Thần Quyền Mở Rộng: Mạt Thế

Chương 3: hàng xóm

"bịch bịch bịch"
Tiếng bước chân nặng chịch hối hả truyền vào tai Gia Viễn, sau 1 đêm cuồng hỷ mơ những giấc mơ dạy đời thiên hạ thì hắn cũng bị người ngoài đánh thức.
Nhìn đồng hồ chỉ còn 2 tiếng nữa tận thế bắt đầu mà người người vẫn hối hả làm việc khiến hắn thở dài trong lòng,
Hắn biết đừng nói bây giờ kể cả từ lúc bắt đầu đặt chân lại thế giới này dù có đi cướp ngân hàng xong lợi dụng phương tiện truyền thông nói cho cả thế giới biết tận thế sắp đến thì cũng chỉ có chó mới tin 1 thằng nhà quê nghèo kiết xác tiên tri à.
Có chăng nếu đẹp trai như diễn viên holywood hay giàu nứt đố đổ vách lọt top người giàu nhất hành tinh nói thì may ra người ta còn suy nghĩ chứ ai để ý tới lời nói của thằng sinh viên quèn đúng không?
Ngáp ngắn ngáp dài Gia Viễn lon ton trườn ra ngoài cửa hóng hớt, 3 4 người mặt tràn đầy mồ hôi vận chuyển đồ vật lên tầng trên của xóm trọ,
Đủ các loại thùng đồ ăn lương thực, gạo bích quy xúc xích, đồ hộp... cứ thế từ xe tải tuồn ra,
Lúc này đây mắt Gia Viễn sáng lên hắn thật không ngờ vừa mở mắt ông trời lại mang đến cho hắn con hàng ngon như vậy.
BỤP! 1 cái 1 bao gạo rơi ngay trước của phòng hắn, thanh niên nhân viên hốt hoảng xin lỗi rối rít
‘mẹ nó! Sao mà hư cấu như thật thế nhỉ, tính câu bố đây mà’
Đơn giản hành động như bao người khác thấy khó khăn thì giúp đỡ, hắn mỉm cười biến thành "người vận chuyển" 1 cách cam tâm tình nguyện.
Một mặt cũng vì thăm dò chủ nhà, mặt khác thì Gia Viễn "thích làm người tốt",
Dĩ nhiên vài tiếng sau Mạt Thế bắt đầu hắn cố vô tình nhỡ tay chém bay đầu chủ nhà thì hắn cũng tìm cớ đổ vạ kiểu " vì tương lai của nhân loại, vì mạng sống của những người công nhân vô tội đang có mặt ở đây, tôi không thể làm ngơ trước hành động vô nhân đạo đó được... bla bla bla" không trách được
Vì sao à?
Vì hắn "thích làm người tốt"
Bận rộn khoảng nửa tiếng thì chủ nhân căn phòng đã trở về, đây là một nam sinh đại học khoảng 20 tuổi, khuôn mặt phổ thông sau lưng đeo 1 thứ giống cây mã tấu được bọc bằng vài đen.
‘thôi! thôi! thôi! Bố mày biết rồi khỏi cần thuyết minh mày mồ côi cha mẹ từ nhỏ, phải đi làm thêm lấy tiền nuôi thân, vì nhà nghèo nên đi học hay bị bọn phú nhị đại khinh thường đánh đập, thầm yêu trộm nhớ nữ thần nhưng tự ti mặc cảm nay có cơ hội biết trước....
Tao nhắc lại là tao nhìn mặt mày là tao biết rồi. Chỉ cần mày nói 1 câu là mày có phải player hay không thôi?’
Cái suy nghĩ điên rồ ấy vừa hiện lên trong đầu đã ngay lập tức bị hắn dẹp bỏ, vì hắn biết giờ không phải lúc chơi trò chơi ảo tưởng, khả năng cao là thân phận Gia Viễn này đã bị bại lộ và có một Player nào đó đã trở thành hàng xóm của hắn tình cờ đoán ra.
