Chương 115: Tổ sư Hợp Hoan Tông.(2)
" Nếu như phu nhân đang nói về hài tử trong bụng Tiểu Ảnh, thì quả thực hài tử đó là của ta." Lý Thành Trụ ngửa đầu ưỡn ngực, đáp lời.
" Câm miệng." Xảo Yên La hung hăng trừng mắt nhìn hắn: "Nếu ta biết ngươi dùng thủ đoạn đê tiện để cướp đoạt thân thể của Tiểu Ảnh, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn." Nói xong, khuôn mặt Xảo Yên La liền trở lên dữ tợn.
Hợp Hoan Tông hận nhất trên đời chính là loại nam nhân bội tình bạc nghĩa, huống chi Xảo Yên La lại là người sáng lập ra Hợp Hoan Tông?
Nghĩ đến cảnh Xảo Yên La sẽ ra tay tàn nhẫn, ngay cả Diệp Tri Thu ở bên cạnh cũng phải rùng mình, sau đó vị tiên đế đặc sứ này liền trực tiếp thuấn di lặn mất tăm, nhắm mắt làm ngơ a.
" Tổ sư." Tiểu Ảnh chậm rãi ngẩng đầu lên, nước mắt như mưa, nói: "Tại sao người lại tốt bụng với con như vậy?"
"Nha đầu ngoan, cứ nghe theo lời tổ sư, nếu có người khi dễ con, ta sẽ cắt đứt cái chân thứ ba của hắn." Nói xong quay lại trừng mắt nhìn Lý Thành Trụ một cái.
Tiểu Ảnh khóc nức nở đem chuyện của phụ thân nói ra, sau đó lại kể về chuyện ủy thân cho Lý Thành Trụ, bất quá chuyện "mê gian" thì nàng không hề nhắc tới, mà đổi thành hai người tình đầu ý hợp.
Nghe đến đó, Xảo Yên La cũng thở dài một hơi, sự tình của Tu Tiên giới thì tiên nhân căn bản không thể quản tới, nhưng là cô nương của nhà mình thì không thể để cho nàng chịu thiệt được? Lúc trước phụ thân Tiểu Ảnh đưa tin nói tìm được Tiểu Ảnh, không nghĩ tới phụ thân hắn lại muốn mình đi thuyết phục Tiểu Ảnh gả vào Tề Thiên Các, liên tưởng theo như lời phụ thân Tiểu Ảnh nói về tương lai của Hợp Hoan Tông, Xảo Yên La cũng chỉ có thể buông tay mặc kệ, nói cho cùng với vị trí của phụ thân Tiểu Ảnh nàng bây giờ, để cho bọn họ tự giải quyết đi.
Không nghĩ tới, nha đầu Tiểu Ảnh kia cư nhiên dứt khoát như thế, dám làm đến bước này, hôm nay ngay cả hài tử cũng đã có.
Nhẹ nhàng lau đi nước mắt trên khóe mi của Tiểu Ảnh, Xảo Yên La mở miệng nói: "Đừng khóc nữa, nếu đã tới bước này, sau này tổ sư sẽ là chỗ dựa cho con, phụ thân con nếu còn ép con nữa, ta đánh vào mông hắn."
Nghe được câu như thế, Tiểu Ảnh "khì khì " cười, nhớ tới phụ thân mình cũng đã mấy trăm tuổi, còn bị tổ sư đánh vào mông, nghĩ mà thấy tức cười quá..
"Cũng tốt, cười nhiều mới vui vẻ nhiều, mới có lợi với hài tử trong bụng." Xảo Yên La dùng tay sờ sờ bụng Tiểu Ảnh, làm cho trên mặt nàng cũng thoáng ửng hồng.
"Tiểu tử ngươi." Xảo Yên La ngẩng đầu trừng mắt nhìn Lý Thành Trụ một cái.
"Nghe tổ sư dạy bảo." Lý Thành Trụ cũng thật khôn khéo, bỗng dưng kiếm được một tổ sư có thực lực cường đại, lại có thêm một chỗ dựa.
"Sau này nếu dám đối Tiểu Ảnh không tốt hay dám đi trêu hoa ghẹo nguyệt, xem ta như thế nào thu thập ngươi." Xảo Yên La răn dạy.
"Ách, cái này thì… tổ sư." Lý Thành Trụ ấp a ấp úng.
