Chương 82: Biến chất
Trên da dẻ trắng bóc không một miếng vải che của nàng hằn lên từng vết đỏ ửng, có lẽ đây là dấu tay thô bạo hay đại loại gì đó… Cánh tay trái của người con gái này đang run rẩy mà nắm chặt cái châm vàng (châm cài đầu) sắc lém. Trước đêm qua nàng cố dằn lòng mình chịu đựng qua sự nhục nhã này mà cố sống tiếp để âm thầm giúp đỡ một ai đó… nhưng việc phục vụ dưới hang một lão già bằng tuổi bố của nàng là một trải nghiệp đớn đau đến tận cùng, là sự nhục nhã đến không thể nào nàng có thể tượng tượng nổi trước đó. Trước đây nàng nghĩ đến mình có thể nén nhục mà sống để rồi làm một chuyện gì đó giúp cho Quốc, rồi hi vọng có thể gặp lại Quốc… Chỉ là gặp mặt mà thôi… nhưng sự thật là trải qua đêm tối ô nhục đó thì nàng muốn rút lại kế hoạch của mình, nàng muốn tự sát rồi…
Đúng lúc này thì một thanh âm lảnh lót truyền vào…
- Các ngươi lui ra, Hương Lan và ta thân như bạn khuê phòng có gì mà không vào được, lũ nô tài khốn kiếm muốn chém hết phỏng?
Tiếng nói có vẻ đanh đá chua ngoa nhưng âm thanh cực êm tai và dễ chịu… nghe tiếng nói cũng có thể đoán ra đây là một mĩ nhân a.
- Hương Lan … Hương Lan ngươi dậy chưa… ý nhầm phải gọi là A Di mới đúng chớ… giờ ngươi là thiếp của phụ hoàng rồi kia mà…
Lan vội vàng vơ lấy chăn mà che kín lấy thân thể lõa lồ của mình, cái ý nghĩ tự sát cũng bị gián đoạn bởi tiếng gọi này… tiếp sau đó một người con gái xinh đẹp với cổ trang phục lộng lẫy tung cửa mà xông vào khuê phòng của Hương Lan.
- Đại Hổ tại sao ngươi lại đến đây…
Hương Lan quấn người trong chăn cau có mà quát hỏi. Bất kì ai trong hoàn cảnh giống như Hương Lan lúc này cũng khó có thể giữ bình tĩnh nổi.
- Ta la bạn thân nhất của ngươi ở Đông Ngô này, tại sao không thể đến… mà ngươi thành thân với phụ Hoàng rồi thì ta gọi ngươi là A Di nhỉ?
Thì ra đây chính con gái của Tôn Quyền với tên là Tôn Lỗ Ban nhũ danh Đại Hổ, Đại Hổ nổi tiếng nhất, từ nhỏ đã thông minh, hiếu động, nghịch ngợm và ngang bướng. Tôn Lỗ Ban năm nay cũng vừa tròn mười tám bằng với tuổi của Hương Lan. Nhưng cô công chúa Đông Ngô này đã góa một đời chồng rồi. Từ cách đây 3 tháng thời gian khi nhóm 3 người " thần tiên" đến Kiến Nghiệp thì Đại Hổ với tính cách tò mò hiếu động đã quấn lấy Hương Lan như bạn bè thân thiết chốn khuê phòng. Mà Hương Lan cũng thực sự cần một người bạn nơi đất khách quên người nên nàng cũng mở lòng mà chấp nhận Đại Hổ như một người bạn của mình. Thật ra Tôn Lỗ Ban nếu tính là một người bạn thì cũng là rất tốt. Ít nhất lúc nay Tôn Lỗ Ban khá thuần khiết mà chưa giống như lịch sử miêu tả.
Nhưng giờ đây Hương Lan đang nhìn Tôn Lỗ Ban với một ánh mắt đầy lưỡng lự, đây là người Hương Lan coi như bạn bè thân nhất tại đất Đông Ngô này, nhưng nếu muốn thực hiện kế hoạch phá nát Đông Ngô thì Tôn Lỗ Ban lại là con cờ quan trọng nhất lúc này mà Hương Lan cần lợi dụng. Đấu tranh tư tưởng thì vậy thôi, nhưng Hương Lan rất nhanh làm ra quyết định, tình cảm Hương Lan dành cho Đại Hổ chỉ là thứ tình cảm khi con người tha hương nơi đất khách cần có một chỗ bấu víu thôi. Mà quan trọng là trong sâu thẳm linh hồn Hương Lan đã có một cái gì đó tan vỡ rồi. Vậy mà nàng lúc này muốn thực hiện kế hoạch vì bản thân nàng là thứ nhất chứ không phải như lúc đầu mục đích là giúp Quốc và muốn gặp lại Quốc. Vì lúc này nàng đang hận thù tất cả đàn ông đốn mạt, trong đó có Quốc hay không thì cũng khó nói… trong nàng giờ đây là một câu nói duy nhất hiện ta " Vận mạng của nàng là do nàng nắm giữ, nàng phải có quyền lực, quyền lực đủ lớn để giẫm đạp toàn bộ đàn ông dưới chân mình.. nàng muốn làm một Võ Tắc Thiên của thời Mạt Hán… để làm được điều này nàng hiện tại là bất chấp rồi". Có lẽ Hương Lan tự tử lại là một kết cục hay về mọi mặt. Nhưng nàng lại sống với một tâm lý vặn vẹo đầy nguy hiểm….