"Cảm ơn anh đã giúp đỡ tụi em nhé! Khách hàng đã về em phải lên hóa đơn thanh toán rồi"
"không có gì! Đồng loại với nhau, bất kì ai trong trường hợp đấy cũng sẽ ra tay giúp đỡ bạn à"
Câu nói của hắn không nhanh không chậm, đủ để huynh đệ kia nghe thấy nhưng thanh niên cầm kiếm cũng chẳng thèm để ý, cu cậu không thèm đếm xỉa hóa đơn, vứt phát cả xấp tiền cho nhân viên vận chuyển xong nói 1 câu xanh rờn
-"không cần thối"
"chào cậu! Tôi là Gia Viễn trọ ở kia, không biết cậu tính mở shop kinh doanh lương thực online hay mở quán tạp hóa thế"
Thanh niên chủ nhà nghe thấy vậy cũng không chút quan tâm đi thẳng vào nhà và không quên để lại 1 câu nói:
"không phải việc của anh"
"Xin lỗi vì tôi nhiều lời, tưởng cậu kinh doanh nên muốn hỏi chút kinh nghiệm nhập hàng thôi, xin phép tôi về trước"
Tính hắn vẫn vậy, dù tận thế có sập đến đít thì hắn vẫn lịch sự nhã nhặn nói chuyện hòa đồng với mọi người, dù người trước mặt có là cặn bã hay tương lai là Đế cấp cường giả. Tuy có thể bị người khác đánh giá quê mùa không biết nhìn người nhưng hắn "thích làm người tốt"
Gia Viễn mỉm cười xuống dưới phòng ngồi chơi đốt thời gian chờ 2 tiếng nữa Mạt Thế chính thức khởi động.
9 giờ kém 5 phút
Cốc cốc cốc!
"bạn ơi tôi để quên đôi găng tay trên này khi vận chuyển đồ, bạn cho tôi xin lại được không"
"vào lấy đi"
Chưa kịp bước vào cửa thì thông báo xuất hiện trong đầu tất cả mọi người
"ngươi muốn tăng cơ hội biến thành Zombie không? [có] [không]" 300s 299s 298s
‘clgt đếch phải ngữ âm của ngài Quang Bot’
‘haha. Bố biết rồi nhé phụ bản mạt thế này là đại chiến người vs Zombies, ngay từ đầu bố đã nghi nghi rồi mà, kiểu đếch gì cũng đánh nhau tăng sức mạnh rồi tìm nguyên nhân của tận thế bla bla bla xong giết boss cuối là chủ nhân của giọng nói khiến trái đất lâm vào đại nạn...’
‘Tưởng gì chứ, cái này bố mày là trùm phe người rồi hahaha’
‘không’
Gia Viễn dứt khoát chọn "không", tuy hắn thích chơi game độ khó cao nhưng không phải kẻ ngu thích ném tiền qua cửa sổ, thế mạnh của hắn là chiến đấu dưới dạng nhân hình chứ không phải dạng tồn tại khác.
Âm thanh này vang vọng toàn thế giới không chỉ riêng trong "Vực" (Hà Nội và các tỉnh phụ cận), thảm họa chính thức ập đến địa cầu
Chắc chắn 1 điều là Zombie ở đây không hề yếu hay não phẳng như trong những bộ phim kiếp trước hắn từng xem.
Bởi vì làm vậy chẳng khác nào ném Player phe Zombie vào con đường chết khi không được phép dùng não.
Lúc này đây hắn đẩy cửa đi vào thì 1 việc bất ngờ xảy ra.
Nam thanh niên ảo tưởng nghĩ mình là nhân vật chính trong tận thế sắp tới đang co quắp sùi bọt mép dưới sàn nhà.
Toàn thân máu me be bét, gân cốt lồi hết cả ra ngoài, mặt mũi biến dạng hàm răng đua ra như người vượn cổ, được cái có vẻ biến đổi kiểu này cơ bắp to ra rất thích hợp với những bạn trẻ gầy gò muốn tăng cân tăng cơ mà không thích tốn nhiều thời gian tập luyện,
À quên còn cái màu da đặc thù xanh lá cây nữa!
Lúc này Gia Viễn mồm há hốc ra không tin vào trước mắt những thứ đang hiện trước mắt mình,
Hắn choáng váng lùi vào tận chân tường, toàn thân bất lực tay ôm mồm không thốt thành tiếng, nước mắt nước mũi ứa ra nhìn thanh niên cầm kiếm biến đổi mà không giúp được gì.
Nhưng!
Nếu giờ mà có ai biết được suy nghĩ của hắn, trắc giải oscar cho diễn viên diễn sâu nhất loài người mà hắn không nhận thì tin trắc chẳng ai dám dành.
‘nhìn hình dáng thằng này quen thế không biết, trắc chắn nhìn thấy ở đâu rồi!’
