Chương 21: Đường lang bổ thiền…
Tại tầng trệt quán bar, Diệp Quang đang ngồi trong góc vừa thong thả uống bia vừa quan sát tình huống trên lầu. Ngay từ lúc bắt đầu thì Diệp Quang đã cảm thấy trong chuyện này có vấn đề.
Với thân phận là Dị năng giả, Hoàng tổng có nhất thiết phải kết bè với băng đảng xã hội đen rồi nhờ bọn chúng chuyển hàng giúp hay không? Làm như thế chả phải là vừa mất thời gian, vừa không đảm bảo an toàn hay sao?
Xét theo tình huống thì chuyến hàng lần này của Hoàng tổng giá trị ắt hẳn rất lớn, nếu đã như vậy thì tại sao hắn lại dám tin tưởng giao cho một đám giang hồ bản địa? Một mặt khác, lúc mà nghe tin hàng của mình đã bị mất, Diệp Quang có thể nhìn thấy trong ánh mắt của Hoàng tổng ngay một tích tắc ấy đã lộ ra ý cười, nhưng sau đó lập tức bị che lấp đi. Từ đó, hắm có thể khẳng định trong chuyện này sặc mùi mờ ám, rất có thể là có kẻ đang ẩn núp trong tối muốn giở trò với Thanh Bang.
Với kinh nghiệm sống quá mức phong phú của kiếp trước, Diệp Quang hoàn toàn tự tin rằng không có mưu mô quỷ kế nào trong khắp chư thiên vạn giới có thể lọt qua được Thần nhãn của hắn.
Trở lại vấn đề, lúc này trong phòng vip trên lầu chẳng còn ai cả ngoại trừ một mình Hoàng tổng đang tựa người vào sô fa ngồi hút thuốc. Một tia thần thức của Diệp Quang hiện đang bám trên người của Hoàng tổng, vì vậy hắn có thể thấy rõ ràng, Hoàng tổng từ nãy đến giờ ánh mắt vẫn chưa hề rời đi chiếc điện thoại di động ở trên bàn, có lẽ là đang chờ cuộc gọi từ ai đó.
Mặc dù cảm thấy chính mình dường như đang rỗi hơi làm chuyện không đâu, bởi đáng lẽ ra mục đích lần này của hắn đến đây là để tính sổ với Hổ ca, không phải đến để điều tra âm mưu gì cả. Thế nhưng biết làm sao được, tò mò chính là bản chất của con người mà. Với lại thời gian của Diệp Quang dù sao cũng khá dư dả, việc trả thù có thể dời sang một ngày đẹp trời khác.
Hiện tại trong lòng hắn chỉ cảm thấy khá tò mò muốn biết được gã đạo diễn đứng sau lưng Hoàng tổng là ai, tính sử dụng kế sách gì để hãm hại Thanh Bang.
Theo như những gì kiếp này hắn biết, tại Đông Hải thật ra cũng có các thế lực ngầm đang hoành hành, mà trong đó nổi bật hơn tất cả đó chính là Tam đại xã đoàn: Phủ Đầu Bang, Hồng Hoa Hội và Thanh Bang. Trong đó Thanh Bang thế lực có thể xem như là đứng đầu, với vỏ bọc bên ngoài là một công ti đấu giá lớn.
Những thông tin này, là lúc trước một người bạn Diệp Quang hay đi ăn chơi cùng đã nhanh miệng nói cho hắn biết, nhờ vậy đã giúp đổi mới định kiến của Diệp Quang về các xã đoàn của thế giới ngầm. Vì vậy, hắn mới cảm thấy tò mò không biết là thần thánh phương nào lại có can đảm dám lập mưu tính kế với Thanh Bang.
Một mình Hoàng tổng đương nhiên không có khả năng đơn thân độc mã ra tay với cả mộ Bang hội rồi, bởi vậy sau lưng của hắn nhất định có hậu thuẫn. Ngoài ra theo như thông lệ thì kẻ chủ mưu thật sự chỉ luôn lộ mặt ở phút cuối cùng, không phải sao?
"Chậc chậc, dù sao cũng đang không có hoạt động gì để tiêu khiển, ngồi xem kịch hay cũng là một cách giải trí không tồi." Diệp Quang thầm nghĩ.
