chương 3:XÍCH XÀ MA TÔN

Thần Ma Đại Lục

chương 3:XÍCH XÀ MA TÔN

Ngày hôm sau...Giang Phong sau khi tỉnh lại uốn người một cái, nhưng toàn thân đều đau nhức, không khỏi "Ôi" một tiếng, nằm ở trên giường cả buổi sáng không nhúc nhích. Hôm qua bị một đám người Triệu Thụy ẩu đả, mặc dù được Mokino băng bó cẩn thận nhưng vết thương vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn.

Đột nhiên, trong đầu Giang Phong xuất hiện một thanh âm:

_"Tiểu tử chật vật như vậy a, là ai đánh ngươi? Ngươi có nghĩ tới báo thù không?".

Giang Phong lấy làm kinh nghi, cấp tốc quay đầu nhìn hai bên một chút, trong gian phòng không gặp một bóng người.

_"Không phải sợ, bản chân nhân sẽ không thương tổn ngươi." Thanh âm này lại vang lên.

_"Ngươi... Ngươi là ai? Ngươi ở nơi nào?" Giang Phong sắc mặt âm trầm, càng không ngừng nhìn chung quanh, muốn tìm kiếm người nói chuyện với hắn.

_"Ngươi nhìn không thấy bản chân nhân đâu, ta ở trong óc ngươi." Thanh âm này cười một tiếng.

_"Ngươi thế nào lại ở trong óc ta?" Giang Phong có chút khó tin vào tai mình.

Thanh âm này "Hừ" một tiếng:

_"Ta vốn là một người tu chân, nguyên bị cừu gia hủy đi thân thể, chỉ có thể tạm thời đem nguyên thần sống nhờ tại trong cơ thể tiểu tử ngươi. Ngươi không cần phải sợ, bản chân nhân nguyên thần bị thương, chỉ có thể tránh né truy sát, tuyệt sẽ không đối với ngươi tạo thành bất luận cái gì thương tổn. Ngược lại, bản chân nhân sẽ cho ngươi thật nhiều chỗ tốt!"

Giang Phong đối mặt với Lý Phàm Kinh so với hắn cường đại gấp một trăm lần cũng không sợ chút nào, đột nhiên bây giờ xuất hiện một "Chân nhân" cũng chỉ là khiến Giang Phong lúc đầu thì sợ hãi, bây giờ đã dần dần tỉnh táo lại, thầm nghĩ: "Nếu như người này thực sự là tu chân giả, ta đây chẳng phải là gặp được thiên đại cơ duyên rồi sao! Nếu được nhất định phải nhờ hắn truyền phương pháp tu chân?".

Giang Phong có phần trấn động, kinh ngạc hỏi: "Ngươi tự xưng tu chân, có đúng hay không có thể dạy ta tu luyện thành tiên?"

Người trong đầu "Ha ha" cười to:

_"Tu luyện thành tiên? Tiên đạo Ma Môn, mấy nghìn năm cũng chỉ có rất ít mấy người có thể phi thăng thành tiên, tiểu tử ngươi cho rằng tiên nhân là cái gì? Há dễ thành như vậy sao!"

Giang Phong ngẩn ra,hắn từ trong trí nhớ Triệu Quốc Thiên biết được chút ít. Về phần rốt cuộc tiên nhân là cái gì, chàng tất nhiên không rõ ràng lắm.

Người nọ cười một trận, đột nhiên hỏi: "Tiểu tử, ngươi có đúng hay không thật muốn tu chân? Bản chân nhân mặc dù không có thể bảo chứng cho ngươi trở thành tiên nhân, nhưng có thể dạy ngươi bay trên trời độn xuống đất, sát nhân thủ mệnh vô thượng pháp thuật!"

Giang Phong vừa nghe, trái tim một trận kinh hoàng, vội vàng nói: "Ta đồng ý!" Hắn trong đầu hiện lên một màn hình ảnh bị người ta hạ nhục, trên mặt tràn ngập giận dữ. Chỉ cần học được pháp thuật, như vậy thù hận của hắn và Triệu Quốc Thiên sẽ được trả.