- Đại Hổ Nữu ra ngoài đi, ta phải tắm rửa thay quần áo đã, lát nữa ta có chuyện quan trọng muốn bàn cùng ngươi a…
Nằm trong bồn tắm Hương Lan kì cọ thân thể một cách điên cuồng kịch liệt, nàng như cố gắng trong vô vọng để tẩy rửa đi cái nhơ nhuốc bên ngoài thân thể mình nhưng liệu điều đó có thể được sau khi tâm hồn nàng đã bị vấy bẩn bởi hận thù. Ánh mắt nàng ngày càng lạnh, ngày càng sắc… gương mặt trở nên không cong một chút biểu cảm xúc động nào. Nàng đang suy tính cách lợi dụng Tôn Lỗ Ban để thực hiện âm mưu của mình.
Trong cả cuộc đời, Tôn Quyền có 10 người vợ là Tạ phu nhân, Từ Phu nhân sinh ra Tôn Đăng, Bộ phu nhân sinh 2 con gái Tôn Lỗ Ban, Tôn Lỗ Dục, Vương Lang Nha phu nhân, sinh Tôn Hòa, Tôn Bá, Vương phu nhân sinh Tôn Hưu, Phan hoàng hậu sinh ra Tôn Lượng, Viên phu nhân con gái Viên Thuật, Triệu phu, Trọng Cơ sinh ra Tôn Phấn và Tạ Cơ. Tôn Quyền có cả thảy 7 con trai và 4 con gái.
Trong 10 thê thiếp trên, Tôn Quyền rất sủng ái Bộ phu nhân. Bà này sinh hai con gái, con đầu là Tôn Lỗ Ban, nhũ danh Đại Hổ, con thứ Tôn Lỗ Dục, nhũ danh Tiểu Hổ. Đại Hổ nổi tiếng nhất, từ nhỏ đã thông minh, hiếu động, nghịch ngợm và ngang bướng.
Tôn Lỗ Ban có thể đoán biết mọi việc qua quan sát trạng thái tâm lý, hành vi, ngôn ngữ của cha. Khi Tôn Quyền về già, do uống nhiều rượu, mấy lần trúng phong, tính tình trở nên nóng nảy, vui buồn, giận dữ bất thường, những người xung quanh không biết chiều thế nào, chỉ có Tôn Lỗ Ban biết ý nên làm ông hài lòng và nghe theo.
Nhưng chính từ việc Tôn Quyền thuận theo ý người con gái này nên đã bị dắt mũi, đổi trắng thay đen, làm loạn triều chính, thái tử Tôn Hòa bị cha phế bỏ, Tôn Lượng được lập sau này nối ngôi cha, triều đình hỗn loạn, cơ nghiệp nhanh chóng bị mất.
Tôn Lỗ Ban có thù với Lang Nha phu nhân nên buông lời gièm pha, dẫn dắt Tôn Quyền theo ý mình. Quả nhiên, ít lâu sau, Tôn Quyền quyết chí phế bỏ thái tử Tôn Hòa xuống làm thường dân, đuổi ra khỏi kinh đô Kiến Nghiệp; rồi lại đánh chết Tôn Bá do "tâm địa bất chính". Thế là mục đích triệt hạ hai người con Lang Nha phu nhân của Tôn Lỗ Ban đã đạt được,
Năm 252, Tôn Quyền qua đời, Tôn Lỗ Ban càng không coi ai ra gì, thậm chí ra tay hại chết em gái Tôn Lỗ Dự (Tiểu Hổ) vì trái ý mình. Sau khi hại chết em gái, Tôn Lỗ Ban còn đổ vấy tội lỗi cho Tôn Hòa và 2 con trai ông khiến cả ba người phải chết oan.
Sau khi Tôn Quyền chết, Tôn Tuấn đảo chính, giết hại "đại thần thác cô" là Gia Cát Khác (con trai Gia Cát Cẩn) được Tôn Quyền gửi gắm làm phụ chính cho thái tử Tôn Lượng, độc nắm triều chính. Sau khi Gia Cát Khác bị giết, Đông Ngô không còn ý chí tiến thủ, hoàn toàn thực thi chính sách cầu an.
Tôn Tuấn hại chết Gia Cát Khác thực ra là mưu đồ của Tôn Lỗ Ban bởi hai người gian dâm với nhau. Theo thứ bậc trong hoàng gia thì Tuấn phải gọi Tôn Lỗ Ban là cô. Thế nhưng bà cô phong lưu dâm đãng lại đem lòng yêu đứa cháu nhiều tham vọng, quan hệ giữa hai người là loạn luân.
Nếu nhìn Tôn Lỗ Ban lúc này thì không ai nghĩ rằng sau mười năm nữa cô gái này sẽ là một quả phụ dâm loan một tay phá nát cả chính trường Giang Đông. Nhưng Hương Lan lại biết điều này… nàng cũng không rõ Vương và Hải có để ý đến tình tiết của Tôn Lỗ Ban hay không nhưng trong mắt Hương Lan đây là đầu mối quan trọng nhất để đột phá thực hiện âm mưu quyền lực của nàng.