Chương 18: Bên Bờ sinh tử (1)

Thần Ma Đại Lục

Chương 18: Bên Bờ sinh tử (1)

Tương truyền hơn ba nghìn năm trước trên Thần Ma Đại Lục có một trái cây màu hạt dẻ,ở trên có hình mặt người sinh động như thật goi là Đa Lạp Ma.Nghe nói trái cây này có công năng vô cùng thần kỳ,phàm nhân ăn vào liền thoát thai hoán cốt,khí lực vô song,tuổi thọ kéo dài,dưỡng nhan trụ sắc.Mà tu chân giả dùng vật này để luyện ra Ngọc Linh đan có tác dụng tẩy kinh phạt tủy,phá bỏ mọi gông xiềng cấm chú nguyền rủa trên cơ thể,từ cơ thể phàm nhân trực tiếp tiếp cận bán tiên chi thể,quý giá vô ngần

Tác dụng của nó khiến cho bất kể kẻ nào cũng thèm đỏ con mắt,thần ma khải ghi lại chỉ vì cướp đoạt một quả Đa Lạp Ma khiến cho hơn mười vạn tu sĩ phải táng thân.Cũng từ đó trái Đa Lạp Ma tuyệt tích giang hồ.

Giang Phong từ kí ức Xích Xà Ma Tôn mới biết được trái cây thần kỳ này. Không ngờ lúc này lại trực tiếp nhìn thấy một trái Đa Lạp Ma sờ sờ trước mặt.

Giang Phong nhìn U Liên Na trong mắt thoáng hiện lên một tia dị sắc.mỉm cười nói:

_'' Đây dù sao cũng là bảo vật tuyệt thế trong truyền thuyết,ta và hai nàng chỉ mới quen biết không lâu,thế nhưng nàng lại mang bảo vật này ra cho ta xem,ngộ nhỡ ta nổi lòng tham chiếm đoạt thì sao? ''.

U Liên Na nghe vậy khuôn mặt đỏ hồng,giọng nói càng ngày càng nhỏ đi:

_'' Chàng là người đã cứu mạng hai chị em thiếp...hai bọn ta...hai bọn ta nguyện ý đi theo chàng,nếu chàng muốn vật này thì cứ việc lấy...''

Ý tứ trong đó đã quá rõ ràng rồi,Giang Phong nghe xong hơi sững người rồi đột nhiên ôm hai chị em họ U vào lòng cười phá lên: ''HA HA HA HA HA HA... ta có được hai chị em nàng chẳng khác chi có được cả thiên hạ này...vật này so ra cũng đâu thể bằng một phần nghìn trong đó.''.

Hai chị em U Liên Na cùng U Liên Nguyệt bị Giang Phong ôm vào lòng,trên má hai nàng nhanh chóng bay đến hai áng mây hồng,mặc dù xấu hổ có thừa thế nhưng hai nàng cũng không nguyện ý thoát ra vòm ngực cùng đôi tay ấm áp của Giang Phong.

...

Ba người vừa đi vừa trau dồi tình cảm với nhau,mà Giang Phong cũng nói ra thân phận của mình,mới đầu hai nàng khi biết chàng là tu ma giả không khỏi kinh ngạc,nhất là khi biết hai người hầu trong miệng chàng lúc trước vốn là hai đại ma đầu thì không khỏi tái mét mặt,cũng may hai nàng rất nhanh lấy lại được vẻ bình tĩnh lúc trước. Đối với thân phận tu ma gia của Giang Phong cũng không vì thế mà sợ hãi xa lánh,đối với hai nàng dù Giang Phong có là ai đi chăng nữa chỉ cần chàng yêu thương hai nàng là được.

Tu ma giả thì đã sao?,cũng không nhất định là một ma đầu đáng sợ cuồng giết chóc.Thứ đáng sợ chính là lòng người hiểm độc. Đám người Phất La Cách mang danh là tu sĩ chính phái thế nhưng bản tính gian xảo, tham lam độc ác,những kẻ như thế đáng ghét,đáng giận,đáng khinh gấp trăm ngàn lần. Chúng mang hình hài của một con người đúng nghĩa nhưng tâm hồn chỉ là loài quỷ dữ mà thôi.

Lúc này sau khi đã nghỉ ngơi được dăm bảy phút dùng đống thực phẩm Giang Phong cất trữ trong bách bảo lang xong,chàng cùng hai chị em họ U lựa chọn một thông đạo phía trước mặt đi tiếp,đi được một chốc bỗng Giang Phong cảm nhận được hàn khí phía trước càng lúc càng dày

_''Hừ nơi này âm khí càng lúc càng dày,hai nàng nhớ cẩn thận,theo sát ta!''.

Giang Phong hơi nhíu mày vội nhắc nhở hai chị em Liên Na cùng Liên Nguyệt,nơi này càng lúc càng quỷ dị khiến cho Giang Phong không gám coi thường chút nào. Nghĩ lại bản thân khi mới vào đây đã gặp trên đường một đám hài cốt,trên thân những người này không ai là không có pháp bảo cùng trữ vật nhẫn,rõ ràng thực lực những người này trước đây không hề thấp chút nào.Thế những không phải là vẫn táng thân ở đây sao?

U Liên Na và U Liên Nguyệt thấy thần sắc Giang Phong như vậy cũng biết ba người họ rơi vào tình huống nguy hiểm rồi.

Lại đi lên phía trước một lát,cảm giác trong thông dạo có một tầng quỷ vụ bảo phủ,khiến tầm nhìn bị hạn chế rất nhiều,mà âm khí dày đặc bội phần so với trước.

