Chương 9: Ôn Thần.

TIên Giới Nói Chuyện Phiếm Quần

Chương 9: Ôn Thần.

Tác Giả: ᵛᶰシġäü࿐nġö︵⁹⁵

Trở lại chính mình ký túc xá, ba vị cùng phòng đều đang chăm chú cho công tác cày game của mình. Thấy vậy Lâm Vận cũng không muốn làm phiền nhóm bạn, liền đi rửa mặt, rồi trực tiếp lên giường nằm dài.
Lâm Vận nhìn lên trần nhà suy nghĩ, tất cả đều là dựa vào Tiên Giới nói chuyện quần mà cuộc sống hắn thay đổi. Lâm Vận không nhịn được nở nụ cười mãn nguyện.
Chỉ cần tiếp tục ở trong quần, thì sẽ còn nhiều thứ tốt sẽ đến với hắn, vì Hồng Bao đều là thứ tốt.
Lúc này, điện thoại chấn động một cái.
Mở ra, thì ra là tin nhắn của Nguyệt Lão.
Nguyệt Lão: Đa tạ Lâm Vận đại thần, quả nhiên là đại thần, Tiên vật của đại thần quá là hiệu quả đi. (Kích động biểu lộ.)
Lâm Vận Tiên: Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi mà.
Nguyệt Lão: Đối vời đại thần là như vậy nhưng đối với lão thì vô cùng quan trọng.
Nguyệt Lão: Lão cũng không có gì nhiều, có chút quà mọn mong Lâm Vận Đại thần có thế nhận.
"Chúc mừng, thu được Nguyệt Lão Hồng Bao,thu được Sợi Tơ Hồng*1 đã lưu giữ vào Bảo Rương bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương."
Lâm Vận Tiên: Nguyệt Lão quá khách khí đi, lại phát thêm Hồng Bao làm gì. Đều là Thần Tiên với nhau, giúp đỡ nhau là chyện bình thường mà.
Nói là như vậy, nhưng Lâm Vận không khỏi vui mừng, lại có thêm Hồng Bao, không biết là gì nhưng cũng là Thần Tiên bảo bối, quá tốt đi.
Đang nói chuyện thỳ, trong nhóm cũng bắt đầu nhao nhao lên. Thì ra là có thêm Tiên Nhân gia nhập vào nhóm. Kết thúc cuộc nói chuyện, Lâm Vận đã thấy Nguyệt Lão xuất hiện trong nhóm nháo đòi Hồng Bao.
Lần này có một nhóm Thần Tiên gia nhập, như Thần Nông, Thực Thần, Ôn Thần, Phong Bá, Vũ Sư, Vũ Đức Tinh Quân,.. một nhóm lớn tiên.
Thái Bạch Kim Tinh: Nhiệt liệt chào mừng các vị đã tham gia quần, nhập gia tùy tục, xin mời các vị hãy phát Hồng Bao, đề cao tình thần Tiên Giới nhóm. (Mỉm cười biểu lộ)
Hằng Nga Tiên Tử: Cầu phát hồng bao!
Nguyệt Lão: Hồng Bao đến đi!
....
Đinh!
Màn hình điện thoại liên tiếp hiện lên những Hồng Bao. Lâm Vận cũng điên cuồng đoạt lấy Hồng Bao. Lâm Vận hành động cũng khiến cho ba người bạn cùng phòng, tự hỏi không biết làm sao.
"Lão đại, ngươi xem lão tam đang làm gì vậy?"
"Không phải là đang nghịch điện thoại sao! Chắc lại chơi game gì thôi!"
"Thôi kệ lão tam đi... lão tứ! Rừng lên kìa, tập trung vào đi..."
Đáp lại sự điên loạn kích của Lâm Vận, hắn cũng cướp được Hồng Bao.
"Chúc mừng, cướp được Thần Nông Hồng Bao, thu được Tiểu Bách Thảo Dịch*1 lọ, đã lưu giữ vào Bảo Rương bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương."
"Chúc mừng, cướp được Phong Bá Hồng Bao, thu được Tật Phong Quyết*1, đã lưu giữ vào Bảo Rương bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương."
Cuối cùng, Lâm Vận cũng chỉ có thể cướp được hai cái Hồng Bao, nhưng không sao, đối với Lâm Vận như vậy cũng là quá tốt rồi.