Kim đồng hồ đã điểm một giờ sáng, bầu không khí trong quán bar lúc này cũng đã bớt ồn ào đi một chút. Diệp Quang vẫn kiên nhẫn ngồi, một mặt chậm rãi khôi phục tinh thần lực, mặt khác vẫn ngó chừng Hoàng tổng ở trên lầu. Trong khoảng thời gian này, có một vài cô gái ăn mặc khá khêu gợi cũng lân la đến làm quen, nhưng sau khi biết hắn chỉ là một sinh viên thất nghiệp thì liền lập tức kiếm cớ bỏ đi.
Về việc này, Diệp Quang chỉ âm thầm cười khổ trong lòng, lắc đầu nghĩ thầm:
"Không hiểu sao con gái Địa Cầu lại quá xem trọng vật chất cùng vẻ bề ngoài thế nhỉ? Tiền thật sự là vạn năng sao? Khác hẳn với phàm giới của ta kiếp trước… Nhưng mà, cảm giác là người có tiền cũng không tồi chút nào, có lẽ sau này ta cũng nên tìm cách kiếm một mớ tiền thôi, cho mọi người xung quanh lác mắt chơi… Chuyện ấy chắc hẳn sẽ rất thú vị đây. "
Đợi mãi, đợi đến khi đã uống đến chai bia thứ 6 rồi, Diệp Quang mới thấy bên Hoàng tổng bắt đầu có động tĩnh. Chiếc điện thoại di động trên bàn bắt đầu rung lên, biểu thị có một dãy số lạ gọi đến. Hoàng tổng vội vàng dập điếu thuốc, sau đó bắt điện thoại lên. Từ bên đầu dây bên kia bắt đầu truyền đến một giọng nói của một người thanh niên trẻ:
"Hoàng Trung, kế hoạch đã thực hiện đến đâu rồi?"
"Dạ thiếu gia, còn thiếu một bước nhỏ. Thuộc hạ đã cho bọn hắn thời gian một tuần, sau một tuần nếu tên Trần Tam Hổ kia không tìm lại được hàng thì mình sẽ báo chuyện này cho Long Nhất lão hồ ly kia."
"Hmm, một tuần cơ à? Thôi được, sau một tuần nữa, ta nhất định sẽ phá nát cái Thanh Bang chết tiệt này, để xem lão hồ ly Long Nhất kia có biện pháp gì để thay đổi thế cục. Mà đúng rồi, chuyến hàng vẫn còn an tòan chứ, đặc biệt là vật đó?…"
"Dạ thiếu gia cứ yên tâm, thuộc hạ đã phái người chuyển xe hàng về kho chứa bí mật, tất cả bọn họ đều là Dị năng giả cấp F cùng cấp E, chắc chắn bọn đàn em vô dụng của tên Tam Hổ kia không thể nào truy ra được."
Nghe đến đây, giọng nói trong điện thoại trầm mặc một lúc, sau đó ngữ khí có vẻ vô cùng ngưng trọng nói:
"Tên Tam Hổ hay Tam Miêu ấy ta mặc xác hắn, ta chỉ ngại một mình tên Long Nhất thôi. Thanh Bang này cũng không đơn giản như ngươi tưởng. Hãy mau phái thêm vài tên Dị năng giả cấp D núp ở trong tối để phòng bị. Nhất định không thể có chuyện gì sơ sót. Chờ một tuần sau thì bí mật chở về Bắc Kinh cho ta."
"Dạ được thưa Thiếu gia. Hiện tại đích thân thuộc hạ sẽ đến kho hàng để kiểm tra hàng cùng phân công cho đàn em."
Giọng nói trong điện thoại ngữ khí hài lòng nói:
"Ừm, ta tin tưởng ngươi sẽ làm tốt. Ta cũng đã đặc biệt phái Hắc Ảnh đến đó để yểm trợ ngươi. Nên nhớ hành xử cẩn thận, kẻ địch lần này của ta không phải chỉ là Thanh Bang, hơi sơ xuất một chút là ngươi sẽ lâm vào cảnh vạn kiếp bất phục ngay đấy… Được rồi, mau tắt máy, có gì sẽ liên lạc sau."
Hoàng tổng cung kính đáp lại mấy câu, sau đó cúp điện thoại, rồi thở phào một hơi. Kế đó, hắn lập tức tháo Sim điện thoại ra đem đốt rồi lắp ngay cái mới vào. Cuối cùng hắn nhanh chóng cho điện thoại vào túi rồi bình tĩnh bước xuống lầu, đi một mạch ra khỏi quán bar.
"Chậc chậc, chờ cả buổi trời, đây mới chính là thời khắc thú vị nhất. Diệp Quang ta cũng muốn xem thử món hàng gì mà lại quan trọng với bọn ngươi đến như vậy…"