Chương 142: Lòng dân

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 142: Lòng dân

Ôm chiếc bụng quá khổ ngồi trên chiếc ghế tựa đặc biệt (lúc này người Hán chưa có ghế tựa, chỗ ngồi của họ hoặc là ghế đẩu hoặc là ngồi quỳ đối ẩm). Xung quanh bàn tiệc là các nữ quan thuộc hàng thống lãnh của 2000 nữ binh. Nhưng người này không nhiều thì ít đều có bộ hạ riêng của mình trong đó Lý Khả Nhi có số lượng thủ hạ đông nhất và tinh nhuệ nhất với 400 người. Trước kia thì hầu như toàn bộ nữ quan tại nhóm quân này đều nhìn sắc mặt Lý Khả Nhi mà làm việc nhưng qua sự "lung lạc" rất "trân thành" của Hương Lan thì lúc này đây Lý Khả Nhi lại trở nên lạc long hơn bao giờ hết trong nhóm quân đội này.

- Các vị tỷ muội …. ở đây ta cũng không nói vòng vo, trên bà có một ly rượu uống ly rượu này chúng ta là tỷ muội mãi mãi cùng nhau mưu nghiệp lớn, thiên hạ cộng hưởng.. đạp đàn ông dưới chân mà tận hưởng…. Bên cạnh đó là một thanh đao, cầm lên chúng ta là kẻ thù, tất nhiên ta sẽ không làm gì những người cầm lên thanh đao đó nhưng sau khi rời khỏi chỗ này chúng ta sẽ gặp nhau trên chiến trường… Ta biết các ngươi đều là người mà Tôn Thượng Hương phái đến nhằm giám thị ta, đáng lẽ ra ta sẽ dùng thật nhiều thời gian để làm mọi người hiểu ta hơn… hiểu tình cảm của ta dành cho các chị em ngồi đây. Nhưng đáng tiếc là ta không còn thời gian…. thời gian sinh nở của ta sắp đến ta không muốn có những nhân tố không ổn định ở bên mình. Đáng lẽ ra chỉ cần nghi ngờ kẻ nào đó không theo phe mình thì ra có thể tiến hành thủ tiêu trong bí mật nhưng ta không làm điều đó. Vì sao ư? ta không giống ai đó đi làm chuyện đốn mạt ấy. Thời gian một năm qua chúng ta cùng nhau vui vẻ, hạnh phúc… cùng nhau sinh hoạt như tỷ muội cho nên suốt quãng đời này ta sẽ không quên.. kể cả các ngươi cầm đao lên chĩa vào ta thì đó cũng là việc trên chiến trường mà không phải việc đâm lén sau lưng… và ta cũng làm vậy…


Ngưng một chút Hương Lan nhìn quét ngang qua gương mặt toàn bộ những nữ binh xung quanh bàn yến tiệc. Quả thật nàng đang dùng tâm lý chiến để làm một số ít người đang giao động ngã hẳn về phía mình. Làm chính trị không phải cứ đao kiếm dí vào cổ bắt người khác tuân phục mình, đó chỉ là hạ sách… đôi lúc một bài hùng biện tốt có thể làm cho quy tụ toàn dân lại làm một, có thể tạo nên linh hồn một quân đội, có thê hành phục những người cứng đầu nhất. Hương Lan đang công kích một cách khá kín đáo vào những hành động cảu Tôn Thượng Hương để những người ngồi đây đem ra so sánh giữa nàng và vị công chúa Đông Ngô này. Phải nói rằng Tôn Thượng Hương phạm khá nhiều sai lầm trong quản lý bộ hạ. Cái mà nàng áp dụng lại là cách làm của người Hán lên quân đội của mình, là nguy hiểm nhất đó là Tôn Thượng Hương áp dụng cách làm dành cho nam binh lên các nữ binh. Điều này cũng không trách được Tôn Thượng Hương. Dù sao mẹ nàng cũng mất khá sớm cho nên mặc dù truyền lại một tổ chức liên hợp các bộ lạc khá hung mạnh theo mẫu hệ của phương Nam nhưng lại không truyền lại mấu chốt của cách quản lý. Mấu chốt quản lý những bộ lạc Việt tộc còn theo mẫu hệ này đó là gần gũi, hòa mình và chính là một thành viên của bộ lạc. Thượng Hương được sinh ra trong gia đình Hoàng tộc Đông Ngô vì vậy dù có bị ảnh hưởng của người mẹ mà cầm đao múa quyền thì vẫn bị nhồi nhét Hán hóa rất nhiều từ hệ thống đào tạo Nho giáo cảu gia tộc họ Tôn. Chính điểm này đã khiên Tôn Thượng Hương nằm trên mỏ vàng mà không biết tận dụng.

