Chương 62: Luyện Chế Tiên Kiếm
Cả một đám đều là quỷ hẹp hòi!
Một lúc lâu sau hắn mới hoàn toàn bình phục tâm tình.
Lý Thành Trụ lấy từ trong giới chỉ ra thanh Tiên Kiếm có tên là Lưu Tinh. Thanh kiếm được chạm khắc khéo léo vô cùng, dám chắc trước kia sư thúc tổ xinh đẹp của hắn đã từng sử dụng, bây giờ có tiên kiếm tốt hơn mới cho hắn thanh kiếm này.
Tuy nhiên Lý Thành Trụ vẫn hiểu rõ một điều rằng một gã tu tiên thấp kém như gã mà có được một thanh tiên kiếm thì đã chính là phúc khí chín mươi đời. Còn yêu cầu gì cao sang hơn nữa?
Hơn nữa bản thân hắn có thể luyện hóa để sử dụng hay không thì vẫn còn là một dấu hỏi. Nếu không thể dung hợp với thân thể hắn thì cũng như không.
Hai tay cẩn thận cầm kiếm, Lý Thành Trụ nhắm mắt, xuất ra linh lực cố gắng tiến vào thân kiếm. Tuy nhiên cố gắng một lúc lâu vẫn không cách nào đưa linh lực vào thân kiếm. Lý Thành Trụ lúc này đã toát mồ hôi, linh khí trong cơ thể tiêu hao rất nhiều.
Cảm giác được bản thân sẽ không đột phá qua được chướng ngại phát ra từ kiếm thể, Lý Thành Trụ đành mở mắt, lau mồ hôi. Linh khí quả nhiên là chưa đủ khả năng để chế ngự tiên kiếm. Dù sao thì cấp bậc khác biệt cũng thật là nan giải.
Hắn đành lấy Thiên Cơ thạch bố trí Tụ Linh trận để thu hút linh khí, hồi phục lại trạng thái ban đầu. Sau đó mới tiếp tục nghĩ cách khác.
Lần này hắn dùng tiên linh khí trong Nguyên Anh để đột phá kiếm thể. Quả nhiên tiên linh khí không phụ kỳ vọng của Lý đại lão bản, đã có thể dễ dàng phá vỡ sự ngăn cản của Lưu Tinh kiếm, nhập thẳng vào kiếm nội.
Lý Thành Trụ phóng xuất tâm thần vào kiếm nội, nhất thời kinh ngạc không thôi. Không nghĩ ra bên trong thân kiếm chứa đựng vô số trận pháp, hơn nữa lại liên tục, hòa hợp với nhau. Thật sự là không tưởng tượng nổi. Cũng may là lúc trước ở phủ Thành chủ hắn đã bỏ ra một tháng nghiên cứu các tài liệu về trận pháp. Bây giờ cách nhìn trận pháp đã tiến bộ hơn trước rất nhiều, tuy nhiên vẫn không thể hiểu hết được các loại trận pháp bố trí bên trong thân kiếm. Xem ra cấp độ Tiên nhân quả nhiên là lợi hại.
Đại bộ phận các trận pháp trong thân kiếm đều là trận pháp công kích, chỉ có một ít trận pháp mang tính chất hỗ trợ tốc độ và độ sắc bén. Tuy nhiên tuyệt không có một trận pháp phòng ngự nào.
Suy nghĩ một chút, Lý Thành Trụ nhất thời hiểu rõ. Kiếm lấy sự hung hãn, chủ sát làm chính, nếu đặt trận pháp phòng ngự trong này thì có công dụng gì chứ? Chi bằng cố gia tăng độ sắc bén và tốc độ để đẩy mạnh lực sát thương lên mới là thượng sách.
Nghĩ lại bản thân trước kia luyện chế Hàn Quang kiếm bất giác hắn đỏ mặt xấu hổ vô cùng.
Lúc trước hắn chưa hiểu rõ đạo lý này nên đã bố trí không ít trận pháp phòng ngự trong Hàn Quang kiếm. Thật là ngây thơ!
Trận pháp bên trong Lưu Tinh kiếm quá sức thâm ảo, Lý đại lão bản cũng không dám tự tiện sửa chữa, hơn nữa hắn cũng không đủ thực lực để làm chuyện này, chỉ có thể từ từ nhớ kỹ pháp quyết khởi động trận pháp.
Chỉ cần có thể đả thương giết người là được, cần quái gì phải nghiên cứu cho kỹ! – Lý Thành Trụ chỉ có thể tự an ủi như vậy thôi.
Không biết trải qua bao lâu, Lý đại lão bản mới nhớ được hoàn toàn pháp quyết khởi động trận pháp. Chuyện còn lại chính là phải lưu lại bên trong dấu hiệu đặc trưng của nguyên thần.
Tu tiên giả gọi công việc này là "Đả Tiêu Thiêm", chỉ cần pháp bảo có ấn ký của ngươi thì cho dù người khác có đoạt được cũng không thể chối cãi được là vật của mình. Vì nguyên thần của chủ nhân vẫn lưu lại bên trong pháp bảo.
Đương nhiên đó chỉ là quy định bất thành văn mà thôi. Tu tiên giả cũng đã gặp không ít trường hợp tranh đấu đoạt bảo.
Lúc này Lý đại lão bản suy nghĩ đến việc lưu lại dấu hiệu nguyên thần trên thân kiếm thì hắn đột nhiên nhớ lại một chuyện.