Nhưng Lâm Vận chợt phát hiện một vấn đề, trong nhóm thái độ các Tiên có vẻ là lạ.
"Móa! Sao có Hồng Bao mà không người nào đoạt vậy?"
Chẳng nhẽ có lỗi? Kích điểm vào Hồng Bao, Lâm Vận phát hiện mình cướp được Hồng Bao.
"Chúc mừng, cướp được Ôn Thần Hồng Bao, thu được Vận Rủi Phù, đã lưu giữ vào Bảo Rương bên trong, sử dụng mời xem xét Bảo Rương."
"Thì ra, cái này là của Ôn Thần phát ra Hồng Bao, Vậy mà không ai đoạt thật là chuyện lạ một kiện."
Trong truyền thuyết, Ôn thần đúng tản ôn dịch Ác Thần, nhiễm hắn liền lên vận rủi.
"Kỳ quái,vì sao đều không có thần tiên đi đoạt, chẳng lẽ thần tiên đều sệ dính vào vận rủi?"
Lâm Vận nhất thời một cái cơ linh, ngay cả thần tiên đều sợ, thỳ mình phàm nhân cái này thỳ tính sao?
Không được, nhất định phải hỏi một chút nhóm mới được.
Mở ngay Nguyệt Lão nhắn tin riêng, Lâm Vận không lo lắng chuyện bại lộ.
Lâm Vận Tiên: Nguyệt Lão, ngươi vì sao không đi cướp Ôn Thần Hồng Bao?
Nguyệt Lão: Lâm Vận đại thần, có chỗ không biết, cái này Ôn Thần cũng là cái nghèo áp bức, trên thân đều là đồ bỏ đi, phát Hồng Bao cũng là một chút hạ cấp Vận Rủi Phù, Không có đến tác dụng gì."
Lâm Vận xem xong, yên tâm hẳn.Nguyên lai là chướng mắt Ôn Thần Hồng Bao, bất quá đối với các ngươi rác rưởi, nhưng đối với phàm nhân như a thỳ là bảo bối tốt.
Vừa vặn cá ngươi không đoạt, ta đem còn lại mấy Hồng Bao đoạt lại hết, sẽ có lúc cần dùng đến.
Trong nhóm cũng hết người phát Hồng Bao, bắt đầu chém gió. Chờ đợi một lúc, Lâm Vận quyết định vào xem Bảo Rương những Hồng Bao mới lấy được.
_ Sợi Tơ Hồng_ Dụng cụ tác nghiệp của Nguyệt Lão, tác dụng kết duyên cho những cạp đôi, giúp họ đến được với nhau, nên duyên vợ chồng.
_ Tiểu Bách Thảo Dịch_ Thần Nông tùy tiện luyện chế,thuốc dùng hiệu quả đồng dạng.
_Vận Rủi Phù_ Hạ phẩm phù lục, hiệu quả trong vòng một giờ, Người dử dụng chỉ ai, ai liền sẽ xui xẻo.
-Tật Phong Quyết_ Công pháp do Phong Bá lúc rảnh rỗi nghĩ ra, học tập công pháp về sau, có thể mượn phong tuộc tính tăng 50% tốc độ trong vòng 15 phút, sau một tiếng có thể sử dụng lại.
"Móe! Còn có cả cd nữa chứ!" Lâm Vận ngạc nhiên.
Không còn Hồng Bao nữa nên Lâm Vận quyết không xem nhóm nữa. Để ý cũng đã 6 giờ tối, Lâm Vận gọi ba người bạn.
"Mọi người nghỉ thôi! Chúng ta đi ăn tối thôi!"
"Oa! Phú hào mời đi ăn kìa anh em!" Ngô Cường toe toét nói với hai người còn lại.
"Ok! Chờ chúng ta nốt trận đã! Sắp thắng rồi!" Đào Khiêm vội nói.
Cũng không lâu sau, mọi người thay quần áo, rời phòng đi ăn.
"Nay có phú hào bao ăn chúng ta phải ăn một bữa ra trò mới được." Ngô Cường khoác vai Lâm vận, cười nói.
"Đúng đấy, hãy đến quán ăn Vạn Hương đi, ta nghe nói ở đấy món ăn rất ngon mà chưa được đến đó." Cao Thuấn nói.
Lâm Vận cũng vui vẻ đồng ý. Đi nửa tiếng xe, cuối cùng nhóm Lâm Vận cũng tới nơi.
