Chương 90: Tôn Thượng Hương
Tôn Thượng Hương bỗng nắm lấy tay Tô Hương Lan mà bất ngờ nói một câu không đầu không đuôi như vậy. Câu nói này như bóc trần hết mọi mưu kế thâm sâu của Hương Lan khiến nàng giật mình kinh hãi không thôi. Đây là lần đầu tiên nàng bị nhìn thấu mà còn là bị nhìn thấu một cách triệt để bởi một người nhà họ Tôn. Đến đây thì tính mạng của nàng nguy hiểm đến vô cùng rồi, mặt mũi Hương Lan Tái nhợt mà lui lại hai bước, nhưng Hương Lan bỗng nhiên dừng lại bởi cổ thay của nàng không thể thoát nổi bàn tay tưởng như mềm mại và nhẹ nhàng của Tôn Thượng Hương. Bàn tay của vị trưởng công chúa này như có một ma thuật mà dính chặt lấy cổ tay Hương Lan, khiến nành dùng hết sức dãy giụa mà không thể thoát ra nổi.
- Không phải sợ hãi, sư phụ nhìn thấu ngươi vì ta cũng không khác ngươi là bao cả, không ngại thì bình tĩnh mà ngồi xuống nói chuyện... Ta mang họ Tôn nhưng từ lâu đã không coi Tôn gia là nhà mình rồi nên ngươi có thể yên tâm rồi chứ....
Hương Lan như hiểu ra chuyện gì đó mà không vùng vằng lùi lại nữa. Chỉ thấy nàng nhu thuận mỉm cười mà ngồi xuống bên cạnh Tôn Thượng Hương. Đến lúc này thì cả hai cũng không cần quá nhiều dấu giếm mà nói ra một số suy nghĩ chủ đạo của mình rồi.
Hóa ta Tôn Thượng Hương (hay có tên khác là Tôn Nhân Hiến, Tôn phu nhân khi làm vợ Lưu Bị) không hề giống như trong Tam Quốc Diễn Nghĩa bịa đặt đến 99% của La Quán Trung về thời kì này. Thằng nào xuyên mà tin theo La Quán Trung thì sẽ chết rất nhanh mà không hiểu vì sao minh chết. Tôn Thượng Hương đúng là em gái của Tôn Sách Và Tôn Quyền, con gái của Tôn Kiên nhưng nàng không sinh ra cùng mẹ với Tôn Sách và Tôn Quyền là Ngô Phu nhân. Mẹ nàng là một tù trưởng người Miêu thế lực khá lớn tại Giang Đông vùng rừng núi Tây Nam Mà một khối lãnh địa của bộ tộc mẫu thân Tôn Thượng Hương lại theo chế độ mẫu hệ, tức là người đứng đầu bộ lạc là nữ giới. Điều này cũng không có gì là lung, thời hiện tại rất nhiều tộc trong Bách Việt tộc vẫn giữ chế độ Mẫu Hệ. Minh chứng rõ nhất đó là khởi nghĩa Hai Bà Trưng và Bà Triệu tại Giao Châu. Nếu như Bách Việt lúc này bị ảnh hưởng nặng nề bởi tư tưởng nho học trọng nam khinh nữ thì không bao giờ có chuyện hai cuộc khởi nghĩa liên tiếp tại đất Giao Châu lại do phụ nữ lãnh đạo.
Tôn Thượng Hương không hề được sủng ái như trong Tam Quốc Diễn Nghĩa miêu tả, thực da nàng được anh em họ Tôn (Tôn Sách, Tôn Quyền) cho là một tạp chủng mà thôi. Tôn Kiên cưới mẹ nàng chỉ là để lợi dụng thế lực bộ tộc mẫu thân Thượng Hương tiến hành thống nhất Giang Đông lúc bấy giờ. Giang Đông quả thật rất loạn với các thế lực sĩ tộc nhỏ đan xem, cộng thêm các bộ lạc Bách Việt khắp nơi. Hành động kết thân với một tù trưởng Bách Việt của Tôn Kiên rất nhanh nhận được sự ủng hộ của khá nhiều bộ lạc Bách Việt nơi đây. Chính vì lẽ đó vi Thái Thú Trường Sa này rất nhanh có thể đứng vững bước chân tại Giang Đông mà đánh ra một địa bàn của mình
Năm 187, Khu Tinh ở quận Trường Sa khởi binh chống triều đình, tự xưng là Tướng quân, tập hợp hơn 1 vạn quân tấn công các thành trì. Hán Linh Đế phong Tôn Kiên làm Thái thú Trường Sa đi dẹp. Ông tập hợp các quan tuần lại trong vùng, dặn họ làm tốt việc hậu cần và hành chính, còn mình sẽ đảm nhiệm việc giao chiến. Với sự giúp sức của người thiếp mới cưới cùng quân đôi Miêu tộc kết quả chỉ trong 1 tháng, Tôn Kiên dẹp được Khu Tinh
Cùng lúc, Chu Thiều và Quách Thạch cũng nổi dậy ở các quận Linh Lăng, Quế Dương, có qua lại với Khu Tinh. Tôn Kiên mang quân tới dẹp nốt lực lượng này, khiến cả ba quân đều trở lại ổn định. Trong quá trình chiến sự không thể không nhắc tới lực lượng quân bản địa Bách Việt giúp đỡ Tôn Kiên rất nhiều.