"Ha ha..."

Thanh âm này lại bộc phát ra một trận cuồng tiếu:

_"Tốt! Ngươi và ta gặp nhau chính là duyên phận, Bản chân nhân đã quyết định truyền thụ cho ngươi ' Thiên Ma Kinh ', cho ngươi thời gian tới có thể khoái ý ân cừu, cả đời tiêu dao tự tại!"

Thanh âm thấy rõ nhân tâm của chủ nhân, dĩ nhiên nhìn thấu tâm tư Giang Phong, một lời nói toạc ra ý nghĩ của Giang Phong.

Giang Phong kinh ngạc nói:

_"Đa tạ thượng tiên!".

Giang Phong vẻ mặt cảm kích, mà thanh âm cười to vài tiếng: _"Tốt. Bất quá chuyện tình của Bản tôn ngươi không được nói cho bất luận kẻ nào, chỉ có thể ngươi biết ta biết, trời biết đất biết, ngươi phải nhớ kỹ?"

Một câu cuối cùng, thanh âm này để lộ ra ý tứ uy hiếp.

Giang Phong trong lòng giật mình, vội vàng nói: "Taị hạ nhất định nhớ rõ!"

_"Tốt! Ta phải tiếp tục tu bổ nguyên thần, đêm nay mới truyền cho ngươi phương pháp tu tiên." Dứt lời, thanh âm này yên lặng, gian phòng trở nên một mảnh yên tĩnh.

Giang Phong vô pháp ức chế nội tâm kích động cùng vui vẻ, nhanh chạy ra khỏi gian phòng, nhịn không được cả tiếng kêu lên vui mừng, phát tiết áp lực nội tâm vài ngày qua.

Đêm đó, Giang Phong vẫn mở to hai mắt ra nhìn không thể đi vào giấc ngủ. Đến nửa đêm, thanh âm thần bí nhân rốt cục vang lên:

_"Tiểu tử, ta bây giờ sẽ truyền thụ cho ngươi Thiên Ma Kinh! Ngươi thả lỏng tâm thần, nghìn vạn lần không nên có tâm tư chống lại!"

GIANG PHONG gật đầu, kiên quyết nói:

_"Ngài yên tâm, ta tất cả nghe theo lời ngài, tuyệt không chống cự."

Một trận cười quái dị, thần bí nhân lại nói:

_"Tốt, Bản chân nhân trước truyền thụ cho ngươi Thiên Ma Kinh pháp môn."

Trong nháy mắt,Giang Phong cảm giác như trong đầu nổ tung, vô số kinh văn xuất hiện trong trí nhớ Giang Phong. Linh hồn thâm nhập sản sinh kịch liệt đau đớn khiến GIANG PHONG vô ý thức sản sinh ý chống lại, cự tuyệt cổ ký ức này tiến nhập.

"Hừ! Ta đã nói thế nào? Không nên sinh ra tâm tư chống lại, thực sự là ngu ngốc mà!"

Thanh âm này tức giận chửi ầm lên.

_"Được ta sẽ cố gắng làm theo lời thượng tiên...".Giang Phong trong lòng đối với thần bí nhân này có một dự cảm vô cùng bất an và sợ hãi, không dám trái ý lão chút nào.

_"Vừa rồi bản tiên truyền thụ cho ngươi là Thiên Ma Kinh bí pháp, phía sau bản tôn mới truyền cho ngươi mấy thứ pháp quyết, lúc này ngươi tuyệt đối không được chống lại!" Thanh âm có vẻ càng nghiêm khắc.

_" Tại hạ nhớ kỹ ". Giang Phong xoa xoa cái trán đầy mồ hôi lạnh của mình, cố sức gật đầu.

Trong đầu lại là một trận cường liệt cảm giác đau đớn, linh hồn Giang Phong phảng phất như bị đặt ở trong lửa thiêu, rồi tiến vào trong nước đá, như bị cắt thành từng mảnh, vạn châm đâm vào, trình độ đau đớn quả thực vô pháp dùng ngôn ngữ hình dung. Mặc dù có loại thống khổ không thể chịu đựng được, nhưng Giang Phong lại cắn răng kiên trì chịu đựng, tịnh không chống cự ký ức xa lạ tiến nhập.

