Chương 22:Đột phá Luyện Huyết Kỳ bát trọng cảnh giới.

Thần Ma Đại Lục

Chương 22:Đột phá Luyện Huyết Kỳ bát trọng cảnh giới.

Linh Hồn Mặc Qủy bị Tử thần liêm đao chia làm hai đoạn,trở thành một cái xác không còn hồn phách. Hai ma đầu Lê Viễn - Băng Ảnh cười lạnh lẽo tiến lên,nhất hấp,đem cơ thể Mặc Qủy chia làm hai luồng ma khí hút vào thân thể của mình,cơ thể của Mặc Qủy đối với tu sĩ bình thường không có tác dụng gì thế nhưng lại là vật đại bổ đối với những ma đầu này.

Thôn Phệ Mặc Qủy xong bỗng xung quanh hai ma đầu Lê Viễn -Băng Ảnh xuất hiện một luồng ma khí đậm đặc bao bọc lại.Mỗi một giây qua đi Giang Phong cảm nhận được khí tức của hai đại ma đầu tăng tiến nhanh chóng,thoáng chốc đã đạt đến Minh Ma hậu kì tu vi.Đột nhiên chàng cảm ứng được hai ma đầu trong cơ thể ma khí xung đột, biết là cấp

bách, nên vận chuyển Hỗn Ma Chân Kinh,Giang Phong quát khẽ: "Hóa!"

Hai ma đầu quanh thân ma khí sôi trào, cả hai đều tạo thành một thủ ấn kì lạ,miệng rầm rì chú ngữ khó hiểu.Chợt ma đầu Lê Viễn

phun ra hai đạo hắc quang, phân biệt là đố kỵ chi ma và dục vọng chi ma.Còn ma đầu

Băng Ảnh chỉ phun ra một đạo hắc quang,đạo hắc quang này gọi là tham đoạt chi ma. Ba loại hắc quang đều phân biệt ẩn chứa một nguồn ma niệm riêng, tâm niệm Giang phong khống chế ba luồng hắc quang này ngưng tụ tạo thành ba đại ma đầu khác.

Ba đại ma đầu,phân biệt lần lượt là đố kỵ chi ma, dục vọng chi ma,và tham đoạt chi ma.Đố kỵ chi ma hình tượng nữ tử mắt nhỏ mi

dài, mười ngón tay nhọn hoắt, một thân bạch y, mắt lóe huyết quang, ngồi trên tử sắc độc mãng.Ma đầu thứ hai, là dục vọng chi ma, răng nhỏ tai nhọn, ngồi

trên một con điểu lớn mười cánh. Ma đầu thứ ba là tham đoạt chi ma, miệng to, răng bén,dáng người lực lưỡng

ngồi trên hắc sắc đại quái ngư, miệng cá he ra, so với thân thể lớn gấp mười lần.

Hai chị em U Liên Na nhìn thấy tam đại ma đầu được hình thành không khỏi vừa kinh vừa sợ, đôi chân của hai nàng đều run rẩy đến độ nhũn ra, vội ôm chặt lấy tay của Giang Phong để không bị ngã xuống đất.

Giang Phong thấy hai nàng sợ hãi như vậy,không khỏi bất đắc dĩ mỉm cười,chàng liền cho Ngũ đại ma đầu phản hồi ma vực,trong trận chiến với Mặc Qủy vừa rồi hai ma đầu Lê Viễn và Băng Ảnh đã tổn hao không ít nguyên khí.Bản thân chàng cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi,từ ma vực Giang Phong nhiếp ra hơn trục viên huyết đan,chàng chỉ dùng bốn viên để phục hồi lượng nguyên khí đã hao tổn,số còn lại đều đưa cả cho chị em U Liên Na dùng.

Phía trước có không ít nguy hiểm rình rập, vì vậy chàng luôn phải bảo trì lực lượng bản thân ở trạng thái tốt nhất.Mặc Qủy chỉ như một con quỷ giữ nhà,kẻ nguy hiểm nhất ở đây không phải ai khác chính là chủ nhân của động phủ này - nguyên anh của lão ma đầu Kiền Nguyên.

Ba người tìm một chỗ có phần sạch sẽ rồi ngồi xuống nghỉ ngơi,trong trận chiến vừa rồi Giang Phong là người tổn hao huyết khí nhiều nhất vì thế sau ngồi xuống chàng lập tức phục dụng bốn viên Huyết đan,huyết khí từ bốn viên huyết đan được luyện hóa nhanh chóng tiến vào đan điền Giang Phong nơi tồn tại một viên huyết tinh,huyết khí tại đây được luyện hóa một lần nữa để trở thành một loại huyết khí tinh thuần,nhờ có loại huyết khí tinh thuần này thì tu si mới có thể sử dụng các loại chiêu thức,pháp khí...

