Chương 143: Trung thành và lợi ích

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 143: Trung thành và lợi ích

Tô Hương Lan rất khéo léo khi vận dụng những sai lầm của Thượng Hương mà xâm nhập vào các bộ lạc của miền Nam. Nên nhớ lúc này tuy Tộc Bách Việt tại miền nam sông Dương Tử có một phần lớn chuyển từ chế độ mẫu hệ qua chế độ nam nhân làm chủ nhưng việc chuyển đổi này rất dở dang tạo nên một nên văn hóa rất độc đáo, địa vị nam nữ gần như không mấy khác biệt. Việc có một nữ tư trưởng hay một nam tù trưởng không quá gây ra nhiều ý kiến. Điển hình là các cuộc khởi nghĩa của tộc Việt có rất nhiều nữ thủ lãnh đứng lên mà đáng chú ý nhất đó là khởi nghĩa của Trưng Trắc, Trưng Nhị tại Giao Châu sau đó chiếm cả một vùng rộng lớn phía Nam sông Dương Tử… trong cuộc khởi nghĩa này có rất nhiều các bộ lạc Bách Việt tham gia cùng xây dựng tân quốc gia. Trong đó không thiếu các tù trưởng là nữ tính… Việc chấp nhận Nữ nhân lãnh đạo trong Bách Việt tộc là một chuyện hết sức bình thường và ăn sâu vào tiềm thức chưa mấy bị ảnh hưởng bởi nho học vớ vẩn của người Hán.

Hương Lan chính là dùng phương pháp hòa mình vào nhóm binh sĩ 2000 người của mình, chia ngọt xẻ bùi cùng họ, gần gũi hết sức và quan trọng nhất nàng đã bơm vào đó tư tưởng nữ quyền khá bá đạo. Cộng thêm ngày hôm nay nàng trực tiếp công kích sự kiện ám sát của Tôn Thượng Hương đã làm trước kia. Mặc dù biết có thể rằng ai đó đã can thiệp vào mệnh lệnh của Tôn Thượng Hương để làm ra sự hiểu lầm đáng tiếc đó, nhưng tất nhiên Hương Lan không điên mà đứng ra giải thích. Cô ả này mặc nhiên sụ kiện máu tanh tàn sát trung lương kia là do Tôn Thượng Hương gây ra để hạ bệ lòng trung thành của những bộ hạ ngồi đây. Đừng tưởng rằng nơi này chỉ có 2000 nữ binh ít ỏi mà nhầm… Đây chính là đại diện cho các bộ lạc xung quanh Linh Lăng, Quế Dương, Xương Ngô, Nam Hai và Quất Lâm… Chính những người này sẽ có vô vàn các liên lạc về bộ lạc của họ tại các mảnh đất phương Nam này để tạo nên một định hướng dư lận. Và Hương Lan đã thành công đi vào lòng người của những bộ lạc phương Nam. Ít ra là những bộ lạc Bách Việt xung quanh Linh Lăng và Quế Dương coi Hương Lan như thần…. Chỉ mới đặt chân đến Linh Lăng 6 tháng nhưng có đến gần chục cuộc khởi nghĩa bản đại liên tiếm diễn ra, các thổ quan người Hán bị giết như chó, sau đó nương nương sẽ đứng ra điều đình hoặc " xuất quân" dẹp loạn. Mẹ nó nói là xuất quân dẹp loạn cho vui nhưng thực chất Hương Lan bụng mang dạ chửa đánh nhau cái gì, nàng dẫn theo 2000 nữ binh đi đến nơi nào thì nơi đó buông vũ khí đầu hàng, vì đây là thỏa thận trước rồi.

