Chương 98: Bàn chuyện
Nhưng hãy tạm thời quay lại với triều hội cách đây gần 2 tháng tại Đông Ngô, tại sao Tôn Quyền lại có phản ứng tức giận thoáng qua như vậy. Đơn giản vì tối hôm qua con rể cảu hắn là Hữu Hải Đại Học Sĩ đã mò đến tận thẩm cung mà cầu kiến vào lúc rất khuya. Tôn Quyền rất thương yêu Tôn Đại Hổ vậy nêu mới cố mà nhanh xong "công việc" cùng Tô Hương Lan Quý Nhân mà tiếp kiến Hữu Hải vào lúc 11 giờ đêm (thời buổi này đi ngủ rất sớm nên 11h đêm đã tính là quá muộn nhé). Tất nhiên vị Hoàng đến Đông Ngô này không mấy vui vẻ khi phải chui ra khỏi chăn cùng người đẹp, thế nhưng cả Tôn Đại Hổ cùng trượng phu nàng quỳ ngoài kia cầu kiến nên hắn đành nể mặt mà ra vậy…
- Có chuyện gì mau nói… nếu không phải là chuyện quan trọng mà quấy rầy quả nhân thì đảm bảo ngươi có là trượng phu của Đại Hổ cũng khó tránh khỏi hình phạt đó…
Tôn Quyền ngồi đó tại thư phòng uy nghiêm mà quát, hắn quả thật rất bực mình đây. Lúc này đây Tôn Quyền không còn là hắn lúc tầm 30 tuổi hiền nhân đãi sĩ, sơm hôm việc nước. Mà hắn là Tôn Quyền của ham rượu mà mấy lần trúng phong gây nên tính tình thay vui giận thất thường, cả cái hoàng triều Đông Ngô này chỉ có Tôn Lỗ Ban Tôn Đại Hổ là am hiểu và chiều được hắn thôi. Cũng vì vậy mà Tôn Quyền cực kỳ yêu quý Tôn Đại Hổ đấy… ngoài niềm vui thú tính cùng Tô Quý Nhân (Tô Hương Lan) thì chính là yêu thương đứa con gái này rồi.
- Khởi bẩm Ngô Hoàng… Hạ quan thực sự có chuyện muốn thành thật mà bẩm báo cùng người…. về sự thật xuất thân và năng lực của 3 người từ tiên giới xuống…
Hữu Hải từ lúc làm con rể của Tôn Quyền thì mức độ thân cận hoàng gia Đông Ngô cao hơn rất nhiều. Từ đó lời nói của hắn sẽ có trọng lượng… được Hương Lan bật đèn xanh lần này dựa vào sự kiện có biến ở Giao Chỉ thì Hữu Hải quyết định hạ bệ họ Vương nhằm thoát ra khỏi tầm khống chế của tên này. Câu nói này của hắn làm cho Tôn Quyền hết sức giật mình…
- Hả … hiền tế ngươi nói thử ta nghe… nhưng nếu chỉ vì ghen tị mà ăn nói bậy bạ thì cái đầu trên người ngươi cũng khó mà giữ đấy
- Bẩm Ngô Hoàng hạ quan đảm bảo những lời minh mói là trân thật, ngoài ra hạ quan còn có cách để chứng minh đó là sự thật….. Đầu tiên ba người chúng ta đúng là từ tiên giới xuống nhưng chẳng phải thần tiên gì cả, chỉ là con người máu thịt binh thường mà thôi. Tức là tầng lớp thấp nhất của tiên giới. Họ Vương nói rằng hắn là đệ tử tiên nhân đang tu luyện thành tiên là không phải sự thật. Cả 3 đều là những tên làm việc chân tay cho tiên nhân mà thôi. Do một tai nạn mà bị lạc xuống hạ giới, nhưng tại sao họ Vương có thể áp chế được hạ quan và bịa đặt ra một câu chuyện lừa gạt bệ hạ thì đó chính là hắn giỏi võ công hơn hạ quan cùng Tô Quý Nhân. Thật ra bọn hạ quan ở tiên giới thì mỗi người một nghề, ví dụ như Hạ quan thì chuyên về chế tạo các loại vũ khí, Tô Quý nhân thì chuyên về xem tướng và bói toán tương lai, còn tên họ Vương thì bất thuật vô nghiệp, chẳng qua hắn thuộc