Chương 100: Nhật Nguyệt Các

Thế Giới Duy Nhất Pháp Sư

Chương 100: Nhật Nguyệt Các

Xích Hồ Thành thật sự là lớn lắm, chỉ một cái thành trì liền có thể sánh bằng một cái quốc gia, hơn nữa, nơi này kiến trúc cùng số người qua lại thực sự là lớn vô cùng.

Nơi này nhân loại chiếm đa số, trong đó cũng không thiếu yêu tộc, đa phần đều là thương nhân. Dù sao yêu tộc cùng nhân loại khác biệt, hàng năm yêu tộc nhập hàng một số lượng lớn ngũ cốc từ nhân loại, mà nhân loại cũng nhập hàng rất nhiều tài nguyên tu luyện từ yêu tộc.

Không có cách, yêu tộc nhân số so với nhân loại hơn nhiều lắm, tiêu hao cũng là một số lượng cực lớn. Tuy nhiên tài nguyên phong phú, nhưng lại không am hiểu trồng trọt cùng chế tạo các sản phẩm cho cuộc sống hàng ngày.

Mà trái lại, nhân loại mặc dù có được rất nhiều thứ, nhưng chính là tài nguyên tu luyện lại rất có hạn, dù sao những linh dược hay tài bảo gì đó đa phần đều là nằm trong địa bàn yêu tộc.

Nhân loại chính là sinh sống ở vùng đồng bằng hay thảo nguyên, còn yêu tộc phân bố quả thực có thể nói là trải dài Thiên Linh Đại Lục.

Hơn nữa, cả 2 chủng tộc đều là đang ở trạng thái hòa bình, cho nên việc thương nhân của hai bên đi vào địa bàn của nhau cũng không có gì lạ, chẳng qua khác biệt chính là, nhân loại rất khôn khéo, a dua nịnh hót làm rất thuần thục. Mà yêu tộc thì gần như toàn bộ đều là một loại "ta là thiên hạ đệ nhất" thái độ.

Nếu không phải các quốc gia e ngại yêu tộc sức mạnh, lại cấm đấu đá lẫn nhau, hơn nữa trị an ở những thành lớn cực kỳ nghiêm khắc, chỉ sợ những yêu tộc kia đã sớm bị những người khác giết rồi.

Mà đối với những thứ này, yêu tộc không phải là không biết, chẳng qua đứng ở địa vị cao khiến chúng coi rẻ những thứ này, nói cho cùng nhân loại là không dám cùng yêu tộc bọn họ gây chiến.

Nếu như hiện tại nhân loại có thực lực cùng yêu tộc chém giết, chỉ sợ đám yêu tộc này sớm đã diệt vong không biết bao nhiêu lần.

Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Thiên Y đi vào thành liền gặp được rất nhiều yêu tộc, hắn đối với yêu tộc thái độ thật sự là thấp tới cực điểm. Chỉ nhìn bọn chúng dáng vẻ một bộ cao cao tại thượng, hắn liền có chút kích động muốn quất ra một bàn tay.

Trên còn đường này, hắn thậm chí còn bị một tên Lang Nhân tộc chỉ thẳng vào mặt chửi. Nếu không phải Lạc Thiên Y kéo hắn lại, hơn nữa cảnh vệ trong thành đi tới can thiệp, chỉ sợ hắn đã đem tên yêu tộc này giết rồi.

"Ngươi nhịn một chút, ta nghe nói qua trong này nghiêm cấm tư đấu, nếu vi phạm, bất kể nhân loại vẫn là yêu tộc đều sẽ bị xử phạt cực nặng". Lạc Thiên Y kéo lấy Lạc Cảnh Thiên nói.

"Hừ". Lạc Cảnh Thiên hừ một tiếng.

Hắn thật đúng là bị tức không nhẹ, mẹ nó tên Lang Nhân kia quả thật là muốn ăn đòn tới cực điểm, bộ dáng nhìn qua cao lớn, nhưng là mặt mũi thật mẹ nó không dám nhìn thẳng.

Đầu thì to, mồm thì có chút nhô ra, mắt hơi hãm sâu vào, lỗ tai thì là tai chó. Đáng hận nhất chính là, tên Lang Nhân tộc còn dám chỉ thẳng vào mặt hắn mắng hắn xấu xí.