Bỗng Giang Phong cảm thấy bản thân có dấu hiệu đột phá liền vận khởi Thiên Ma Kinh, lại nhiếp ra hơn năm viên Huyết đan lần lượt bỏ vào miệng,huyết khí của huyết đan từ đó không ngừng tiến vào trong Huyết tinh,được huyết tinh luyện hóa hấp nạp...

Mà bên trong ma vực,chiếc bảo đăng vẫn không ngừng bắn ra hàng tỉ đạo hào quang chiếu rọi một khoảng không gian lớn. Ngũ đại ma đầu phân theo năm hướng khác nhau mà ngồi,không ngừng hấp nạp ma khí trong ma vực tiến vào cơ thể để tu luyện.Ở dưới ngọn bảo đăng là linh hồn của Phỉ Tuyết,sau khi nguyên thần Giang Phong rời khỏi nơi này,nàng cảm nhận được nguyên hồn của mình được bảo đăng ở trên cao chiếu vào thì trở lên ngưng thật một chút,Phỉ Tuyết liền bắt đầu tu luyện công pháp Dạ Qủy Quyết,mặc dù nàng không còn thân thể thế nhưng công pháp này chủ yếu là tu luyện nguyên hồn và nguyên thần lên Phỉ Tuyết cũng không gặp quá nhiều vấn đề...

Ở bên ngoài Giang Phong đã tu luyện được hơn nửa ngày,bỗng nhiên cả người chàng được bao bọc trong một huyết sắc quang cầu,theo thời gian huyết sắc quang cầu ngày càng nồng đậm,mà khí thế từ huyết sắc quang cũng theo đó mà tăng lên.

Nửa giờ sau huyết quang từ từ tiến vào trong cơ thể Giang Phong,chàng chậm rãi mở mắt ra, cảm nhận được khí tức toàn thân nảy sinh những biến hóa thật lớn thì không khỏi mỉm cười.Hiện giờ chàng đã có tu vi Luyện Huyết bát trọng cảnh giới,lực lượng tương đương với với mười tám con hổ lớn.Thực lực này cũng đủ để xưng bá Hoàng Hôn Trấn,vốn đa phần là cao thủ Luyện Huyết Kỳ lục trọng cảnh giới.

Giang Phong nhìn qua hai chị em U Liên Na và U Liên Nguyệt thì thấy khí tức từ người U Liên Na tỏa ra mạnh mẽ hơn trước rất nhiều,điều này cho thấy nàng đã đột phá đến Luyện Huyết ngũ trọng cảnh giới rồi.Bất quá U liên Nguyệt khí tức vô cùng hư nhược,chỉ có điều da dẻ nàng đã trở lên hồng hào hơn,không còn vẻ bề ngoài xanh xao như trước.

Khi hai nàng tỉnh lại thấy Giang Phong đang nhìn minh thì không khỏi thẹn thừng,hai má hây hây đỏ,sóng mắt lưu chuyển,hờn dỗi trừng mắt nhìn chàng. Nhìn thấy biểu tình của hai nàng,Giang Phong cười cười,tiếp tục cùng hai nàng đi về phía trước.

Càng đi sâu trong mật đạo,Giang Phong ẩn ẩn cảm nhận được một tia nguy hiểm phát ra từ sâu trong nội tâm,bất quá vẻ ngoài cũng không hề hiện ra một tia lo lắng nào,mà tỏ ra vô cùng lạc quan.trên đường đi chàng kể cho nhị nữ những câu chuyện thiên kỳ bách quái trên trái đất,có chuyện đã từng trải qua,lại có những chuyện đọc trong sách hay lại như nghe người ta kể lại.

_''Phong lang! chàng nói thế giới này hình cầu sao? ''.U Liên Na hiếu kỳ nhìn Giang Phong nói.

_''Đúng vậy,thế giới này vốn là hình cầu,chúng ta chính là đang ở trên bề mặt của nó mà thôi.''

_'' Phong! ngoài thế giới của chúng ta còn có thế giới khác nữa sao? '' U Niên Nguyệt nhìn Giang Phong,ánh mắt mơ hồ hỏi.

_''Trong vũ trụ có vô vàn thế giới, có lẽ đến một ngày nào đó chúng ta thực sự được đi đến đó. ''.Giang Phong nhìn U Liên Nguyệt cười đáp. Địa cầu chẳng phải là một ví dụ hay sao!.