hàng binh lính nên có chút võ nghệ mà thôi. Nhưng ba thứ võ mèo cào ấy còn chả bằng được mấy vị thiên tướng của bệ hạ…. nói chung là vô dụng. Những vũ khí như Trebuchet hay đại nỏ Ballista là do hắn ép hạ quan vẽ ra…. có thể nói những điều này thì bệ hạ nghĩ hạ quan ganh ghét mà bịa đặt nói xấu vơ công vào mình… Xong chuyện này dễ chứng minh… ngày mai triều hội thế nào cũng nói về cỗ máy bắn đá của quân Giao Châu nổi loạn… đây là do một tên khác cũng ở tiên giới rơi xuống nhưng hắn bị lạc đoàn… có lẽ hắn đang lãnh đạo quân Việt tộc tại Giao Châu gây loạn… nhưng cỗ máy bắn đá này có tên là Catapults. Đêm nay tên họ Vương kia đã ép hạ quan vẽ ra bản vẽ thiết kế cỗ máy này rồi dùng nó dâng lên bệ hạ ngày mai rồi tự nhận là của mình nghĩ ra… Nhưng Hạ quan đã vẽ sai một số chi tiết ở bộ phận lấy đà… đây mới là bản chính thức thiết kế … mong bệ hạ ngự lãm…
Tên Hữu Hải lôi ra một bản thiết kế bằng giấy Thái Tuyên mà dân lên cho Tôn Quyền… kè theo đó là một bản sai rồi từ đó tỉ mỉ mà giải thích những điểm khác biệt cực nhỏ đó. Câu chuyện mà tên Hải bịa ra là đã thồn cung cùng Hương Lan trước đó, vì kiểu gì Tôn Quyền cũng một lần nữa xác thực lại những điều này từ Lan. Chiêu này của hai người đảm bảo hạ bệ 100% tên họ Vương kia, từ đó không còn bị tên này thao túng trong tay nữa.
- Được rồi… ta tạm tin ngươi nhưng có hai điểm ta muốn hỏi…. thứ nhất tại sao lúc đầu chỉ có tên họ Vương mới có thể nói tiếng của chúng ta… thứ hai ngươi giải thích rõ về việc Tô Quý Nhân biết xem tướng và đoán thiên cơ cho quả nhân nghe…
- Khởi bẩm bệ hạ, tên họ Vương biết nói tiếng Hán vì ở trên thượng giới cũng có một số người phi thăng từ hạ giới lên vậy nên cũng có tiếng hán truyền lưu trên đó… nhưng ít lắm.. cũng không hiểu sao tên họ Vương học được, chính vì lý do này từ đầu tiên chúng hạ quan không thể giao tiếp cùng mọi người nên để tên Vương đốn mạt kia bịa chuyện lừa gạt và áp chế. Đến khi mọi người tin hết vào lời hắn nói thì kể cả chúng hạ quan có lật lại cũng bị coi là ganh ghét mà thôi…. vậy nên đến tận đây hạ quan mới có thể nói cho bệ hạ hiểu… Còn về Tô nương nương thì đúng thật là tài nhìn tướng số cực giỏi, khả năng tiên cơ lại siêu phàm … nàng nổi tiếng toàn một vùng trên tiên giới … nhưng nghe nói thứ này mỗi lần dùng phải trả bang tuổi thọ gì đấy nên hạ thần không học qua… hạ thần chuyên tinh thong về cơ quan thuật và luyện đan dược….
Lại thêm một lời bịa đặt đến không thể bịa đặt hơn được nữa. Nhưng lời bịa đặt này nghe có vẻ rất logic đấy. Nhất là nó đã được thong ngôn cùng Hương Lan và lại còn tồn tại trong một thế giới toàn bộ mê tín di đoan này. Tôn Quyền giờ đây không nghe được gì nhiều, hắn chỉ nghe thấy hai chữ " Phi thăng" tiên giới, chữ thứ hai đó là "luyện đan". Làm người ai chả muốn trường sinh bất lão, ai chả muốn thành tiên. Nhất là những tê chúa tể một phương ngồi trên vạn người như Tôn Quyền thì ước mơ này càng mãnh liệt thêm….
