Thần Bám

Chương 213:

Dược Phong trảm ra 1 chiêu.Lập tức kình phong nổi lên 4 phía.Đao khí thẳng tắp Kiếm Cuồng mà đánh tới.

Bá đạo, đây có thể là thứ duy nhất để miêu ta chiêu này.Nếu kiếm đạo của Dược Phong thiên về nhanh độc chuẩn thì đao đạo lài ngược hoàn toàn.Bá đạo, nhất lực phá vạn pháp Nó mang đến cho người ta cảm giác vô lực không thể ngăn cản.

Chỉ 1 đòn, không còn nghi ngờ gì nữa.Dược Phong tinh thông là đao đạo chứ không còn là kiếm đạo.

Kiếm Cuồng ngây người nhìn đao kình đang đến, miệng lẩm bẩm mỗi 1 câu:

- Không thể nào, không thể nào… ta là giỏi nhất cơ mà. Tại sao lại như thế nào.

Bành một tiếng, Kiếm cuồng hai tay bưng bít lấy máu tươi chảy ròng phần bụng, từ trên ngọn giả sơn rơi xuống, trực tiếp vựng quyết đi qua.

Tất cả mọi người không ngờ rằng sẽ phát hiện biến cố như vậy, đơn giản mạo hiểm vạn phần, cuối cùng nhưng vẫn là Dược Phong thủ thắng.

Đặc biệt là cuối cùng, Dược Phong vậy mà dùng ra vũ khí sở trường của mình, 1 chiêu bại kiếm cuồng. Quá thật là rung động nhan tâm.

Nếu là hắn ban đầu liền sử xuất một chiêu này, chỉ sợ Kiếm cuồng cũng sớm đã lạc bại.

Trần Thiên Thư nói:

-Dược Phong ban đầu hẳn là không muốn bại lộ mình một chiêu này át chủ bài, nhưng là, hắn nhưng không có nghĩ đến, nhất quán quang minh lỗi lạc Kiếm cuồng, cuối cùng vậy mà lại xuất thủ đánh lén hắn. Cho nên, Dược Phong cuối cùng nhưng thật ra là nén giận một kích, căn bản không có nghĩ nhiều như vậy, mới có thể đem ra vũ khí chân chính của mình.

Giờ phút này, Kim Phượng Uyển bên trong tất cả mọi người không thể bình tĩnh, trong lòng vẫn như cũ hết sức kích động, đặc biệt là Dược Phong cuối cùng một kích kia, đơn giản quá kinh diễm.

Nhất đao vừa ra, ai có thể cản?

Liền ngay cả Kiếm cuồng đều bị đánh bại, Dược Phong dĩ nhiên chính là đại hội luận kiếm hoàn toàn xứng đáng thứ nhất.

Dược Phong bày ra thiên tư, liền ngay cả lúc trước một mực rất chán ghét hắn Ngũ Công chúa(bị ai đó đầu độc), cũng bị cả kinh nói không ra lời.

Dược Phong vận chuyển đấu khí, đem thể nội kiếm gãy chấn đi ra.

Loảng xoảng một tiếng, đẫm máu kiếm gãy, rớt xuống đất.

Sau đó, Dược Phong phong bế miệng vết thương huyết mạch, lại ăn vào một viên chữa thương đan dược.

Thương thế ổn định lại về sau, Dược Phong hướng về bị người khiêng đi Kiếm cuồng nhìn thoáng qua, nhẹ nhàng lắc đầu, trong mắt mang theo vài phần thất vọng.

Một câu cũng không có nói, Dược Phong liền hướng về Kim Phượng Uyển bên ngoài bước đi.

-Phong huynh, ngươi bây giờ còn không thể đi!

- Trần Thiên Thư đi đến Dược Phong trước người, hướng về Ngũ Công chúa phương hướng nhìn thoáng qua, thấp giọng nói:

-Ngươi bây giờ là đại hội luận kiếm thứ nhất, ngươi giờ là người nổi tiếng rồi sao có thể chạy như vậy được.

Dược Phong hơi ngẫm lại cũng đúng.Giờ hắn cũng không thể chạy được a.

Thế là hắn đi xuống đài ngồi vào 1 chỗ theo dõi tiếp cuộc chiến.

Các cuộc chiến sau cũng diễn ra ngay sau đó nhưng mà nếu so với sự kinh diễm mà Dược Phong mang lại thì cũng thường thôi. Ở đây ai cũng biết là nếu muốn đệ nhất thì chắc chắn phải bước qua 1 bức tường đó là 1 người thanh niên nhỏ bé này.

Nhưng có thể sao.Ngay cả LONG NGẠO THIÊN cũng còn không đi thách đấu Dược Phong chứ đừng nói bọn họ.

Thế là Cầm dành vị trí thứ nhất mà không có chút hiềm nghi nào.

Và lấy được 1 tấm vé tham gia hoa thuyền tối nay cũng chính là cuộc thi phụ.

Tối hôm đó.Dược Phong cũng không thèm diện mà vẫn quần áo bình thường tiến hoa thuyền.

Bên trong hoa thuyền

- Công chúa, mười danh nhân tài tử mới được chọn kia lập tức sẽ vào, tỷ mau đi xem một chút.

Xảo Xảo- thị nữ thân cận của ngũ công chúa nói với Ngũ công chúa đang ngồi ngẩn người trước gương.

Ngũ công chúa lắc đầu:

-Đi xem bọn họ làm gì, ta không hứng thú với bọn họ.Với lại vòng này đừng hòng có ai qua được.

- Nhưng đây là cuộc thi phụ mà người bắt phải tổ chức a. người mà không xuất hiện thì e rằng không tốt lắm.

- Ai, được rồi được rồi. Ta đi là được chứ gì Thật là…
….