Chương 94: Thu Long Uyên

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 94: Thu Long Uyên

- Các vị hương thân phụ lão, các người trật tự nghe Chủ công phát biểu.

Trên đài cao dựng tạm tại trung tâm đổ nát của Long Uyên một gã binh sĩ gào lớn để trấn an quần tình đang sôi trào bàn tán. Nhưng dân chúng rất nhanh bình tĩnh lại vì giờ đây thành phần thống trị nơi đây gần như mất hết, sau hưng phấn vì sống sót sau tai nạn thì chính là đau thương vì mất mát và lo lắng cho tương lai.

- Các vị hương thân… Xin tự giới thiệu ta tên là Lý Nguyên Quốc thủ lĩnh của tất cả các tộc Bách Việt tại Giao Châu. Chúng ta đến đây với mục đích là đoàn kết các dân tộc Bách Việt lại chống giặc ngoại xâm từ phương Bắc. Thủ lĩnh của Âu Lạc bộ Đinh Công Rộng đã thống nhất sơ qua để Long Uyên thần phục và quay về với vòng tay cảu Giao Châu. Nhưng Lạc Việt bộ dấy quân làm loạn gây nên chiến hỏa khiến cho hoàn cảnh trở nên thảm khốc như vậy. Chúng ta nhận được tin và nhanh tới cứu viện nhưng cũng không kịp nữa … tại đây ta thay mặt quân dân Đại Việt nói lời xin lỗi tới hương thân Long Uyên.

Đây là một lời nói dối trắng trợn, chết không đối chứng, kẻ biết lơ mơ thì bị bắt cả rồi. Nơi này chỉ còn lại toàn là Jan (bình dân) và Tróc Nọi thì ai có thể hiểu được loằng ngoằng rắc rối trong sự việc này. Mà kể cả quân Đại Việt cũng chỉ có mọt số tầng lớp cao nhất sĩ quan biết chuyện mà thôi, căn bản lính tráng bình thường cũng không biết gì cả. Họ chỉ biết nghe mệnh lệnh bảo đánh ai thì đánh người đó mà thôi. Vậy nên trừ một vài sĩ quan Đại Việt thì toàn bộ những người ở đây chỉ biết Nguyên Quốc nói gì thì nghe đó mà thôi, căn bản họ không biết thật giả như thế nào. Nghe đến việc Đinh Công Rộng quyết định Long Uyên trở về dưới sự quản lý của Giao Châu thì không mọt ai có ý kiến gì, vì đối với các Jan hay Tróc Nọi thì ai quản lý cũng chả khác nhau là mấy, quyền lợi cũng chả đến tay họ. Nhưng nghe đến chuyên Lạc Việt bộ gây chiến khiến nhiều người chết như vậy thì quần tình nổi giận, nhất là những người thuộc bộ tộc Âu Việt nhao nhao cả lên. Lần này chết là người Âu chết nhiều nhất vì chiến tranh nằm ngay vùng trung tâm, tức là địa bàn trước kia của họ đấy. Vậy nên Âu bộ cùng các bộ khác nhao nhao nổi giận mà hò hét..

- Giết hết Lạc bộ đi… mệ bọn chúng….

- Giết …. mệ chúng đốt nhà của tôi… con tri mới 3 tuổi của tôi chết cháy rồi…

- Hu Hu… chồng tôi cũng chết rồi….

Tình thế có chút không thể khống chế, các tộc khác là đang muốn nhảy bổ vào đánh giết bộ tộc Lạc Việt tại Long Uyên. Đúng lúc này thì binh lính Đại Việt nghe lệnh mà vũ khí sẵn sàng đội hình tinh chuẩn mà tiến vào chia cắt Lạc Việt bộ khỏi đám đông, đồng thời cũng là bảo vệ Lạc Việt bộ lạc dưới sức ép phẫn nộ của quần chúng.

- Các hương thân nghe ta nói đã… những người dân cũng như binh sĩ thường của Lạc Việt bộ là vô tội. Họ một là không biết gì hai là chỉ nghe theo lệnh mà làm… đầu sỏ là Lang bộ của Lạc Việt. Nhưng đám này cũng bị chúng ta tiêu diệt và đền tội. Việc quan trọng là giờ đây Long Uyên sẽ đi về đâu…. Đinh Công Rộng thủ lĩnh Long Uyên đã đồng ý rằng Long Uyên chịu sự lãnh đạo của Đại Việt…. vì lí do đó nên giờ đây toàn bộ Long Uyên sẽ do Đại Việt tiếp quản. Các ngươi ai về làm việc người đó… vì thành phần còn lại chủ yếu là Jan, Binh, và Tróc Nọi nên Long Uyên không có người bản địa có kinh nghiệm lãnh đạo được nơi này. Vậy ra Đại Việt sẽ tiếp quản nơi này và tiến hành xây dựng lại cũng như ban bố lại luật pháp… Nhưng có một chuyện ta có thể tuyên bố luôn… Tất cả người dân còn lại của Long Uyên không còn phân chia Jan, Binh, hay Tróc Nọi… tất cả mọi gia đình đều được phân chia ruộng đất vùng trung tâm theo đầu người… số còn lại thuộc của chung của bộ lạc Đại Việt … giờ đây chỉ còn một bộ duy nhất đó là Đại Việt mà thôi… Về chi tiết sẽ có người đi đến từng nhóm, từng xóm, từng gia đình giải thích cho các ngươi….