Sâu trong thông đạo mơ hồ nge thấy tiếng khóc sầu thẩm u oán,khiến cho Liên Na cùng Liên Nguyệt không rét mà run hay tay bấu trặt lấy người Giang Phong,dù sao nữ nhi cũng không quá thích ứng với hoàn cảnh quỷ dị như thế này.

_''Hai nàng đừng sợ,thứ ấy chỉ là nữ quỷ tầm thường,chỉ cần tu sĩ có tu vi Luyện Huyết tam trọng cũng dư sức làm cho nó hồn phi phách tán ''.

Giang Phong nhẹ nhàng chấn an hai nàng,thông qua ma nhãn của Lê Viễn,Giang phong có thể dễ dàng nhìn ra tình huống xâu trong thồn đạo,mặc dù bị một tầng quỷ vụ bao trùm thế nhưng cũng chẳng gây ảnh hưởng gì tới thị nhãn của hai đại ma đầu cả.Tất nhiên trờ đến khi Giang Phong tiến vào cảnh giới Luyện Khí kỳ thì chàng cũng có được năng lực này.

U Liên Na cùng U Liên Nguyệt nghe vậy cũng bình tĩnh được phần nào,dù sao Liên Na cũng là tu sĩ Luyện Huyết tứ trọng cảnh giới,theo lời Giang Phong thì lệ quỷ kia bất quá chỉ có tu vi thấp kém mà thôi,nàng cũng không sợ nó gây nguy hiểm gì cho ba người.

Đúng lúc này,tiếng khóc của nữ quỷ kia càng lúc càng phát ra rõ ràng,trong vô hình phát ra một luồng âm phong mạnh mẽ ập tới ba người.

'' Vù ''.

Một bóng trắng mơ hồ từ từ hiện ra trong màn quỷ vụ mờ ảo,hình dáng giống như một nữ nhân mặc áo trắng.Dung mạo mĩ lệ nhưng lại mang theo vẻ u uất sầu thảm,nhất là đôi mắt vô hồn lạnh lẽo của nàng khiến ai bắt gặp cũng phải sợ hãi khôn xiết.Rõ ràng nữ nhân này chẳng phải là người mà chính là một nữ quỷ.

Nữ nhân áo trắng này nhìn ba người Giang Phong bằng đôi mắt lạnh lẽo nhợt nhạt, bỗng nàng nói bằng một thứ giọng lạnh lẽo như thể cố hữu đã như vậy rồi:

_'' Mặc dù ta không muốn giết các ngươi nhưng chủ nhân của ta không muốn như vậy,tất nhiên ta không thể trái lại mệnh lệnh của hắn ''.

_''Ha Ha ngươi thật kỳ lạ,nếu muốn giết bọn ta thì cứ việc động thủ đi,ta cũng muốn xem bản lĩnh của ngươi đến đâu ''.

Giang Phong kinh ngạc nhìn nữ quỷ áo trắng này, bỗng ánh mắt chàng dừng lại trên vầng trán của nữ quỷ,chỉ thấy giữa trán của nàng có một ấn ký huyết hồng như ẩn như hiện.Nhìn thấy ấn ký này,Giang Phong đột nhiên nở một nụ cười kỳ dị khó hiểu,cũng không biết lúc này chàng nghĩ gì trong đầu nữa.

Nữ quỷ thấy biểu nộ của Giang Phong như vậy liền ''Hừ ''lên một tiếng,song chảo mang theo âm phong lạnh lẽo đánh về phía ba người bọn họ.

Nhìn thấy vậy Giang Phong vẫn mỉm cười như trước,U Liên Na không khỏi kinh ngạc,nàng đang định xuất kiếm đánh về phía nữ quỷ hồn kia thì bất chợt Giang Phong giang tay cản nàng lại.Chỉ thấy song chảo nữ quỷ chỉ còn cách Giang Phong gần mười mét thì bị một luồng hắc khí cuồn cuộn không biết từ đâu xuất hiện chặn lại không cách nào tiến về phía trước được,nữ quỷ còn chưa kịp làm ra hành động nào tiếp theo thì ngay lập tức đã bị một luồng hắc khí này cuốn đi rồi.

U Liên Na cùng U Liên Nguyệt thấy nữ quỷ bỗng nhiên tiêu thất thì thầm kinh ngạc,bất quá hai nàng đều thở phào nhẹ nhõm,đối với những đối thủ không phải ''người'' như thế này,chung quy các nàng đều mang theo nỗi sợ hãi thật lớn không sao ức chế được.

Cũng không hỏi nhiều,cùng Giang Phong đi tiếp về phía trước,lúc này hai nàng chỉ hi vọng có thể thoát khỏi nơi đây càng nhanh càng tốt,cũng chẳng cầu tìm được thứ bảo bối quý hiếm nào nữa.

Mà lúc này trong Ma Vực,nữ quỷ đang kinh ngạc quan sát xung quanh,chỉ thấy bốn phía hắc ám mênh mông,ở phía trên đỉnh tồn tại một chiếc đèn đang bay lơ lửng,từ ngọn đèn này này nữ quỷ cảm nhận một lực ép khủng khiếp,tùy thời đều có thể khiến cho nàng hôi phi yến diệt.

Bỗng trước mặt nàng hiển hiện thân ảnh một gã thanh niên mặc hắc sắc trường y,dung mạo tuấn lãng mang theo một tia tà dị.Người này chính là người thanh niên lúc nãy mà nàng đã gặp_Giang Phong.