Chính ran gay khi mẹ nàng qua đời, Tôn Kiên chết trận thì Tôn Thượng Hương phải chạy về Linh Lăng và Quế Dương ngay lập tức mà đồng cam cộng khổ với dân tộc của mình, với nguồn sức mạnh hậu thuẫn của mình. Thế nhưng ả có mộ chút khinh thường chính những người Việt tộc này, trong suy nghĩ của nàng họ chính là những man di, công việc của họ là cống hiến, phụ tùng cho Tôn Thượng Hương ả. Bởi vì thế Tôn Thượng Hương ở lì tại Võ Xương mà không về Linh Lăng. Tất nhiên việc Thượng Hương ở lại Võ Xương cũng có một lợi ích đó mà nàng tranh thủ được khá nhiều các khoản hỗ trợ từ triều đình Đông Ngô cho mấy bộ lạc thuộc sự cai quản của nàng được truyền lại từ mẫu thân. Nhưng đó lại là một điểm sai làm trí mạng… nàng đã không còn là người Việt nữa rồi… Tôn Thượng Hương ngoài chuyện đao kiếm múa may một chút cho giống phụ nữ Việt thì toàn bộ cách hành sử của nàng không hề mang một chút nào văn hóa Việt trong người. Chính điều này đã dần gây nên khoảng cách giữa nàng và chính bộ lạc của mình… Không một bộ lạc nào muốn một kẻ khinh thường họ như Man Di lên làm lãnh đạo họ cả… suy nghĩ này như một ngọn lửa âm ỉ cháy trong lòng bộ lạc để rồi nó bùng phát khi Tôn Thượng Hương nhục nhã bị điều qua sông phục vụ Lưu Bị. Đám cưới của Tôn Thượng Hương thật chất chỉ là một chiếc tuyền hoa đơn giản bí mật trong đêm từ Võ Xương vượt Trường Giang qua Kinh Châu, để rồi đêm đó một lão già gần 60 tuổi đè một cô bé 19 tuổi ra mà chơi.

Sự việc này theo một vài thông tin nào đó mà "bí mật" truyền về các bộ lạc nơi Thượng Hương cai trị, đây là chiêu hạ uy tín của Tôn Quyền. Tiếp theo là quá trình uy bức, lợi dụ để các bộ lạc của Thượng Hương ngả về triều đình Đông Ngô hay nói đúng hơn là ngả về Tôn Quyền. Quả thật lúc này mới vừa đánh xong trận xích bích.. tình thế chân vạc hình thành... mặc dù mang tiếng là Tôn - Lưu liên minh nhưng mâu thuẫn trong quyền sở hữu của Trường Sa, Kinh Châu v.v… khiến cả Giang Đông phải đề phòng Lưu Bị, mà Tào Tháo cũng như hổ rình mồi mà muốn phục thù trận Xích Bích. Chính điều này khiến Tôn Quyền không muốn Đông Ngô có nội chiến… việc thu phục các bộ lạc của Thượng Hương phải dựa trên phương pháp hòa bình… Đây chính là lý do hắn đẩy Thượng Hương đi phục vụ dưới hang họ Lưu một cách khá nhục nhã để rồi sau đó dùng chính sự kiện này công kích uy tín Thượng Hương và tiến hành mua chuộc các bộ lạc của nàng.

Lúc này đây mặc dù Tôn Thượng Hương đang mai mê phục vụ đũng quần của họ Lưu nhưng cũng vẫn có thôn tin qua lại cùng các bộ lạc của mình và biết được tình hình có biết. Tuổi trẻ nông nổi cộng thêm hận thù mờ mắt ả đã đi một nước cờ mà không bao giờ một chính khách có kinh nghiệm làm quá, đó chính là hạ lệnh thủ tiêu những người mà nàng có nghi ngờ phản bội lại mình. Sự nông nổi, ngu dốt, cộng thêm sự khinh thường những người dân Việt tộc mà ả coi là man di đó đã làm nên một quyết định cực kì sai lầm. Nên biết rằng thủ tiêu, ám sát những người bất đồng chinh kiến cũng là một phương pháp khá phổ biến trong thời đại này, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải nắm rõ tình hình cộng thêm có thong tin đủ chính xác để đưa ra phán đoán hợp lý nhất. Đằng này Tôn Thượng Hương ở ngoài hai ngàn km ra mệnh lệnh, mà mệnh lệnh đó lại trải qua nhiều cấp để đưa về Linh Lăng và Quế Dương, chính vì lý do này khiến cho Tôn Quyền rất dễ động tay động chân vao mệnh lệnh đó. Một trận mưa máu thanh trừng diễn ra tại các bộ lạc miền nam, nhưng khổ nỗi người bị thanh trừng đa phần lại là người trung thành cùng Tôn Thượng Hương. Đây là một vết nhơ trong cuộc đời Thượng Hương đối với bộ tộc của nàng. Nên nhớ rằng sự kinh bỉ, coi thường dù có che dấu đến đâu cũng bị lộ tẩy, từ lâu người dân các bộ lạc Việt tộc miền Nam đã khá ấm ức vì cách cư xử của Tôn Thượng Hương, giờ đây lại thêm cuộc thanh trừng này đã làm giọt nước tràn ly. Chỉ trong vài năm ngắn ngủi hơn một nửa thế lực của Tôn Thượng Hương đã bốc hơi mà ngả theo Tôn Quyền, một nửa còn lại thì lung lay sắp đổ. Tôn Quyền chả phí hòn then mũi đạn nào cũng thu phục được một nhóm lớn các bộ lạc Miền Nam và tiếp tục mở rộng thành tích. Chính thành công này đã giúp Tôn Quyền ổn định Giang Đông cực kì nhanh tróng mà yên tâm đối đầu Thục Ngụy nơi tiền tuyến. Không những thế hàng loạt các chiến binh tộc việt cũng từ đó mà tham gia cuộc chiến tam phân thiên hạ của người Hán mà nổi danh nhất có lẽ là Tinh binh Sơn Việt khét tiếng Tam Quốc…