Chương 9:Sóng Ngầm

Thần Ma Đại Lục

Chương 9:Sóng Ngầm

Trong kim quang lúc này có tổng cộng một vạn hai trăm lẻ bốn viên đan dược màu ngọc bích! Căn cứ ký ức Xích Xà Tôn Gỉa,thì đan dược này gọi là "Hồn đan ", thuộc về hạ phẩm Nguyên Đan. Nguyên Đan Huyết Đan là trân quý nhiều lắm, một viên hồn đan hiệu quả bằng trăm viên luyện thể ma đan.

Giang Phong nhìn đống đan dược đang lơ lửng trong kim quang mà mỉm cười,phỏng chừng với số đan dược này chàng đã trở thành một phú ông nhỏ trong chốn tu sĩ tu chân này rồi.Lên biết,một viên hạ phẩm Nguyên Đan vạn kim khó cầu,dù là các tu chân môn phái chỉ có Luyện Khí Kỳ nội môn đệ tử mới có tư cách dùng Nguyên Đan, hơn nữa Nguyên Đan số lượng có hạn. Một gã nội môn đệ tử có thể thu được nhiều ít Nguyên Đan, đều phải căn cứ cống hiến của các nội môn đệ tử làm ra mà môn phái tính toán.


Black Annis thi thể đã lạnh, Giang Phong tiến tới gần lão thì nhặt được một lá cờ rơi xuống trước mặt lão già này,phỏng trừng đây chính là Minh Vương kỳ mà trong ký ức của lão già vu sư này nhắc đến, chàng tiếp tục từ trong người Black Annis lấy rớt ra một cái túi da thú dùng để cất trữ đồ vật. Tâm niệm Giang Phong chợt động,chàng rót vào một tia huyết khí, tình hình trong túi da thú liền thu hết vào trong mắt chàng.

Túi da thú cất trữ đồ vật này là một túi không gian cấp thấp, bên trong ngoại trừ vàng bạc châu báu chất đống, còn có một hắc cầu lớn dạng đầu người. Black Annis ký ức nói cho Giang Phong biết, hắc cầu này không khải là đá cũng không phải là kim loại gì, ngày trước người của vu tộc từ trong một đầm lầy vô tình tìm được. Dùng lửa đốt không cháy, búa đập không tan, Black Annis ngày trước cảm giác được hắc cầu này thần kỳ, vì vậy nghĩ biện pháp đem hắc cầu cất kỹ rồi dụng tâm nghiên cứu nhưng hắn cho đến chết cũng không nghiên cứu ra hắc cầu rốt cuộc là vật có tác dụng gì.

Hai ma đầu trở thành "Minh Ma", phun ra ma tức nồng nặc hơn trước gấp mười lần, kim quang luyện ra ma đan đã đạt được thượng phẩm Huyết Đan đẳng cấp. Giang Phong mỗi ngày dùng ma đan, tu vi tăng tiến thần tốc, hơn bốn ngày sau thì độ phá luyện huyết kỳ ngũ trọng.

Từ sau khi Triệu Diên Ngụy bị mất bảo đăng đến nay,mặc dù tận lực cố gắng vừa bảo mật tin tức vừa âm thầm tìm kiếm tung tích thần đăng.Thế nhưng,cái kim trong bọc cũng có ngày nòi ra,ở Hoàng Hôn Trấn này,các đại gia tộc truyền thừa từ đời này sang đời khác cũng đã được ba bốn trăm năm. Trong đó có ngũ đại gia tộc đứng đầu Hoàng Hôn Trấn lần lượt là: Triệu gia tộc trưởng Triệu Diên Ngụy,La gia tộc trưởng La Hùng,Trần gia tộc trưởng Trần Lâm,Phan gia tộc trưởng Phan Thế Hào,Aó gia tộc trưởng Aó Sái Dã.Ngũ đại thế lực này không ngừng minh tranh ám đấu,thậm chí cho người nằm vùng tìm kiếm tin tức quan trọng của gia tộc đối địch với tộc mình.

Lúc này Tại đại viện gia tộc Áo gia,một trung niên nhân thần sắc đạm bạc ngồi trên mộc ngai trạm trổ tinh sảo,trầm giọng nói:

_’’Sư tôn,người của ta vừa mật báo Triệu Diên Ngụy có một bảo đăng thần kỳ,mấy hôm trước đẫ bị người trộm đi,chi tiết thế nào đều đã có trong phong thư này,mời sư tôn xem!’’

Nói xong người này từ trong người lấy ra một chiếc phong thư đưa cho một lão nhân tuổi ngoài sáu mươi mặc áo xanh đang ngồi đối diện.Lão nhân giở phong thư ra đọc,sau một hồi lão khẽ nhíu mày suy nghĩ nói:

_’’ Chuyện này phải nhanh chóng bẩm báo cho môn chủ không thể chậm trễ..’’

Mà ở một tòa phủ đệ khác trong Hoàng Hôn Trấn …

_’’Việc này ngươi dám chắc chứ?’’

Một người tuổi chừng bốn năm,bốn sáu ngồi trên sập gỗ nhìn chằm chằm tên gia nhân đang quỳ trước mặt,lạnh lùng hỏi

_''Dạ! tiểu nhân trong lúc vô tình nghe được hai cha con lão Triệu Diên Ngụy nói đến việc bảo vật bảo vật gia truyền thần đăng của nhà lão, đã bị người trộm đi mất cách đây không lâu''

Tên gia nhân mặc bố y đang quỳ cung kính nói,trong lòng chắc mẩm phen này nhất định sẽ được tộc trưởng thưởng cho không ít tài vật.Nghĩ đến những đồng vàng sáng chói chốc nữa sẽ nằm trong túi mình là mắt gã lại híp lại thành một đường cong,bộ mặt không dấu được vẻ tham lam.

_''Ha Ha..tốt,lần này lão gia hỏa Triệu Diên Ngụy mất ăn mất ngủ rồi.còn ngươi,mau đến phòng tổng quản nhận thưởng đi..'

Trung niên nhân nghe xong không khỏi cười vang một hồi,phất phất tay cho tên gia nhân kia lui ra ngoài,sắc mặt hắn âm trầm không biết là đang suy nghĩ điều gì,khẽ lẩm bẩm:

_''Hừ thần đăng kia nhất định có công năng kỳ lạ, ta phải thu vào tay vật ấy,như vậy trương gia mới mong có ngày quật khởi...''

***

Mà lúc này trong một gian phòng mười phần ưu nhã thanh tao,một thiếu nữ đang ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ,khuôn mặt xinh đẹp không dấu được vẻ buồn bã, ánh mắt u buồn của nàng khiến ai nhìn vào cảm thấy tiếc thương vô hạn,đôi môi hồng nhỏ nhắn của nàng khẽ than:

_''Quốc Thiên ca ca... ta rất nhớ ngươi''