‘ mẹ nó lừa nhau, đây là con Zom chứ Zombie à, thằng ngu nào ngủ mơ gõ văn bản nhầm a’
(Zom là động vật đứng đầu chuỗi thức ăn trên Hòa Thành tinh cầu, thứ tự là 560 trong 1000 hành tinh góp mặt trong cuốn cẩm nang Thần Quyền Mở Rộng, có đặc tính tham lam hiếu chiến, luôn cho mình là đúng tàn sát kìm hãm cái loài khác để đứng đầu chuỗi thức ăn, Ở Hỏa Thành tinh nhưng đừng lầm tưởng chúng cơ thể liên quan đến "lửa" tương tự con người ở địa cầu mà cơ thể có tí liên quan mẹ gì đến đất đâu)
Dĩ nhiên điều này chỉ có Player mới biết hay nói chính xác hơn là những Player đã đọc và nhớ được giống loài này trong cuốn cẩm nang Thần Quyền Mở Rộng.
Nên theo Gia Viễn nói, vì lỗi gõ sai văn bản hay cố ý thay đổi tên gọi gì đi nữa thì toàn dân phải gọi là "Zombies" trong khi rõ rằng tên loài lù lù là "Zom"
Ờ! Nó sai, nhưng nhiều người dùng thì sẽ là đúng!
100s, 99s, 98s
Lúc này quá trình biến đổi đã dần hoàn tất, 1 sinh vật cao hơn 2 mét với cơ bắp cuồn cuộn màu xanh lá cây đang nhìn hắn với đôi mắt đỏ như máu,
Rãi chảy tong tong rớt xuống mặt đất khiến người ta kinh hãi không thôi, Gia Viễn càng ngày càng hoảng sợ đến độ không biết phải làm gì, hắn ngồi góc tường khóc rú lên và hét
"đừng tới đây! Đừng tới đây!"
10s 9s 8s
Con quái vật càng ngày càng hoàn thiện, 1 khổi lân giáp đã mọc ra bao phủ toàn thân nó,
Nó từ từ tiến lại phía Gia viễn, đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống nhìn hắn.
5s 4s 3s
Mặt nó đã áp sát khuôn mặt Gia Viễn ánh mắt như đang chìm đắm tưởng tượng cắn nuốt con mồi trước mắt sao cho thưởng thức ngon lành nhất chỉ 2 giây nữa thôi việc gì đến cũng phải đến.
Gia Viễn mặt đã trắng bệch từ khi mặt con quái vật áp sát tới gần, giờ hắn muốn chạy cũng không kịp nữa rồi.
2s 1s bắt.....
"Triệu hồi, dịch chuyển, tốc biến, bổ đôi sơn hà, ẩn thân, shop, liên lạc, trăn chối,...."
Hàng tá kỹ năng, vật phẩm hay cả hệ thống ghim thẳng vào linh hồn được hắn không ngừng kích hoạt, nhưng tất cả chỉ trả về "kỹ năng bị khóa" "vật phẩm bị khóa" "bị khóa bị khóa bị khóa..."
Không phải tự nhiên mà hắn đứng đực ra đấy mà không chạy mất dép từ lúc con quái vật biến đổi.
Loài người có câu nói ‘khi con người đứng trước ranh giới sinh tử, họ sẽ làm mọi cách để được sống, sẽ kích phát tiềm năng vô hạn trong linh hồn’ (thằng Gia Xu nói chứ thằng nào)
"Bắt đầu!"
Âm thanh vang vọng toàn thế giới, nhưng ở đây trong căn phòng này nơi mà con quái vật chỉ chờ có thế để 1 đấm đập bẹp đầu con mồi đang khóc lóc cầu xin trước mặt nó thì mọi chuyện xảy ra quay ngoắt 180 độ.
Dồ ăn trước mặt nó nước mắt vẫn chảy nhưng tay chân không hề dồng dạng yếu duối tẹo nào,
Gia Viễn vung quyền ngăn chặn lại nắm đấm của con quái vật, chính xác là ấn triệu hồi lợi dụng bug hệ thống phá khóa kỹ năng.
Ngay khi game bắt đầu, chính là lúc hệ thống sơ hở vì phải sử lý nhiều tác vụ nhất, lúc này không phá khóa kỹ năng được lúc khác đừng có hòng.
Phải nói, con quái vật mang tên hàng xóm phối hợp vô cùng ăn ý. Ngay khi 2 quyền chạm vào nhau 1 tiếng nổ nho nhỏ kèm theo 1 đạo ánh sáng kinh thiên chói mắt hiện ra.
Sau đó không gian tựa như bị bóp méo đồng dạng, 1 cái siêu nhỏ hố đen xuất hiện khiến cả người và quái vật trợn mắt ngoác mồm.
"bạch bạch" tiếng vỗ cánh bay lại bên người Gia Viễn, "bịch bịch" âm thanh phát ra từ 1 viên ngọc đen xì cỡ nắm tay rơi xuống sàn nhà.