- Ngươi nói là phi thăng… có nghĩa là người phàm thành Tiên… mà ngươi còn biết luyện đan là sao? mau mau giải thích rõ… à không hiền tế ngươi giải thích cho phụ hoàng một câu rõ ràng nào….
Tôn Quyền quả là quýnh quáng cả lên, hắn đã 48 tuổi rồi, càng ngáy sức khỏe càng cạn…. hắn biết thời gian cho mình cũng không còn được bao năm nữa… Nhưng con người không đấu lại được thời gian, hắn cũng đã yên tâm chấp nhận số phận rồi. Không ngờ nghe được lời của tê Hải thì hắn như vớ được cọng rơm cứu mạng rồi.
- Bẩm Bệ hạ… cái này nói khó thì cực khó nói dễ thì cực dễ kiểu như cơ duyên vậy… đến 9 phần mấy tên phi thăng được là vô tình ăn nhầm thiên tài địa bảo từ tiên giới lưu lạc xuống hạ giới kiểu như chúng hạ thần bị lạc hạ vậy… còn nếu muốn nói cách khác như tự luyện chế đan dược tại hạ giới thì khó lắm. Vì cây cỏ hạ giới không đủ tiên khí… nhưng Hạ thần với bản lĩnh của mình thì luyện đan kéo dài tuổi thọ… nâng cao sức khỏe minh mẫn là thoải mái rồi….
- Ngươi ngươi…. à không Hải hiền tế từ sau ngươi xung hô Phụ Hoàng… nhi thần được rồi không cần quá câu nệ… vậy hiền tế giờ đây có viên đan dược nào không?
Tôn Quyền quả thật quýnh quáng lên mà hỏi dồn, hắn cũng quay ngoắt một phát mà đổi xưng hô với Hữu Hải luôn… tên Hải thì anh mắt gian manh lóe lên, mưu kế cảu hắn đã hoàn tòa được thực thi rồi… đây là từng bước đưa tên vua Đông Ngô vào tròng….
- Phụ… phụ hoàng…. cái nơi hạ giới này bần cùng Tiên khí… gom góp mãi thì nhi thần mới chế được một viên mà thôi… nhưng phụ hoàng yên tâm… nhi thần đã đặt lũ thương nhân mang về hạt giống của mấy cây thuốc quý từ xa mấy vạn dặm. Chỉ nội trong 6 tháng thì nhi thần sẽ có đủ dược liệu để chế thuốc kéo dài tuổi thọ nâng cao sức khỏe cho Phụ hoàng… đảm bảo là vạn niên vạn niên thọ tề trời đất a…. xin phụ hoàng ngự lãm đây là bán tiên đan của nhi thần….
Tên Hải lôi ra một hộp ngọc rồi lấy ra một viên đan dược nâu bong nhỏ bằng ngón tay út rất đẹp mắt. Lập tức Tôn Quyền gọi một tên Thái giám vào chuẩn bị thử thuốc. Nói đùa, vua chúa dùng bất kì cài gì cũng rất cẩn thận… đừng nói là con rể… dù là con ruột đưa cho họ cũng không bao giờ mà dùng ngay… Tên thái giám lăng xăng chạy đi lấy dụng cụ để thử thuốc… Mộ con dao bạc, một cái khay ngọc tuyệt đẹp được lôi ra. Tên thái giám vậy mà rất thành thạo tạo vỏ thuốc ra một ít bột vụn để chuẩn bị lấy chính bản thân mình thử. Hắn há mồm định nuốt số bột phấn này vào thì bị tên Hải ngăn lại…
- Ấy vị công công này… thuốc này không phải để nuốt… mà là dùng thứ này….
Tên Hải lôi từ trong ngực áo ra một cái tẩu ngọc có nạm vàng… đây là dụng cụ được tên Hải đặt hàng thợ ngọc cao thủ thửa riêng cho hắn, thứ này đã được tên Việt Gian này cho ra đười trước 1300 năm rồi.