Ta FYM.

Ngươi bộ dáng thế nào mình không biết? Một bộ người gặp người ghét, nhìn gương mặt liền nghĩ tới một con tinh tinh, dạng chó hình người còn dám nói hắn xấu? Ngươi mẹ nó mỹ quan là hình thành từ lỗ nhị tới sao?!

Hồ tộc chính là được vinh dự trở thành chủng tộc xinh đẹp nhất, tại sao? Đó là vì cả nhân tộc lẫn yêu tộc đều công nhận. Mà hắn nhan trị tuy nhiên có thể không sánh bằng Hồ tộc, nhưng mẹ nó cũng là thuộc về đỉnh cấp loại kia.

Vậy mà tên Lang Nhân tộc này dám nói hắn xấu?!

"Tốt, đừng nhìn. Ngươi không phải muốn đi xem phong cảnh nơi này sao? Mau đi a". Lạc Thiên Y kéo ống tay áo hắn nói.

Nàng thật đúng là sợ Lạc Cảnh Thiên rút đao thọc tên Lang Nhân kia một đao.

Thực ra nàng là đồng ý quan điểm của tên Lang Nhân tộc kia, Lạc Cảnh Thiên hiện tại bề ngoài thật đúng là không dám tán dương. Hắn đeo băng bịt một bên mắt làm giảm xuống rất nhiều nhan trị, hơn nữa mái tóc nhìn có chút… xấu.

Nửa đen nửa trắng, thấy cũng chưa từng thấy qua. Hơn nữa, bản thân hắn mọi lúc đều đang bị con mắt kia hành hạ, cơ mặt có chút đỏ lên làm cho gương mặt thật đúng là giảm xuống rất nhiều.

Có thể nói, nếu như lúc trước nhan trị của hắn đạt cấp độ A thì hiện tại trực tiếp hạ xuống cấp độ C, miễn cưỡng có thể nhìn. Còn nói về độ đẹp trai… thật xin lỗi, quấy rầy.

Cũng khó trách Lạc Cảnh Thiên phản ứng như thế, dù sao bất kể là kiếp trước, vẫn là kiếp này. Hắn nhan trị đều vô cùng xuất sắc, đây là lần đấu hắn bị người khác chỉ thẳng mặt nói xấu xí, hắn có thể không tức giận sao?.

"Được rồi, tìm nơi ăn uống trước đi". Lạc Cảnh Thiên bất mãn nhìn nàng một cái, sau đó mới lên tiếng.

"Ta nghe nói Nhật Nguyệt Các món ăn rất ngon, chi bằng chúng ta tới đó?". Lạc Thiên Y nói.

"... Ngươi là thật chưa tới qua nơi này? Làm sao cái gì cũng hiểu?". Lạc Cảnh Thiên nhướng mày hỏi.

"Là chưa tới qua, nhưng là nghe rất nhiều người nói".

"Tốt thôi, ngươi đã biết liền dẫn đường đi".

"Ta không biết đường". Lạc Thiên Y lập tức nói.

Lạc Cảnh Thiên: …

Nàng sẽ không phải là trạch nữ đi?!

Nghĩ lại, thật đúng là như thế. Bị giam ngàn năm dưới mặt đất, không phải trạch nữ thì là thứ gì? Cùng những thiếu niên nghiện game suốt ngày giấu mình trong nhà lướt mạng có gì khác biệt?!

Bất đắc dĩ, Lạc Cảnh Thiên liền phải tự mình đi hỏi đường. Hắn cũng không dám để Lạc Thiên Y đi hỏi, ai biết nàng lại đi trêu chọc ra phiền phức gì.

Xinh đẹp cũng là một loại phiền phức, hắn gặp qua cũng không phải lần một lần hai.

Xích Hồ Thành, nơi này so với kiếp trước kiến trúc cũng không khác nhiều, khác biệt duy nhất chính là nguyên vật liệu xây dựng so với kiếp trước bền chắc hơn nhiều.

Nhật Nguyệt Các, thực tế bên trong phân ra thành ba loại phong cách khác biệt, Nhật cùng Nguyệt. Cuối cùng chính là Nhật Nguyệt.

