Thần Bám

Chương 216:

Dược Phong dò xét một vòng, ánh mắt rơi trên người Diệp Vấn, vừa cười vừa nói:


- Diệp công tử, ngươi có thể giúp ta một chuyện không, đem bài viết này ngâm lên một lần.

Diệp Vấn khinh thường đáp:

Chuyện này có đáng gì.

Thanh minh thì tiết vũ
Phân phân lộ thượng hành
Nhân dục đoạn hồn!
Tá vấn tửu gia
Hà xử hữu mục đồng?
Diêu chỉ hạnh hoa thôn!

Bài thơ này của ngươi cũng có chút ý vị, nhưng không thể so với bài của ta.


Dược Phong cười lớn bảo:

-Không hiểu được thơ, lại tự mình cảm thấy thơ bình thường.

Hắn lấy bút chì điểm vài nét chấm phẩy chia bài thơ trên giấy ra, cười nói với 1 thanh niên quý tộc:

-Vị công tử này,, xin mời người tới đọc một lần.

Vị công tử này thấy Dược Phong nhắc đến tên mình, dương dương đắc ý đứng lên ngâm:

-Thanh minh thì tiết vũ phân phân
Lộ thượng hành nhân dục đoạn hồn
Tá vấn tửu gia hà xử hữu
Mục đồng diêu chỉ hạnh hoa thôn

Mọi người trong đại sảnh đều sửng sốt một phen, tiếp đó tiếng vỗ tay trào dâng như thủy triều. Nguyên lai bài thơ này lại là một đoạn thơ, chia câu khác nhau liền thành hai bài thơ hoàn toàn khác biệt, càng tuyệt hơn là cả hai bài thơ đều rất có ý vị, không phải thơ bình phàm.Như thế, thơ Diệp Vấn đem so cùng dĩ nhiên liền kém hơn.

Diệp Vấn bị một phen mất mặt, sắc mặt đỏ lên như gan lợn, một lúc lâu sau mới mở miệng:

-Chút thủ đoạn nhỏ, không phải người quân tử như ta thèm làm ra."

Dược Phong ha ha cười nói:

-Ngã dục đấu thi nhất bách thiên
Âu Lạc thị thượng tửu gia miên
Thiên tử hô lai bất thượng thuyền
Tự xưng thần thị tửu trung tiên!

Ta một bồ thơ cả trăm bài
Quán rượu Âu Lạc ngủ lại say
Hoàng đế gọi đến chẳng đi gặp
Tự xưng thần là tửu tiên đây!

Thơ uống rượu này ta ngâm liền trăm bài có gì mà khó? Chỉ là ta không thèm dùng thủ đoạn này thắng ngươi.

Lời này chỉ có Dược Phong tự mình rõ ràng, người khác nghe đều không hiểu.

Mọi người thấy hắn thuận miệng ngâm lên đều là lời đẹp ý hay, nào còn có thể không phục. Một vòng tỷ thí này, Dược Phong không thẹn là người nắm giữ ngôi đầu.


Vòng thứ ba - bốn chọn hai - chính là vòng quan trọng nhất nhì, thông qua biểu hiện hai vòng trước, Dược Phong thế áp đảo mọi người, sớm đã từ "ngựa đen" trở thành nhân tuyển "nóng" nhất. Tiến vào vòng này trừ Dược Phong còn ba vị tài tử nữa.

Sư gia lớn tiếng:

Vòng thi thơ thứ ba bắt đầu, vòng này xin mời Âu Lạc Đế vương ra đề.

Âu Lạc đế vương chậm rãi đứng lên, vỗ cái bụng to phát biểu:

-Hội thi thơ hôm nay, các vị tài tử anh kiệt hiển lộ hết vẻ phong lưu, quả nhiên đặc sắc dị thường. Bản phủ thân là đế vương của Âu lạc, đứng đầu một đế quốc, chứng kiến hội thi lần này nổi lên nhiều nhân tài như thế, tự nhiên cảm thấy vui mừng sâu sắc.Vừa lúc tiểu nữ Ngũ công chúa tuổi đến đôi mươi, lại thích thi từ, lão tử cũng muốn mượn ngọn gió đông của hội thi thơ này, vì tiểu nữ tìm một nhân tuyển tốt để làm thỏa tâm nguyện bao năm của ta.

Mọi người thấy Âu Lạc đế vương không ra đề, ngược lại đầu tiên nhắc tới sự tình ngũ công chúa kén chồng, nhất thời đều trở nên hưng phấn. Đây chính là điểm đáng xem nhất của hội thi thơ lần này, một truyền thuyết tài tử giai nhân sẽ theo đó sinh ra, tuy đại bộ phận tài tử chỉ có thể xem náo nhiệt, nhưng có thể tự mình trải qua một thịnh sự như thế chẳng phải là may mắn sao?

Âu Lạc đế vương nói tiếp:

-Tiểu nữ chọn rể tiêu chuẩn có hai, một - phải tài hoa xuất chúng không như người thường văn võ toàn tài, hai - phải được tiểu nữ nhìn trúng, còn phải kinh qua khảo hạch tiểu nữ tự mình để xuất, mới tính là vượt qua kiểm tra. Về phần tiểu nữ phẩm mạo như thế nào, lão hủ cũng không cần nói nhiều nữa, các vị hương thân phụ lão trong thành Âu Lạc đều có thể làm chứng.

- Ấy, đại vương, phiền người mau ra đề khảo hạch đi, ta có chút đói bụng rồi

Dược Phong cười cười ngắt lời Lạc lão đầu đang thao thao bất tuyệt, dẫn tới một tràng cười của mọi người.


Âu Lạc đế vương lại nói:

-Tốt, nếu như thế, bản vương sẽ không làm chậm trễ thời gian của quý vị. Vậy liền ra đề. Đề của ta là thể loại thơ nối tiếp thơ, đọc xuôi ngược đều được, theo chủ đề xuân hạ thu đông. Mỗi câu ngâm một mùa. Lão hủ ngâm câu đầu tiên: Oanh đề ngạn liễu lộng xuân tình dạ nguyệt minh (Oanh ca cành liễu rạng xuân tình đêm sáng trăng). Xin mời chư vị tài tử nối tiếp.