Chương 140: Không một kẻ nào là bùn nhão
- Ừm… thời tiết tại Linh Lăng khá tốt nhỉ… ít ra nơi này còn có hoa quả tươi mà ăn đấy… Lý Kha Nhi ngươi xem lần này chủ nhân của ngươi có qua nổi không nhỉ….
Hương Lan đang nằm ngả ngớn bên một cái ghế sô pha, tay cầm một chùm hoa quả cho vào miệng… phải nói thời này tại trung quốc thì mùa đông thường không có hoa quả mà ăn, chỉ có vương thất quý tộc hay đại hộ mới có một vài loại quả khô mà thưởng thức thôi. Nhưng Linh Lăng Quế Dương rất sâu về phương nam nê khí hậu về một khía cạnh nào đó cũng có thể trồng hoa hỏa khá phong phú…. Nói đến chiếc ghế sô pha mà Hương Lan đang gả ngớn đó là nàng thiết kế riêng để thợ giỏi đóng. Mặt ghế được bọc da tuần lộc quý hiếm bên trong nhét đầy bong có được từ các tay buôn trung Á… Nếu so sánh căn phòng của Hương Lan tại Linh Lăng xa hoa lộng lẫy thì " hoàng cung" của Nguyên Quốc tại Bắc Đái không khác gì chuồng heo cả. Không phải Nguyên Quốc không muốn xây dựng cho khan trang mà hắn còn quá nhiều thứ phải lo… dân tộc còn đang lầm than thì hắn sao có thể tận hưởng được đây…. Có lẽ trong lúc này đây Hương Lan đang tận hưởng cuộc sống sa đọa, ngày đêm ăn ngon mặc đẹp, hàng đêm có mĩ nam liếm láp thì Nguyên Quốc không biết đang bò ở xó xỉnh nào. Có thể là vị quốc vương Đại Việt đang chỉ đạo đắp đê điều với toàn thân bùn đất, hay đang lăn lộn với các khu mỏ mà thiết kế hầm mỏ sao cho an toàn… hay có thể cũng đang hì hục bên các xưởng đóng tàu mới lập để truyền bá các thiết kế tân tiến. Nói chung hắn không có một giây phút nào được phép nghỉ ngơi…
- Lần này chắc chắn ả không thoát được… nô tì chỉ có một chủ nhân là ngài mà thôi….
Đứng bên cạnh Hương lan là một nữ tướng cao lớn với thân thể khá thô kệch, nhưng phải nói gương mặt nàng rất không xấu, nếu không muốn nói là khá xinh xắn… nàng tên Lý Khả Nhi em gái của Lý Hoàng thủ lĩnh của một số bộ lạc khá cường đại xung quanh Linh Lăng…
- Khả nhi ngươi quá khách khí rồi… chúng ta là tỉ muội không phải nô tì chủ nhân… nào ngồi xuống đi…. cùng ăn một chút… đi lại nhiều như vậy vất vả ngươi rồi… bố trí cẩn thận rồi chứ…
- Thuộc hạ không dám… chủ công… tất cả ca an bài cẩn thận chỉ chờ quân triều đình đến khúc rẽ Hình Dương sẽ phát động….
Hương Lan kéo lấy tay của Khả Nhi ép ả ngồi xuống chiếc ghế sô pha cạnh mình, hành động rất thân mật ả họ Tô nắm lấy tay chiến tướng thân tín mà vuốt ve…
- Vậy thì tốt… ta cũng không giữ muội lại nữa… đi lâu như vậy rồi chắc nhớ tình lang lắm hả ha ha ha…. về nhà mà tận hưởng đi thôi…
Nói đến chuyện Hương Lan và Lý Khả Nhi thì là một câu chuyện thật là cẩu đầu huyết. Hương Lan tuy bề ngoài là 17 tuổi nhưng trên thực tế đã tốt nghiệp đại học, lại là người hiện đại với sự từng trai xã hội, thêm vào đó gia tộc nàng lại là dòng dõi " gian thương" có cái gì ma nàng không thấy qua cơ chứ. "Vô sự ân cần không gian tức đạo" câu nói này thời nào cũng đúng cả.. Vấn đề người vô sự ân cần giúp đỡ nhiệt tình ở đây chính là Tôn Thượng Hương trưởng công chúa Đông Ngô. Nếu nói nàng vô tư giúp đỡ thì đánh chết Hương Lan cũng không tin….
Lý Khả Nhi chính là thống lãnh 2000 nữ binh mà Tôn Thượng Hương hết sức " hào phóng" tặng cho Hương Lan. Nhiệm vụ của Lý Khả Nhi đó là bề ngoài nghe lời Hương Lan để quay trở về Linh Lăng, Quế Dương thu thập lại các bộ lạc mẫu hệ trước đây bị Tôn Quyền thu phục. Đây là cơ hội rất lớn cho Tôn Thượng Hương vì trong quá trình làm vợ của Lưu Bị mà sống tạo Kinh Châu vài năm thì một nửa thế lực phía Nam Đông Ngô của nàng được mẫu thân để lại đã ngả theo Tôn Quyền. Việc nàng bị giam lỏng tại Vũ Xương khiến mọi nỗ lực thu thập lại một nửa số bộ lạc cũ của nàng coi như ngâm nước… Tô Hương Lan xuất hiện giống như ánh sang cuối đường hầm, là một lối ra để Tôn Thượng Hương thực hiện mục đích của mình.