"Chẳng lẻ ngươi đã làm chuyện có lỗi với Tiểu Ảnh?" Xảo Yên La lập tức đổi sắc mặt.
Lý Thành Trụ hít sâu một hơi, sau đó kéo Cổ Linh Lung đang đứng ở sau lưng hắn qua: "Vị... vị này, cũng là phu nhân của ta."
Xảo Yên La nhắm hai mắt lại, bả vai đang run run rẩy, Diệp Tri Thu biết đây là dấu hiệu trước cơn bảo táp, lập tức vọt tới bên cạnh nàng, đè chặt bả vai nàng.
"Ngươi tốt nhất cho ta một giải thích." Xảo Yên La mở trừng đôi mắt đằng đằng sát khí, nói: "Nếu không ta sẽ không quản ngươi có những thứ lợi hại như Huyễn Kiếm Tông Bích Huyết Giới, cũng không xem tên trọng chân kia ra gì, không có lời giải thích tốt, ta nhất định tru sát ngươi."
"Đây là sự thật, Tiểu Ảnh cùng Linh Lung đều là phu nhân của ta." Lý Thành Trụ sắc mặt bình tĩnh đáp.
Tiểu Ảnh cũng khẩn trương giữ chặt thân thể của Xảo Yên La, nói: "Tổ sư, đây đều là con tự nguyện, con cùng tỷ tỷ cũng phi thường yêu phu quân, phu quân đối với chúng con cũng tốt lắm, Tiểu Ảnh không hề cảm thấy phải chịu ủy khuất."
"Con đã quên huấn giới của Hợp Hoan Tông rồi sao?" Xảo Yên La lạnh lùng nhìn Tiểu Ảnh.
"Con không quên, nhưng con không thể chịu được không được ở bên cạnh người mình yêu." Tiếng khóc của Tiểu Ảnh càng lớn hơn nữa.
"Tổ sư, thứ ta cả gan, quyết định của ngươi không nhất định phải là quyết định hy vọng của Tiểu Ảnh." Lý Thành Trụ kiên định nhìn Xảo Yên La, không nhìn Diệp Tri Thu ở sau lưng đang ranh mãnh nhìn hắn.
" Ngươi còn dám nói." Xảo Yên La khí thế toàn thân càng mạnh, nói: "Ta giết ngươi một tiểu tử thúi hoa tâm." Nói xong trực tiếp thuấn đi đến trước mặt Lý Thành Trụ, nhân lúc hắn không phản ứng đánh tới một chưởng.
Một chưởng này ốc độ quá nhanh, ngay cả Cổ Linh Lung cũng không có thời gian phản ứng, cái lồng phòng hộ của Bích Huyết Giới vừa mới mở ra đã bị đánh nát, Lý Thành Trụ lúc này mới hiểu được vận dụng lực lượng phóng xuất ra của Nguyên Anh cửu thiên đại la đỉnh, bảo hộ quanh thân thể hắn, đồng thời kéo Cổ Linh Lung thối lui ra sau.
"Tổ sư." Thanh âm của Tiểu Ảnh vô cùng bi thương, nói: "Nếu người giết chàng, Tiểu Ảnh hôm nay cũng đi cùng hắn."
Xảo Yên La sửng sốt, nhìn lại, Tiểu Ảnh đã ấn một pháp quyết, đúng là pháp quyết Nguyên Anh tự bạo. Diệp Tri Thu xấu hổ đứng ở một bên.
"Ta biết không nhất định có thể nhanh hơn hai vị tổ sư." Tiểu Ảnh có chút cười cười, nước mắt từng giọt rơi xuống, nói: "Nhưng các người không thể cả đời trong coi bên cạnh ta."
"Tiểu Ảnh, không nên." Lý Thành Trụ nổi giận gầm lên một tiếng, vận đủ khí lực toàn thân chạy tới bên Tiểu Ảnh.
Xảo Yên La vừa vẹn vung tay lên, đã lại lần nữa đánh bay Lý Thành Trụ, đánh văng lên tường, phun ra một ngụm máu tươi.
"Trụ Tử." Cổ Linh Lung cùng Tiểu Ảnh đồng thời kinh hô.
Xảo Yên La hít vào một hơi thật sâu, quay đầu lại nhìn Tiểu Ảnh một chút, hỏi: "Con quyết định rồi sao?"