Những cuộc khởi nghĩa này là do Hương Lan dật dây, sau đó chính nàng đứng ra dẹp loạn khiến cho tiếng nói của nàng tại chính trường Đông Ngô Vũ Xương cũng có một hai. Cộng thêm sự tâng bốc hết mình của Hữu Hải thì " công lao" bình loạn của Hương Lan to bằng trời… Việc tiếp theo chính là bổ nhiệm các thổ quan mới thì Hương Lan thực hiện đúng chế độ của Đông Ngô tức là người Hán trưởng quản… nhưng mấy tên Huyện quan mà Hương Lan bổ nhiệm "lâm thời" sau đó dâng tấu lên triều đình đều là mấy con nghiện thuốc phiện đã trở thành nô bộc của nàng. Sau đó các huyện quan tạm thời này lại dâng tấu lên triều đình ca ngợi công đức bằng trời của Nương Nương… có đi có lại mà. Linh Lăng và Quế Dương là đất phong cho vị " hoàng tử" trong bụng Tô Quý Nhân vậy nên việc bổ nhiệm ai hay múa hát như thế nào đều thuộc quyền lợi của Hương Lan cả. Chỉ cần sự bổ nhiệm này không vi phạm quy tắc thé của Đông Ngô đó mà nho sinh người Hán làm thổ quan thì chả ai thêm để ý. Chỉ trong 6 tháng Linh Lăng, Quế Dương đã trở thành tường đồng vách sắt với một cơ chế riêng mà Hương Lan nắm giữ trong tay. Các thổ quan coi như bồ nhìn ăn chơi hưởng lạc, thi thoảng viết vài bản báo cáo tình hình về triều đình theo ý của Hương Lan. Thời gian còn lại họ dùng để chơi thuốc phiện và phang phập kỹ nữ mà thôi. Những việc quan trọng như binh sự hay dân chính đang bị sâm lấn dần dẫn bởi những người Bách Việt bản địa, nhất là về quân sự… Những lớp dạy dỗ cách làm dân chính của Hương Lan cho các đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Bách Việt tộc liên tục diễn ra thường xuyên ở phủ Nương Nương. Về điểm bồi dưỡng thủ hạ thì Hương Lan mạnh hơn Nguyên Quốc rất nhiều lần, vì cái nàng có là thời gian, tiền bạc, lương thực. Trong khi đó Nguyên Quốc lăn lộn chiến trường đến đi vệ sinh xong cũng chưa chắc có thời gian lấy lá chuối mà chùi.

Với một bảng chữ cái abc có thể phiên âm mọi thứ có thể, kể cả tiếng Hán cũng có thể phiên âm thì hệ thống chính quyền Bách Việt tại Linh Lăng, Quế Dương tự liên lạc nội bộ với nhau quá dễ dàng. Tất nhiên Linh Lăng, Quế Dương cũng tồn tại một hệ thống bù nhìn người Hán đang phè phỡn chơi thuốc, nhưng đây là hai hệ thống hoàn toàn tách biệt lẫn nhau.

Những người Bách Việt mà người Hán Đông Ngô khinh thường cho là man di mọi rợ không thể nào tham gia điều hành đất nước hay dân chính chỉ trong 1 thời gian ngắn dưới sự chỉ bảo của bộ não siêu cấp thời hiện đại đã nhanh chóng điều hành gọn gang các hoạt động xã hội chính trị cũng như quân sự quả hai thành lớn Linh Lăng, Quế Dương cũng như các trấn phụ cận. Ngời mặt thì những người Bách Việt này chỉ là cấp phó mà chỉ huy của họ là người Hán… đây chỉ là bài che mắt triều đình Đông Ngô tại Vũ Xương mà thôi. Sự thật là những cấp phó này chưa bào giờ nghe lệnh chỉ huy Hán nhân của họ. Mà chỉ Huy người Hán cũng chả quan tâm lũ Bách Việt làm gì, họ chỉ quan tâm có đủ thuốc không, đủ tiền ăn chơi không và quan trọng nhất dân không nổi loạn để báo cáo triều đình mà tôi. Mà từ khi Hương Lan tiếp quản Linh Lăng, Quế Dương thì tô thuế hai nơi này phải nộp về Vũ Xương coi như không có bở một lẽ đơn giản Nương Nương cần dùng tiền, lương để thực hiện mua bán trao đổi chế tạo trường thọ hương Tiên Đan. Chả thằng nào ngu đi nhảy vào mà tấu Tô Quý Nhân quỵt tô thuế cả, trừ khi người ngại mình sống quá thọ mà chó mõm vào.

Vì sưu thuế không có áp lực giảm về không cho nên các bộ lạc xung quanh Linh Lăng, Quế Dương sống trong cảnh vui mừng chưa từng có. Công lao của Nương Nương ai cũng nhìn ra, lớn như trời biển. Nếu đem so sánh Nương Nương và kẻ nào đó ăm ấm nằm êm tai Vũ Xương sau đó ra lệnh thanh toán trung lương thì Tô Nương Nương phải mạnh hơn cả ngàn lần. Chỉ trong 6 tháng Hương Lan đã làm được việc mà trong cả chục năm Thượng Hương không làm nổi. Không phải Hương Lan giỏi giang gì cho cam mà đây là sự khác nhau về lí niệm, khác nhau về tư tưởng và triết lý cai trị.

Chính những tiến đề trên đã khiến cho Hương Lan dám đánh mắt Thượng Hương mà tổ chức buổi Yến tiệc này đánh bài ngửa cùng bộ hạ của ả Công chúa Đông Ngô.

Đúng lúc này thì Lý Khả Nhi xông ra ngoài bàn tiệc mà quỳ xuống. Nàng muốn đưa ra một phép thử cuối cùng trước khi chọn lựa….

