Thiên Minh Giới

Chương 2:

'Ông già, ông hại đời tui'
Cốc, cây gậy đánh xuống. ' Ta hại đời ngươi hồi nào'
'Ông đưa tui cuốn sách của ông khỉ đột đó, rủi ổng tới nhà tui đánh tui bằm mặt rồi sao'
'Ổng sẽ hông tới gây sự với ngươi nữa đâu.'
'Sao dạ?'
'Ổng chết rồi'
'Oh my god, thì ra tui nhìn mấy con ma nãy giờ'' Mà thời này sao có tiếng anh, thiệt là vi diệu quá đi.
'Ma đâu mà ma, đây là hình chiếu của bọn họ thôi'
'Vậy tại sao ông lại đưa tui tới đây'
'Ngươi hãy nhìn ông bên kia, ổng đã giết con khỉ ấy đấy, a mà không phong ấn mới đúng'
'Vậy sao ông không giải khai phong ấn cho con khỉ đó'
''Vì bản toạ là yêu tộc, nếu phạm vào đó sẽ bị tan xương nát thịt nên ta mới tìm ngươi giúp ta giải khai phong ấn đó'
'Giải khai là làm hết khai đó hả?'
'Con nhà ai mà ngu vậy, giải khai là mở đó'
'Được ông đã cầu xin như vậy ta sẽ giúp cho ông, mà ta phải làm gì thì mới giúp được?'
'Người hãy học công pháp này, nó sẽ giúp cho ngươi phá giải phong ấn'
'Ừ, vậy thì được rồi tui đi à'
' Ngươi dừng lại cho ta'
'Sao'
'Bộ muốn học là học được hả, ngươi phải tu luyện pháp lực mới được'
'Rắc rối quá, rồi làm sao mới tu luyện được pháp lực'
'Ngươi hãy gia nhập một môn phái nào đó, bọn chúng sẽ giúp ngươi tu luyện'
'Nói chung chung vậy ai không nói được hả ông già'
'Ta nói cho ngươi biết ta lớn hơn ngươi lắm đó nghe; thôi ngươi trở về đi'
'A...!A...!A...!....'

Chương cũ hơn