Tiểu Ảnh lo lắng nhìn Lý Thành Trụ, kiên định gật đầu.
Xảo Yên La trên mặt trong nháy mắt mỉm cười, nhẹ nhàng đi tới trước mặt Lý Thành Trụ
Cổ Linh Lung che ở phía trước vẻ mặt đề phòng, nhẹ giọng cười nói: "Chúc mừng chàng, đã vượt qua kiểm tra."
"Vượt qua kiểm tra?" Lý đại lão bản chịu đựng cơn đau nhức toàn thân, đứng dậy, phun ra máu tươi trong miệng, hỏi: "Qua cái gì?"
"Ai nha." Diệp Tri Thu vọt lại đây, nói: "Vượt qua kiểm tra chính là tổ sư ngươi đã đồng ý rồi."
"Thật vậy không tổ sư?" Tiểu Ảnh ở bên kia vui vẻ cười, sau đó tiến lại ôm chặt cánh tay Lý Thành Trụ.
" Con đã như vậy rồi, ta còn có thể làm gì các ngươi chứ? Chẳng lẻ thật sự để hài tử con mang trong bụng cùng nhau bạo phát sao?" Xảo Yên La trừng mắt nhìn Lý Thành Trụ một cái, tiếp tục nói: "Nếu sau này cuộc sống Tiểu Ảnh bất hảo, ta sẽ hỏi ngươi."
"Vâng, vâng." Lý đại lão bản gật đầu mạnh, vừa lại ho ra một ngụm máu tươi, làm cho Cổ Linh Lung cùng Tiểu Ảnh đau lòng một trận.
"Được rồi, đừng giả bộ nữa." Xảo Yên La huy phất tay, nói: "Ngươi giả bộ nữ hai vị phu nhân của ngươi sẽ hận chết ta."
"Hắc hắc." Lý Thành Trụ xấu hổ cười, lau lau máu tươi nơi miệng, ưỡn thẳng lưng lên.
"Không có việc gì chứ Trụ Tử." Cổ Linh Lung lo lắng hỏi, đồng thời vươn đến bắt mạch cho hắn.
" Ta chưa từng dùng lực, hắn có thể xảy ra chuyện gì chứ." Xảo Yên La vừa lại trợn mắt nhìn Lý Thành Trụ một cái, nói: "Tiểu hoạt đầu(Đồ gian xảo)."
Lý đại lão bản lau lau miệng miệng, vừa vặn nhìn thấy Diệp Tri Thu lặng lẽ đưa ngón tay cái của hắn lên, không ngừng run rẩy.
Chờ đến sau khi tất cả mọi người ngồi xuống, Cổ Linh Lung lúc này mới có cơ hội theo Diệp Tri Thu nộp thiên cống.
Diệp Tri Thu thân là chưởng quản tam phẩm chiến suất của tu tiên giả, cho nên lần trước tại Hồng Nham Thai lúc tu tiên giả chiến đấu mới do hắn điều phối. Mọi chuyện lớn nhỏ ở tu tiên giới hiển nhiên do hắn xử lý. Mà phu nhân hắn Xảo Yên La thì có quyền lợi chưởng quản tiên giới tiên nhân, quan hàm so với Diệp Tri Thu còn cao hơn một bậc, là nhị phẩm chiến suất, nói như vậy Xảo Yên La chính là lãnh đạo trực tiếp của Cổ Linh Lung.
Xảo Yên La ngồi ở bên cạnh cầm lấy tay của Tiểu Ảnh không biết tại thấp giọng nói thầm cái gì, khiến khuôn mặt Tiểu Ảnh đỏ ửng.
Lý Thành Trụ bị gạt ra một bên, giả bộ làm ra vẻ bi thương, làm cho hai vị phu nhân thỉnh thoảng quay đầu lại quan tâm nhìn hắn.
Đợi đến khi Cổ Linh Lung nột xong thiên cống, Lý Thành Trụ mới đột nhiên nhớ tới chuyện của mình, nhìn Diệp Tri Thu nói: "Diệp đại soái, có thể hỏi ngươi một việc hay không?"
Diệp Tri Thu giờ phút này tâm tình vừa lòng, huy huy bàn tay to nói: "Có chuyện gì cứ hỏi đi."