Nhưng dù mẫu thân Tôn Thượng Hương lập công lao hãn mã nhưng cả dòng họ Tôn đều coi hai mẹ con nàng là man di khác loại mà đối xử thôi. Cũng may thế lực bộ lạc Bách Việt sau lưng ủng hộ nên dù có bị hắt hủi thì lúc mẫu thân qua đời Tôn Thượng Hương vẫn có một chỗ đứng nhất định ở Giang Đông. Và việc này cũng lý giải tại sao Tôn Thượng Hương khác hẳn các tiểu thư quý tộc là cầm kì thi họa ở lỳ trong nhà. Nàng được thừa hưởng sự dũng mãnh từ mẫu thân nên đao, cung, kiếm, kích cung thành mã thạo. Tôn Thượng Hương là một nữ chiến tướng thực sự chứ không phải là một tiểu thư khuê các.
Chính điều này cũng làm cho anh em nhà họ Tôn đau đầu, nghĩ muốn loại bỏ nàng quá khó khăn rồi. Thế lực hơn 30 bộ lạc sau lưng Tôn Thượng Hương không hề nhỏ. Đụng đến nàng là đụng đến gần 3 vạn quân Bách việt các bộ lạc đấy. Nhất là trong tình hình Tào Tháo đang nhăm nhe thì Tôn Quyền càng không dám mạnh động. Lúc này mà Giang Đông bất ổn thì đảm bảo Tháo sẽ thừa cơ mà vào.
Nhưng ngay khi chiến thắng Xích Bích thì Tông Quyền không e ngại mà ép Tôn Thượng Hương cưới Lưu Bị. Bởi khi ngoại xâm lớn nhất là Tào Tháo đã yên thì Tôn Quyền chả e ngại nghĩ nhóm quân Bách Việt sau lưng Tôn Thượng Hương cả.
Không có chuyện Lưu Bị qua ở rể Đông Ngô một thời gian như Tam Quốc Diễn Nghĩa viết, mà chỉ có một con thuyền nhỏ đưa Tôn Thượng Hương qua sông rồi đêm đó là phục vụ dưới háng của Lưu Bị mà thôi. Không có màn đấu võ thử chồng gì hết mà chỉ có màn hãm hiếp đơn giản vậy thôi. Chính vì thế hoàn cảnh bị một lão già hãm hiếp ám ảnh trong tâm tưởng của một người con gái độc lập như Tôn Thượng Hương khiến tư tưởng nàng vặn vẹo chả kém gì Hương Lan cả. Thành thử ra hai người càng nói chuyện càng thêm tâm đầu ý hợp.
Việc Tôn Thượng Hương bỏ về Đông Ngô cũng chả phải Tôn Quyền lập mưu cho sứ giả đón Tôn Thượng Hương về, tên vua Đông Ngô này ước gì người em gái man di này của hắn đi càng xa càng tốt, càng lâu càng tuyệt vời để hắn còn thu phục mấy bộ lạc sau lưng em gái. Chả có lý do gì Tôn Quyền muốn đón Tôn Thượng Hương cả. Còn lý do Ngô Phu nhân ốm trong Tam Quốc càng dở người. Vì vị Ngô Phu nhân mẹ của Tôn Sách và Ton Quyền đã chết từ trước năm 209 tức là trước cả khi Tôn Thượng Hương cưới Lưu Bị, vậy thì màn Ngô Phu nhân coi mắt con rể rồi màn giả ốm lừa Tôn Thượng Hương về Đông Ngô là bịa đặt.
Việc trốn về Đông Ngô là do chính Thượng Hương chủ mưu vì nàng thấy được các bộ tộc của mình bị Tôn Quyền thu phục quá nhanh. Nhưng muốn về không phải đơn giản… vậy nên nàng bắt con tin là A Đẩu mà tìm cách đào thoát qua sông. Việc Triệu Tử Long gặp nàng ở song thì đơn giản chỉ có câu nới như sau: " Triệu tướng quân cho ta qua song thì ta để lại A Đẩu, không thì cùng chết thôi". Đây là một vụ giao dịch trần trụ như vậy đó.
Nhưng kể cả khi Tôn Thượng Hương về đến Giang Đông thì một nửa thế lực của nàng đã bị hàng phục rồi. Từ đó Thượng Hương chấp nhận thấp một cái đầu mà sống tại Giang Đông thôi. Mà từ đó nàng biết điều hơn mà giao hết toàn bộ phần lớn các quyền lợi cho Tôn Quyền ở các bộ lạc của mình để chiếm được lòng tin của Tôn Quyền mà cầu binh an. Tất nhiên sự căm thù và tâm lý vặn vẹo trong những năm bị Lưu Bị "hấp" đã khiến cho nàng không bao giờ nguôi ý định báo thù và cố gắng xây dựng lực lượng riêng của mình. Nhưng đại thế đã mất, vị nhị ca Tôn Quyền của nàng ngày càng hung mạnh, còn nàng hơn 10 năm âm thầm cũng không làm nên trò gì. Những tưởng hi vọng đã qua đi và chấp nhận kiếp sống ẩn dật trong cung cho đến cuối đời thì hi vọng lại đến. Đó là ngày Thượng Hương gặp được Hương Lan, hai người con gái ở hai thời đại khác nhau, hai quốc gia khác nhau… nhưng có chung bi thảm, có chung hận thù, có chung trí lớn… Vậy thì liên hợp nhau cũng là điều tất lẽ dĩ ngẫu mà thôi.