_"Tốt! thành công rồi! Ta bây giờ trợ giúp ngươi tu luyện thành Thiên Ma Kinh tầng thứ nhất, Âm ma xuất thể!"

Dứt lời, Giang Phong cảm giác đáy lòng bốc lên cường liệt hận ý, từ nhỏ đến lớn bị người ta khi nhục mà sản sinh ra vô cùng oán khí tại giờ khắc này đều bạo phát đi ra. GIANG PHONG cảm giác như trong đầu muốn bùng nổ, tựa hồ có một cổ oán khí sắp sửa phun trào đi ra ngoài.

Không tự chủ được,Giang Phong bắt đầu dựa theo trong trí nhớ Thiên Ma Kinh pháp môn tu luyện. Toàn bộ tâm thần đều tập trung chỗ ấn đường, mấy lần hô hấp, Giang Phong dường như nghe được một tiếng nổ vang như sét đánh.

Đỉnh đầu Giang Phong bỗng nhiên vọt lên một cổ hắc khí, cổ hắc khí này có ba phần hình dạng Giang Phong, bảy phần hình dạng ma quỷ, răng nanh trong miệng khổng lồ, hai mắt huyết hồng, tóc tai bù xù.

Tâm linh Giang Phong lúc này hoàn toàn bị oán hận che phủ, linh trí hoàn toàn biến mất.Hắc khí vừa ly khai thân thể Giang Phong, lập tức hướng nhà TRIỆU THỤY mà hắn cừu hận nhất bay đi.

Hắc khí nhanh như gió, vô hình vô chất, có thể xuyên tường vượt lũy. Hắc khí vừa đi "Giang Phong" bỗng nhiên mở mắt, "Hắc hắc" cười nhẹ, lẩm bẩm:

_"Nếu không phải tổn hao ma lực trợ giúp tiểu tử này tu thành ma công, khiến cho hắn âm ma ly thể, ta cũng vô pháp đoạt được thân thể hắn thành công. Chỉ tiếc thân thể này quá gầy yếu, cần rất lâu thời gian điều trị..."

Oán khí GIANG PHONG cùng hồn phách chàng biến thành hắc khí tốc hành bay đến nhà TRIỆU THỤY, khoảng khắc đã đến.

Triệu Thụy ở trong nhà, toàn thân trần truồng nằm ở trên bàn. Phụ thân Triệu Thụy, TRIỆU DIÊN NGỤY, một gã trung niên mặt dài, cầm trong tay một chiếc đèn màu xanh ngọc cổ xưa hướng Triệu Thụy vẫy vẫy.

Đèn cao một tấc, trắng như ngọc, hình dạng và cấu tạo tao nhã. Kỳ quái là bảo đăng vẫn chưa đốt, mà đã có hình ảnh ngọn lửa bay lượn, lớn như hạt đậu.

Đèn ngọc mỗi lần vẫy một chút, trong lủa đèn lại bắn ra một đạo ánh sáng rót vào trong cơ thể Triệu Thụy. Lúc này, Triệu Thụy như thoải mái khẽ kêu một tiếng, lông mi run run, thể xác và tinh thần đều đã được tẩy rửa.

Trong gian phòng bỗng nhiên quát khởi một cổ hắc phong, Triệu Thụy thấy giữa không trung bay ra một cổ hắc khí tạo thành khuôn mặt tàn bạo hướng hắn đập xuống,hắn cả kinh hú lên quái dị, xoay thân hướng một bên cuồn cuộn lăn qua.Triệu Diên Ngụy không phản ứng kịp, bị hắc khí bao phủ, sợ hãi cực độ mà rơi chiếc đèn cầm trong tay xuống đất.