"Lần trước tại Hồng Nham Thai sáu khối lục phấm chiến tương mà ngươi cho ta ngoài ngươi còn người nào có thể tại tiếp xúc trước ta không?" Lý Thành Trụ nói.
"Có thể nhiều hơn, tỷ như ta phu nhân có thể, còn có các chiến suất khác đều có có thể tiếp xúc." Diệp Tri Thu đáp, sau đó nhìn Lý Thành Trụ một chút, hỏi: "Sao lại hỏi việc này?"
Có rất nhiều người có thể tiếp xúc sao? Vậy cũng kể cả hắn rồi? Nói như thế nào, trên chiến trường, thân phận của hắn dường như so với Diệp Tri Thu còn cao quý hơn một ít.
"À? Chiến tướng đồ của ngươi đâu?" Diệp Tri Thu nghi hoặc nói.
Lý Thành Trụ mỉm cười: " Cái đó bỗng bốc lên, không biết tại sao, đột nhiên biến. Cho nên mới muốn hỏi Diệp đại soái ngươi, xem có phải hay không có người cố ý chơi ta."
"Không thể nào? Còn có chuyện này sao?" Diệp Tri Thu há to miệng, người nào lại làm chuyện vô vị này?
"Không sao, để cho hắn một khối cũng không thành, dù sao quân hàm hắn cũng ghi chép xong rồi." Xảo Yên La ở một bên xen miệng nói, cẩn thận nhìn chăm chú hai tròng mắt của Lý Thành Trụ, muốn từ trong đó phát hiện ra dấu vết không ổn.
" Vậy đa tạ sư tổ cùng Diệp đại soái." Lý Thành Trụ cúi đầu xuống né tránh ánh mắt đáng sợ kia.
"Bất quá kẻ nào đã làm chuyện vô vị lừa bịp này?" Diệp Tri Thu sờ sờ cằm, nói: " Nói tới cùng, ta đã nghĩ mãi, thần chi tinh thể không biết sao đột nhiên lại…"
"Khụ!" Xảo Yên La liền cắt ngang lời của Diệp Tri Thu nói, hung hăng trợn mắt nhìn hắn
"Ha ha." Diệp Tri Thu cười khan, móc từ trong giới chỉ ra một khối lục phẩm đồ vi chiến tướng đến đưa cho Lý Thành Trụ, nhíu lông mày, nói: "Thiên tương chính là cấp bậc của chiến tương tại Thiên Đô, cũng có thể hưởng thụ một ít đặc quyền Nhất là mang theo này thiên sứ đồ vi này."
Lý Thành Trụ nghi hoặc tiếp nhận khối đồ vi nọ, quả thật lần trước có chút không giống, một thiên sứ có nhiều hơn một cái đồ vi, nhưng thấy thế nào, vị thiên sứ kia đều có bộ dáng như bị bức tử vậy.
"Đa tạ hiệp đại soái." Lý Thành Trụ nháy mắt mấy cái, đem một bụng nghi vấn nuốt xuống.
Sau khi từ biệt với Diệp Tri Thu cùng Xảo Yên La, Lý Thành Trụ vẫn như cũ khuôn mặt đầy tâm sự.
" Trụ Tử, có phải phát hiện chuyện gì không hay?" Cổ Linh Lung tâm tư cực kỳ tinh nhạy, mở miệng hỏi.
" Ân." Lý Thành Trụ gật đầu, nhớ tới Diệp đại soái nói chưa xong câu, chung quy cảm giác có liên quan tới mình, tới lúc nghe hắn nói ra thần chi tinh thể này bốn chữ, trống ngực mình đột nhiên đập mạnh thêm.
" Nhưng là bây giờ còn không có hoàn toàn vạch trần." Lý Thành Trụ nhéo trên tay cái thứ thiên sứ đồ vi, nghiến răng nghiến lợi, cái này là bàn tay tội ác, lầm bầm.
" Muội đến giúp phu quân đội." Tiểu Ảnh giải quyết được chướng ngại tổ sư, giờ phút này vui vẻ đi tới, nhảy tới phái trước nắm lấy khối đồ vi trên tay Lý Thành Trụ, sau đó đeo lên trước ngực bạch sắc đại của Lý Thành Trụ.
Tự tay cầm lấy khối phù bình trước ngực, Lý đại lão bản ngửa đầu ưỡn ngực, bước từng bước lớn, phấn khởi tiêu sái bước trên đường cái.