyết Giới trên ngón giữa:
- Vật này, Thu huynh có hài lòng chăng?
Bích Huyết Giới của Huyễn Kiếm tông?
Thu Phong hoảng sợ, từ trước tới nay không để người này vào mắt, ngờ đâu tới bây giờ mới chú ý đến tín vật của Huyễn kiếm tông trên tay hắn. Thứ này đích thị là bài danh một trong năm giới chỉ hàng đầu của Tiên giới. Mọi người nghe đến đây cùng như trong cơn mê bừng tỉnh. Không phải không ai từng thấy giới chỉ màu đỏ trên tay Lý đại lão bản, nhưng mọi người đều tưởng rằng đó là hắn cố ý lộ ra, không ngờ rằng đó chính là đỉnh đỉnh đại danh Bích Huyết Giới. Trong mọi người chỉ có Thu Phong biết nhiều hiểu rộng, liếc mắt một cái là nhận ra. Nhất thời trong trướng bồng đồng loạt phát ra thanh âm nuốt nước miếng.
- Thu huynh quả là có nhãn lực, chính là Huyễn Kiếm tông Bích huyết Giới. - Lý đại lão bản đắc ý cười:
- Chẳng biết Thu huynh có nguyện ý thêm vào hay không?
Dừng lại một chút Lý Thành Trụ ranh mãnh nhìn Thu Phong:
- Hay là trên người Thu huynh đã chẳng còn một chút gia sản nào? Chẳng còn giữ lại chút gì sao?
Thu Phong đối với khiêu khích của Lý Thành Trụ không hề nghe thấy, trong lòng chỉ tính toán tới khả năng thắng thua.
Trướng bồng hoàn toàn yên tĩnh không một âm thanh, Tiểu Ảnh lồng ngực khẩn trương hô hấp, nhìn Lý đại lão bản nuốt nước miếng. Chỉ có Cổ Linh Lung là an tĩnh ngồi một bên, hồi phục tiên linh khí của mình.