Nguy cấp trước mắt, ngọn lủa trong bảo đăng bỗng nhiên bắn ra một đạo bạch sắc quang hoa nhu hòa. Bạch sắc quang hoa hình dạng như liên hoa, lớn như mặt người, trong sát na bắn tới hắc khí, hắc khí bay lơ lửng giữa không trung không dám hạ xuống.

Trong hắc khí có ẩn chứa hồn phách Giang Phong, lúc này hồn phách Giang Phong bị quang hoa chiếu xạ cũng tỉnh táo lại. Giang Phong cảm giác được sự tình bất thường, nhưng hắn lúc này không rảnh để suy nghĩ nhiều, toàn bộ tâm thần đều bị bảo đăng hấp dẫn.Triệu Thụy là kỳ tài tập võ được toàn bộ trong trấn công nhận, năm ấy mười ba tuổi đã đạt được cảnh giới luyện huyết tầng bốn. Trong mắt Giang Phong, Triệu Thụy cuồng ngạo thô lỗ, cũng không phải hạng người thông minh chăm chỉ.

Loại người này thế nào có khả năng tập võ tiến bộ nhanh như vậy?. Mà lúc này Giang Phong hoàn toàn hiểu ra, đều là bởi vì chiếc đèn trước mặt đây mà tên Triệu Thụy mới có thành tựu bậc này!

"Ngọn đèn có thể khiến người ta thanh tỉnh, nhất định là một kiện bảo vật! " Giang Phong tâm niệm thay đổi thật nhanh, lập tức có quyết định, "Phải cướp đi bảo đăng, mặc kệ nó có đúng là bảo vật hay không, ta cũng không có thể để lại cho TRIỆU THỤY!"

TRIỆU QUỐC THIÊN vì Triệu Thụy khi nhục quá nhiều lần, đối với Triệu Thụy có thể nói là hận thấu xương, ký ức còn xót lại của hắn trong Giang Phong bị khơi dậy làm cho Giang Phong đối với TRIỆU THỤY cũng là sự chán gét đến cực điểm. Trong đầu xuất hiện về thuật ' Ngự Vật Thuật '.Giang Phong tâm niệm khẽ động, chiếc đèn trên mặt đất nhảy lên, bắn ra đạo quang hoa cùng nhau bay vào trong hắc khí.

"Đi!" Giang Phong trong lòng hét lớn, lúc này hắn khôi phục thanh tỉnh, biết chỉ dựa vào linh hồn không thể giết chết Triệu Thụy, liền lập tức ly khai.

Hắc khí quấn lấy bảo đăng một chút, "Hô" một tiếng xuyên cửa sổ mà đi, tiêu thất vô tung.

Triệu Thụy cùng phụ thân TRIỆU DIÊN NGỤY thấy thế kinh sợ như điên, từ trên mặt đất nhảy lên,kinh hãi kêu thất thanh: "có quỷ,có quỷ...!".

Giang Phong cuốn lấy bảo đăng, hóa thành một đạo hắc phong bay ra ngoài, trong thời gian ngắn đã bay đi không thấy tăm hơi rồi.

Trong gian phòng " Giang Phong " dào dạt đắc ý, đột nhiên sắc mặt đại biến, hú lên quái dị: "Không có khả năng, không có khả năng...".

"A ".

Trước cửa sổ tiến vào một cổ hắc phong, một đạo hắc khí hỗn loạn bị một cổ bạch quang bắn vào mi tâm Giang Phong. Giang Phong mơ hồ nghe được một tiếng kêu thảm thiết thê lương vang lên, cùng trước mắt một mảnh bạch quang, trong nháy mắt, vô số ký ức như thủy triều dũng mãnh tiến vào trong óc.

Những... ký ức này khiến Giang Phong trong nháy mắt minh bạch sự tình tiền căn hậu quả, khiến hắn nhất thời cảm giác rợn da gà.

Nguyên lai tiến nhập vào trong đầu Giang Phong là Xích Xà Ma Tôn,lão là một gã cao thủ tà tu, đêm qua bị cao thủ đại tiên môn truy sát. Trong lúc nguy cấp Xích Xà Ma Tôn dùng ' Độn Thần Thuật ' chạy ra, nguyên thần thụ thương, sau đó tiến nhập trong cơ thể Giang Phong.