Lúc trước, khi ác đấu với Kỳ lân tiên thú hắn đã bị Kỳ Lân tiên thú hủy đi phi kiếm, nếu lúc đó hắn không kịp thu lại nguyên thần thì dám chắc đã trọng thương. Chuyện này trong khi chiến đấu vô cùng có hại, chỉ cần không kịp thu hồi nguyên thần trong nháy mắt cũng có thể dẫn đến tử vong Tuy nhiên pháp bảo phải có nguyên thần chủ nhân dung hợp thì mới có thể tăng lực công kích và điều khiển dễ dàng được.
Lý đại lão bản vì thế suy nghĩ xem không biết có phương pháp nào loại bỏ được nhược điểm này hay không. Trong một quyển sách tại phủ Thành chủ cũng đã có viết rằng trong truyền thuyết đã có một vị Tiên nhân luyện chế ra một con rối dung nhập vào bên trong tiên kiếm. Sau đó thông qua con rối này để điều khiển phi kiếm.
Mặc dù biện pháp này hạn chế được nguy hiểm nhưng vẫn phải dùng đến lực lượng của nguyên thần để khống chế con rối. Lúc tiên kiếm bị hủy thì vẫn phải cố để cho con rối chạy thoát, giảm tỉ lệ bị thương xuống thấp nhất mà thôi.
Nghĩ đến con rồi, trong đầu hắn chợt lóe lên một ý niệm.
Bản thân mình không phải đã có nguyên tố Phân Thân thuật hay sao?
Mấy ngày nay không luyện tập, quả nhiên đã quên mất Phân Thân thuật.
Thuật pháp này vốn là từ Mộc Chi Tinh Hoa mà có. Lý đại lão bản từ sau khi ra khỏi Trầm Thụy Tiên Lâm đã không tu luyện đến nữa.
Nếu có thể sử dụng phân thân thì cũng tương tự như sử dụng con rối đấy thôi!
Hơn nữa khi phân thân cũng không cần sử dụng đến nguyên thần. Cho dù bị phá hủy phân thân cũng không sợ tổn thương đến cơ thể. Mặc dù phân thân tất không thể chịu được một chiêu công kích, nhưng nếu giấu phân thân trong kiếm thể thì không phải sẽ rất hoàn mỹ sao?
Lý đại lão bản thỏa mãn, nở một nụ cười dâm đãng quen thuộc của mình, sau đó biến hóa ra một phân thân.
Nhưng vấn đề ở đây là làm sao để phân thân có thể tiến vào trong thân kiếm?
Chuyện này lại khiến cho Lý đại lão bản thêm một phen nhức đầu váng óc.
Mặc dù phân thân chính là một cỗ năng lượng nhưng vẫn không có cách nào tiến được vào trong kiếm thể.
Suy nghĩ nửa ngày, cuối cùng Lý Thành Trụ quyết định xuất ra phân thân của Nguyên Anh xem sao!
Bình thường người ta chỉ biến ra một phân thân như thân thể của mình, chưa ai dùng thuật phân thân để biến ra một bộ phận ảo trong cơ thể mình cả. Tuy nhiên Lý đại lão bản chính là người như vậy, hắn trực tiếp huyễn hóa ra một phân thân của Nguyên Anh.
Nhìn vật thể vừa hóa ra giống như đúc Nguyên Anh, Lý Thành Trụ nở một nụ cười thật tươi.
Không nghĩ ra lại có thể biến ra phân thân của Nguyên Anh, hơn nữa trong phân thân của Nguyên Anh còn tồn tại tiên linh khí. Đây chính là việc mà hắn chưa từng nghĩ đến.
Cũng có thể là lực lượng của Nguyên Anh quá mạnh mẽ nên khi sử dụng Phân Thân thuật thì tỉ lệ thành công cũng gia tăng lên cực đại.
Điều khiển phân thân Nguyên Anh tiến vào bên trong Lưu Tinh kiếm, Lý Thành Trụ cẩn thận rút nguyên thần ra khỏi tiên kiếm.
Vật lộn hơn nửa ngày trời khiến cho Lý Thành Trụ tiêu hao hết linh lực, đành phải ngồi xuống khôi phục lại sức lực.
Đã dung hợp thành công Lưu Tinh kiếm, chuyện dung hợp Lưu Ly Châm đã trở nên đơn giản hơn rất nhiều. Điều đáng tiếc duy nhất là Nguyên Tố Phân Thân thuật hiện nay hắn chỉ mới có thể luyện đến mức độ biến ra được một phân thân mà thôi.
Nếu không thì biến ra thêm một phân thân khống chế Lưu Ly Châm cũng tốt.
Tuy nhiên kết quả hôm nay cũng đã khiến cho hắn hoàn toàn thỏa mãn.
Ngay cả thanh thượng phẩm phi kiếm cũng đã được hắn dung hợp hoàn toàn. Dù sao thì lúc nào cầm thanh Tiên kiếm trên tay cũng không tốt chút nào, ít nhất thì sẽ có không ít cặp mắt thèm thuồng, ghen tị nhìn hắn.
Đáng mừng hơn cả là thông qua lần luyện khí này, tu vi thân thể hắn đã mơ hồ đột phá Xuất Khiếu trung kỳ đến Xuất Khiếu hậu kỳ, không còn cách quá xa tu vi Nguyên Anh.
Tu vi cao thì thật là tốt! – Lý đại lão bản thu hồi Tụ Linh trận bên trong mật thất, một mặt cảm thán một câu.