Nghe như rất khó hiểu, nhưng thực tế chính là, Nhật là phong cách thuộc về ban ngày, bên trong trang trí cho người khác cảm thấy tràn ngập ấm áp cùng ánh dương. Mà Nguyệt chính là đại biểu cho ban đêm.

Mà khi hợp hai thứ này lại, chính là nhật nguyệt giao thoa.

Nhật Nguyệt Các, ban đêm cùng ngày là hai loại cảm nhận khác biệt, cho tới loại phong cách thứ ba, mỗi tháng chỉ có thể thưởng thức một lần. Hơn nữa không phải ai muốn cũng có thể xem được.

Đây là một loại hiện tượng tự nhiên, toàn bộ Thiên Linh đại lục cũng chỉ có duy nhất tại Xích Hồ Thành liền quan sát được.

Mà Nhật Nguyệt Các chính là dựa vào nó nổi danh.

Nếu như đặt Nhật Nguyệt Các so sánh với những khách sạn kiếp trước, ít nhất có thể đạt được 7 sao khách sạn sang trọng. Đây là thấp nhất, dù sao hắn cũng không biết thế nào đi đánh giá nơi này.

Ngồi tại đây, mỗi giây đều là một loại hưởng thụ cùng thoải mãn, quả thật để người khác muốn rời đi cũng không được.

"Nhị vị khách quan, xin hỏi có đặt chỗ trước?". Một tên phục vụ thấy Lạc Cảnh Thiên cùng Lạc Thiên Y đi vào liền vội đi tới hỏi, thái độ kia, quả thực vô cùng chuyên nghiệp.

"Không có". Lạc Cảnh Thiên lắc đầu nói.

"Như vậy phiền phức nhị vị dùng cơm tại tầng một. Tầng hai cần đặt trước mới có thể". Tên phục vụ kia nói.

"Ta thấy nơi này có hơn 10 tầng lầu, như vậy những tầng trên thì thế nào?". Lạc Cảnh Thiên hiếu kỳ hỏi.

"Đồ nhà quê".

Ngay lúc này, phía sau hắn liền vang lên âm thanh.

Lạc Cảnh Thiên quay đầu lại liền thấy được một tên thanh niên đang ôm eo một cô gái đi tới, trên mặt tràn đầy khinh miệt nhìn hắn.

Lạc Thiên Y hơi nhíu mày lại, không có lên tiếng. Lạc Cảnh Thiên liếc hắn một cái, không nói gì, quay lại nhìn lấy tên phục vụ chờ hắn lên tiếng.

Mà tên phục vụ kia cũng không hề có thái độ gì, hắn mỉm cười nói.

"Từ tầng 3 trở lên cần thẻ hội viên mới có thể lên. Tầng 4 - 5 là Nhật Phòng, 6 - 7 là Nguyệt Phòng. Tầng 9 chính là Nhật Nguyệt phòng. Trên nữa, chỉ có chí tôn hội viên mới có thể biết, thực xin lỗi không thể nói cho ngài biết".

"Là thế a. Như vậy muốn làm thẻ hội viên cần yêu cầu gì sao?". Lạc Cảnh Thiên ngay lập tức liền cảm thấy hứng thú.

"Uy, ta nói ngươi tên nhà quê này, ngươi hỏi nhiều như vậy làm gì? Ngươi có tiền sao? Ngay cả những thứ này cũng không biết cũng muốn đi vào Nhật Nguyệt Các? Ngươi là tới hài hước sao?". Tên thanh niên kia nói.

Chưa chờ Lạc Cảnh Thiên lên tiếng, tên phục vụ kia liền nói.

"Vị khách nhân này, phiền phức ngài ăn nói cẩn thận một chút. Bất kỳ người nào đi vào Nhật Nguyệt Các đều là chúng ta khách nhân. Nếu như ngài còn dùng thái độ khinh miệt đó đối với khách nhân của chúng ta, ta sẽ gọi bảo an tới".

Lạc Cảnh Thiên nghe thế hơi chút kinh ngạc. Sau đó âm thầm gật đầu, quả nhiên là chuyên nghiệp.