Xích Xà Ma Tôn bởi vì nguyên thần bị hao tổn, nhu cầu cấp bách cần tìm một thân thể mới để khôi phục công lực, Vì vậy lừa gạt Giang Phong, lấy danh nghĩa truyền thụ tu chân pháp môn khiến Giang Phong tu luyện ma công, dẫn đến Giang Phong bị oán niệm mê thất bản tính, biến thành một ma linh xuất thể đi báo thù.

Mà một ngày nào đó Giang Phong hồn phách ly thể, XÍCH XÀ MA TÔN sẽ đơn giản chiếm lấy thân thể Giang Phong, chỉ cần thời gian một nén nhang là có thể hoàn toàn linh hồn và thể xác hợp nhất, trở thành chủ nhân thân thể của Giang Phong.

May mắn chính là, Giang Phong tại nhà Triệu Thụy gặp được bảo đăng thần kỳ. Bảo đăng này khiến Giang Phong khôi phục thanh tỉnh, Giang Phong nhanh chí đã thuận tay đoạt được bảo đăng rồi trở về nhập lại thân thể.

Giang Phong trở về là lúc Xích Xà Ma Tôn còn chưa có cùng thân thể hoàn toàn dung hợp, bởi vậy có thể thuận lợi trở về bản thể, hợp nhất linh hồn và thể xác.

Giang Phong hồn phách trở về vị trí cũ vốn cũng không gây thương tổn được Xích Xà Ma Tôn, tối đa toàn bộ sức lực của lão uổng phí, khiến cho không cách nào cướp đoạt thân thể GIANG PHONG mà thôi. Nhưng bảo đăng thần kỳ này cũng tiến nhập vào trong thân thể Giang Phong, bảo đăng vừa vào trong đầu Giang Phong, lập tức bắn ra một đạo kỳ quang, đem nguyên thần Xích Xà Ma Tôn đánh tan.

Xích Xà Ma Tôn nguyên thần tuy rằng tiêu tán, nhưng những mảnh nhỏ ký ức trong nguyên thần đều bị Giang Phong hấp thu, khiến Giang Phong khi không được vô số kinh nghiệm và hiểu biết về thế giới thần bí này.

Giờ phút này, Giang Phong thấy ở vị trí mi tâm có một bảo đăng đang lượn lờ. Đăng diễm phóng xuất ra một tia bạch sắc quang khí rót vào não bộ Giang Phong. Mỗi khi quang khí nhập não, Giang Phong cảm giác một trận thư thái, thể xác và tinh thần vui thích.

"Trong bảo đăng rốt cuộc là có lai lịch gì?vì sao lại có công năng thần kỳ đến vậy..." Giang Phong tìm kiếm trong ký ức Xích Xà Ma Tôn lưu lại, cuối cũng không có tìm được bất kỳ manh mối về bảo đăng này cả.

Một hồi nghĩ mãi không ra, Giang Phong đành gác chuyện này sang một bên,dù sao hiện tạicũng phải là chuyện trọng yếu gì,về sau chỉ cần lưu tâm đến là được.

Lúc này Giang Phong chợt nghĩ: " Xích Xà Ma Tôn tuy rằng một thân ma công, nhưng hắn pháp lực cao cường, cũng không có hại gì. Ta đến thế giới này một hồi lại là nhân họa đắc phúc,có được cơ hội tu chân,nhất định phải chăm chỉ tu luyện không làm hoài phí cơ duyên ''.

Nghĩ bản thân đã triệt để đắc tội với Triệu gia nhất định không sớm thì muộn cũng gặp phải đại đại phiền toái ảnh hưởng đến tu luyện của bản thân vì thế Giang Phong quyết định dời khỏi HOÀNG HÔN TRẤN.Sau khi thu thập một số vật dụng cần thiết cho thời gian sắp tới chàng liền ra khỏi phòng, quay đầu nhìn nhà đất một cái,sau đó lập tức xoay người đi nhanh lên núi...