Lâu không được ăn bữa sang với ăn ở nhà hàng sang trọng nên ba người cũng không khách khí gọi nhiều mấy món ăn. Tuy nói vậy nhưng họ vẫn nhìn kỹ giá tiền trước khi gọi, dù sao cũng không nên quá đáng mà.
Thấy vậy lâm Vận cũng vui vẻ cười, không nói gì. Dù sao cũng không tốn nhiều, mà lại trong Bảo Rương vẫn còn 10 thỏi Kim Nguyên Bảo nên Lâm Vận cũng không lo lắm không trả hết bữa ăn này.
Đang lúc thanh toán tiền, chợt ngoài phòng khách truyền đến một trận ồn ào.
"Thật không phải ta!"
Trong phòng mọi người đều nghe thấy.
"Tựa như là Lão tứ thanh âm đi."
"Chẳng lẽ lão tứ xảy ra chuyện?"
Lập tức mọi người ra cửa nhìn. Ở ngoài hành lang, chỉ gặp một cái trung niên phụ nữ đang chỉ Đào Khiêm quát mắng: "Ngươi đừng hòng đi."
"A di,ta nói, không phải ta đụng... " Đào Khiêm phi thường ủy khuất biện hộ.
"Ta vừa mới đi đến thì đã nhìn thấy lão gia gia này đã té xỉu, ta chỉ hảo tâm dìu hắn dậy thôi." Nguyên lai Đào Khiêm ăn xong, vừa ra ngoài đi vệ sinh trở lại.
"Cha ta sẽ không vô duyên vô cớ té xỉu, ở đây chỉ có mình ngươi, không phải ngươi đụng thì còn ai ở đây nữa? Ta quyết không bỏ qua chuyện này đâu." Người phụ nữ hung dữ quát Đào Khiêm.
Trong mắt người phụ nữ kia lóe lên một tia hung quang, đối với bên cạnh nàng hai nam tử nói: "Các ngươi bắt tiểu từ này lại cho ta?"
"Các ngươi làm gì đấy? Dựa vào gì mà bắt ta? Ta làm gì sai? Không phải do ta đụng, ta đã nói nhiều lần rồi mà! Các ngươi, ta muốn báo cảnh!"
Bị hai người bảo vệ bắt lại, rất nhanh Đào khiêm bị khống chế.
"Hừ! Người biết ngươi đụng phải người nào không? Hắn là Cục cảnh sát Lưu cục trưởng phụ thân, như vậy đã đủ bắt ngươi lại chưa?" người phụ nữ kia lạnh nhạt nói.
"Hương Tuyết, ngươi náo đủ chưa, việc cấp bách là cha, không biết xe cứu thương bao giờ thỳ đến?"
Một vị trung tuổi tướng mạo cùng với lão gia gia nằm bất tỉnh không sai biệt lắm, đang sốt ruột chờ xe cứu thương tới, bất mãn nói với vợ mình.
"Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ, lão tứ?" Ngô Cường lo lắm hỏi.
Khi biết thân phận những người kia, bọn họ lo lắng, vì văn bản họ cũng chẳng có bối cảnh để có thể nói lại.
"Ta cũng không biết, chỉ có thể cầu lão gia gia kia không sao, tỉnh lại thỳ mới rửa sạch tội cho Đào Khiêm được." Cao Thuấn cũng không biết làm sao trả lời.
"Cứu người sao?"
Lâm Vận ngay lập tức nghĩ ngay đến Tiểu Bách Thảo Dịch, đây là thuốc của Tiên nhân, đối với phàm nhân thỳ là thần dược, hắn hẳn có thể cứu vị lão tiên sinh kia.
Tuy vạt này có chút quý giá, nhưng nghĩ đến huynh đệ mình, Lâm Vận không cần nghĩ quá nhiều, lặng yên lui ra sau, ấn mở Bảo Rương, lấy ra một cái bình họa tiết tinh xảo.
" Tiểu Thanh, xe cứu hộ làm sao còn chưa tới?" Lưu Chấn tràn đầy lo lắng hỏi mình cấp dưới.
Cái kia Tiểu Thanh nói: "Lưu cục, hiện tại giờ cao điểm, giao thông hỗn loạn, xe không thể đến nhanh được."
Đang trong lúc mọi người lo lắng, Lâm Vận tiến tới.
"Lão nhân gia này bệnh ta có thể trị."
~~