Việc hai người Thượng Hương và Hương Lan ngang nhiên qua lại kiểu các phụ nhân đàn bà trong hậu cung không làm mấy người chú ý… tiếp theo là việc Tôn Quyền ép Tôn Thượng Hương nhả ra 2000 nữ binh cho Hương Lan cũng là kế hoạch che mắt của hai người mà thôi. Tôn Thượng Hương sau vụ mất đi hai ngàn nữ binh thì bề ngoài tỏ ra tức tối không thôi mà mắng chửi Tô Hương Lan không tiếc lời, lại còn đoạn tuyệt quan hệ với nhau. Nói chung là tỏ ra ngu kẻ thù truyền kiếp… nhưng uẩn khúc trong đó thì cà Thượng Hương và Hương Lan đều hài lòng vì Thượng Hương thực hiện được âm mưu đồng thời che mắt Tôn Quyền. Còn Hương Lan bước đầu cũng có một số nữ binh thuộc về mình nơi đất khách quê người nên rất hài lòng… tất nhiên hai người quan hệ gần như đóng băng ngoài mặt chỉ dám âm thầm qua lại trong bóng tối mà thôi.
Trong vụ việc "chiếm đoạt" 2000 nữ binh của Tôn Thượng Hương thì một người nữa vui mừng là Tôn Quyền… Gã này khá đau đầu vì cô em gái cùng cha khác mẹ này… một người công chúa mang một nửa dòng máu Bách Việt man di phương nam theo cách nghĩ của hắn… Tôn Quyền đã không do dự mà tống Tôn Thượng Hương qua Kinh Châu cho Lưu Bị chơi. Những tưởng cô em gái khác loài này sẽ mãi mãi phục vụ dưới hang gã họ Lưu mà không quay lại Giang Đông cho rắc rối nhưng sự đời không như tưởng. Lưu Bị mải mê với các thế gia tại đấy Thục nhằm củng cố địa vị chính trị của mình tại vùng đất mới này mà quên hẳn đi cô vợ sinh đẹp trẻ trung Tôn Thượng Hương… Chính điều này khiến cho Thượng Hương chán nản mà bỏ về Giang Đông, mà nàng bỏ về cũng chả ai thèm ngăn cản… Nếu như lúc bỏ đi Thượng Hương không bắt theo A đẩu để ép Tử Long lấy ra cong pháp tu luyện thì có lẽ nàng sẽ thuận một đường thông suốt mà về Đông Ngô.
Nhưng 2000 nữ binh này Thượng Hương cũng chả tốt lành gì mà hỗ trợ cho Hương Lan. Mệnh lệnh từ vị công chúa bi Lưu Bị chơi tan nát này đã bí mật cho Lý Khả Nhi giám thị Tô Hương Lan. Chỉ cần thu phục được thế lực của Tôn Thượng Hương tại miền nam thì Hương lan sẽ thành con cờ bỏ, nếu Hương Lan nghe lời thì giữ lại… nếu không thì cũng không ngần ngại mà loại bỏ ngay tức khắc.
Nhưng đối thủ của Thượng Hương là Hương Lan cũng chẳng phải gà mờ gì, nhất là từ khi bị Tôn Quyền hãm hiếp thì tính cách của nàng trở nên kịch biến. Tất cả đàn ông trên thế gian này mặc nhiên trở thành kẻ thù của nàng… và nàng sẽ làm tất cả để đạt được mục tiêu đó là có được quyền lực tuyệt đối như Võ Tắc Thiên và giẫm đạp mọi đàn ông trên thế gian này dưới chân nàng. Khiến họ phải quỳ gối mà liếm láp từng ngón chân cảu nàng như có con vậy. Chính vì mục đích này mà Hương Lan trở nên cực tàn nhẫn… tàn nhẫn với chính cả bản thân của nàng vậy…
Khi đã có lòng đề phòng thì việc nhận biết âm mưu của Tôn Thượng Hương không khó. Vấn đề mua chuộc thuộc hạ của Tôn Thượng Hương lại càng không khó khăn gì. Nên nhớ lòng trung quân ái quốc gì đó của nho giáo là một gông cùm đặt trên vai của người đàn ông thời này. Nhưng thế giới của đàn bà thì lại khác hẳn… họ có các quy tắc chế tài khác hoàn toàn thế giới đàn ông… ở đây không hề nói tới các tình thần trung thành, tín nghĩa gì gì đó… đây là một thế giới tràn ngập cảm tính hành động mà Hương Lan đã sử dụng nó một cách khéo léo để kéo con cờ quan trọng Lý Khả Nhi về phía mình.