Thần Bám

Chương 212:

-Phù phù!

Kiếm cuồng rơi vào ao nước, tóe lên cao hơn 6 mét bọt nước.

Dược Phong rơi xuống mặt nước, dưới chân giẫm lên một cây nhánh cây, nhìn xem trong tay một đoạn ống tay áo, sau đó lại hướng về mặt nước nhìn lại.

Tại cuối cùng thời điểm, Dược Phong đã giúp hắn giảm lực, lại có ao nước giảm xóc.Hắn chắc là không có chuyện gì đâu?

Không chỉ có chỉ là Dược Phong, khác những kia tuổi trẻ thiên tài cũng đều mười phần khẩn trương. Nếu là Kiếm cuồng bị ngã chết, một khi truyền đi, đây mới thực sự là trò cười.

Đương nhiên, đám người cũng rất bội phục Dược Phong, rõ ràng đã đánh bại Kiếm cuồng, nhưng như cũ mang thương đi cứu Kiếm cuồng. Dạng này lòng dạ, mười phần để cho người ta bội phục.

Lúc trước những cái kia còn có chút xem thường Dược Phong người, giờ phút này cũng đều thay đổi quan niệm.

-Xoạt!

Đột nhiên, Kiếm cuồng từ cách Dược Phong không xa trong nước bay lên, cách Dược Phong chỉ có xa ba mét, hét lớn một tiếng:

-Ta còn không có bại!

-Hưu!

Kiếm cuồng hai ngón tay ở giữa, kẹp lấy một mảnh dày đặc khí lạnh kiếm gãy, vận chuyển đấu khí, đầu ngón tay bắn ra, kiếm gãy hướng về Dược Phong bay đi.

Cái kia một đoạn kiếm gãy, chính là lúc trước, Kiếm cuồng tự tay bẻ gãy mũi kiếm.

Lúc đó hắn đem mũi kiếm ném vào trong ao, giờ phút này lại từ trong ao đem mũi kiếm nhặt lên, trở thành ám khí.

Khoảng cách gần như thế, căn bản ngay cả trốn tránh cũng không thể.

Dược Phong chỉ có thể tận lực tránh đi yếu hại.

-Phốc phốc!

Dài nửa xích mũi kiếm, đâm xuyên Dược Phong lồng ngực, máu tươi như chú đồng dạng từ thể nội tuôn ra.

Kiếm cuồng tóc tai bù xù rơi xuống mặt nước, ngửa đầu cười một tiếng dài:

-Ha ha! Ta mới là thế hệ tuổi trẻ đệ nhất cường giả, Dược Phong, ngươi nhưng còn có sức đánh một trận?

Dược Phong ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm Kiếm cuồng một chút, trong ánh mắt lộ ra một tia kiên định:

- Ngươi thành công chọc giận ta. Vốn dĩ ta không muốn dùng nó nhưng ngươi đã khiến ta phải xuất ra.

Nói rồi Dược Phong vất thanh kiếm gẫy đi và lôi từ giới chỉ ra thanh hắc đao gia truyền.

Toàn trường lập tức xôn sao.Không ai hiểu hành động của Dược Phong.

Nhưng mà những người có nhãn lực cũng xôn xao nhưng không phải là bọn họ không hiểu mà bọn họ sợ hãi với những gì bọn họ đang thấy.Khi mà Dược Phong cầm lấy hắc đao. Rõ ràng bọn họ cảm thấy được khí chất của Dược Phong biến mạnh lên nhiều lắm. Chẳng lẽ đao mới là vũ khí chính của hắn.

Nếu như thế thì quá đáng sợ rồi.

Kiếm đạo đã siêu việt như thế, có thể nói là lực áp quần hùng thế đao đạo mà hắn am hiểu còn mạnh mẽ đến đâu.

Dưới đài, Kiếm cuồng cũng mở to mắt ra nhìn, miệng lẩm bẩm:

- Không thể nào, không thể nào. Sao kiếm đạo của hắn không phải là thứ hắn am hiểu được cơ chứ.

Dược Phong nở 1 nụ cười đáng sợ rồi nói:

- Không gì là không thể. Chính ta cũng không có nói kiếm đạo là sở trường của ta cả. đó là do các ngươi lầm tưởng thôi.Giờ tiếp ta 1 chiêu.Đao phá thiên hà.