Nghe đến chuyện ai cũng được phân ruộng đất, ai cũng được bình đẳng mà không phân chia gì cả thì tầng lớp Tróc Nọi với số đông nhất tỏ ra phấn khích không còn gì bằng. Họ hoan hô hò la reo mừng ầm ĩ.. Jan và Binh thì có hơi bất ngờ và khó hiểu, nhưng họ cũng không có gì là phản đối vì địa vị của họ cũng chỉ hơn Tróc Nọi một chút. Quan trọng nhất à họ quan tâm đến vấn đề phân chia ruộng đất theo đầu người. Tính ra một gia đình có 4 người thì số lượng ruộng là khá lớn. Tất nhiên là lớn hơn nhiều lúc này họ có đơn giản vùng trung tâm thung lũng ruộng tốt nhất đều thuộc về số ít người Lang Bộ do đó số ruộng mà Jan có là cực kì ít nỏi mà thường phải đi rừng làm rãy… du canh, du cư xung quanh khu vực Long Uyên. Tin tức này đối với họ là quá sung sướng rồi.

Nhưng niềm vui được phân chia ruộng đất đi qua thì nỗi lo lại ập đến với người dân nơi Long Uyên này, trận hỏa hoạn vừa qua đã đốt cháy đi hai trong ba kho lương thực của Âu Bộ. Vật nên người dân nơi này đảm bảo sẽ không đủ lương thực cho đến khi thu hoạch của vụ mùa vừa cấy cày. Nói đến phân chia lương thực thì Long Uyên với diện tích lên đến 500km vuông với chiều dài là 25 km rộng 20km nhưng trong đó diện tích thuộc vùng sườn núi khá nhiều chiếm đến 60%, còn lại mới là phần trung tâm thung lũng. Mà vùng trung tâm thung lũng với những thửa ruộng màu mỡ thì thuộc sở hữu của Lang các bộ. Chính vì lý do này kể cả jan có một vài thửa ruộng cằn cỗi trên núi và Tróc Nọi không ruộng đều là một hình thức tá điều làm việc cho Lang. Tất cả lương thực thu được từ các mảnh ruộng trung tâm chiếm đến 90% tổng sản lượng của Long Uyên nhưng nó lại thuộc về số 0,5% số người được gọi là Lang Cun này. Người dân chỉ được chia một phần nhỏ lương thực theo định kì mà thôi. Chính điều này đã khống chế tuyệt đối với Jan và Tróc Nọi nơi này. Giờ đây lương thực bị đốt đến 2/3 ở Âu bộ tức là bị đốt đến gần 50% tổng toàn bộ lương thực của Long Uyên. Điều này gây ra một hệ lụy là Long Uyên sẽ thiếu chừng 2 tháng lượng thực cho đến khi thu hoạch vụ mùa mới. Đó là còn 2000 người chết đi nên lương thực bớt tiêu hao. Nếu còn thêm 2000 người thì sự việc càng thêm phức tạp hơn nữa. Nhưng tin vui lại đến với người dân nơi đây khi thủ lãnh mới của họ đã ban bố thông tin, trong vòng 3 tháng tới sẽ vận chuyển từ dưới xuôi lên một số lương thực đủ để duy trì cuộc sống ấm no của bà con cho đến khi thu hoạch vụ mùa mới.

Chỗ lượng thực hiện có của Long Uyên đủ duy trì mọi người tồn tài đến 2 tháng nên Nguyên Quốc không quá lo lắng về sự vận chuyển. Cái hắn cần là lúc này cần xây dựng lại quân đội tại Long Uyên. Tổng số quân còn sót lại hiện nay ở Long Uyên là hơn 1500 binh nếu cộng cả binh lực của các tộc nhỏ lại. Ngoài ra nếu tập hợp thì có đến 45 thớt voi lớn và nhỡ. Đây là một lực lượng cực kì hùng mạnh nếu có thể tận dụng đúng cách.