- Bẩm nương nương, thuộc hạ có một thỉnh cầu trước khi đưa ra quyết định… mong nương nương thành toàn…

Hương Lan mỉm cười từ ái mà nhìn Khả Nhi, ả biết rằng cái gì đến cũng sẽ đến rồi. Khả Nhi đưa ra dĩ nhiên là điều kiện để đổi lấy sự trung thành và phục vụ. Cái chính ở đây là Khả Nhi hét giá bao nhiêu, và Hương Lan trả giá như thế nào. Đây là một cuộc giao dịch theo đúng nghĩa đen của nó. Đừng đọc mấy tác phẩm tiểu thuyết và xem mấy bộ phim mà Trung quốc làm về chiến tranh cổ đại mà nhầm tưởng về lòng trung thành. Trung thành, hi sinh… không tự nhiên sinh ra, cũng chẳng tự nhiên mất đi… tất cả chúng đều liên quan đến lợi ích mà thôi. Tất nhiên cũng có một số người thấy từ lợi ích hơi quá thô tục mà chuyển thể thành hai chữ "lý tưởng".

Nhưng ban chất thì lòng trung thành và sự hi sinh đều là từ lợi ích mà sinh ra cả… (nói ra điều này có nhiều người sẽ chửi tác là một kẻ sinh ra và lớn lên ở tư bản quốc nên tư tưởng quá thực dụng.. nhưng tác xin nói thẳng đó là chúng ta cần nhìn trực diện vấn đề). Trong lịch sử có rất nhiều người anh hùng hi sinh, trung thành với tổ quốc với dân tộc… phải đó chính là một trong kiểu lợi ích sinh ra sự trung thành… nhưng lợi ích ở đây được giải thích là lợi ích chung… của dân tộc, của quốc gia. Mà người trung thành và hi sinh đó họ hiểu được rằng khi minh hi sinh, cống hiến thì cuốc gia của họ dân tộc của họ sẽ tốt đẹp hơn, và con cháu của họ sẽ sống trong văn minh và hạnh phúc. Cho nên vì lợi ích của đời sau mà những người anh hùng dân tộc chân chính này sẵn sang hi sinh bản thân, hi sinh tính mạng để phục vụ cho lý tưởng…. của một ai đó (mà kẻ này tự gọi đó là lý tưởng cho dân tộc). Thường thì số lượng những người anh hung dạng này không nhiều, nhưng họ lại là tấm gương để một số kẻ lợi dụng. Vấn đề đặt ra đó là những người anh hùng đó hi sinh để rồi họ không biết con cháu họ sau này sẽ được hưởng một cái gì? Hạnh phúc ư… tốt đẹp ư? điều này cần phải bàn. Vì những người đưa ra lý tưởng nếu quả thật vì dân tộc vì quốc gia thì tất nhiên đời sau sẽ sống trong hạnh phúc vì sự hi sinh ngày hôm nay. Nhưng nếu những kẻ đưa ra lý tưởng là những kẻ tự tư tự lợi thì sự hi sinh của những anh hùng dân tộc đó sẽ tiếp tay cho một tương lai mờ mịt của con em họ. Giờ chỉ cần đặt một câu hỏi cho các vị đưa ra lý tưởng dân tộc thôi sẽ biết ngay họ tự tư tự lợi hay vì dân tộc, câu hỏi đó là " Ngươi có dám hi sinh mọi thứ vì lý tưởng dân tộc không, ngay cả tài sản cũng như mạng sống…. nếu ngươi nói ngươi vì lợi ích chung vì dân tộc thì hãy sinh hoạt như những người dân bần cùng chúng ta… buông bỏ tài sản mà giúp đỡ lý tưởng… đừng hưởng thụ nữa " …. Tại một quốc gia nào đó có một nhà lý tưởng dân tộc rất nổi tiếng. Ông khai sáng cho dân tộc của mình bằng một lý tưởng rất độc đáo. Không cần biết đúng sai thế nào, có kẻ khen người chê… tất nhiên kẻ thù sẽ chê bai, người ủng hộ thì coi đó là khuôn vàng thước ngọc. Nhưng điều muốn nói ở đây là tấm gương cần kiệm liêm chính của người này là không thể chối cãi, nhà tư tưởng này nói được, và làm được đúng theo những gì nói ra. Chỉ cần làm được như vậy khi ngươi đứng ở vị trí lãnh đạo thì ngươi đã là vĩ nhân rồi. Chỉ cần ngươi làm được như vậy thì kẻ dưới ai dám phung phí, ai dám tham ô…. đấy là con người của dân tộc…. Nhưng sau đó thì sao, những người kế thừa ông ta chỉ dựa vào những lý tưởng vì dân tộc ấy mà tạo nên lợi ích cho bản thân, lợi ích cho nhóm nhỏ… họ đã quên đi bao nhiêu hi sinh mất mát của vĩ nhân nọ cùng hàng trăm ngàn anh hùng dân tộc chân chính… Xin hãy trả lại cho dân tộc cuả quốc gia nọ một tương lai, xứng đáng với hi sinh mà họ đã bỏ ra.