Chương 138: Đảo điên chính sử
Tất nhiên Tào Duệ cũng nắm được thong tin trên, vậy nên ngoài Viagra chức năng siêu cường tiên đan thì vị hoàng đế khá kiệt suất của Tào Ngụy quốc này cũng muốn có loại tiên đan còn lại. Vương Chí Thành không chần chờ mà đáp ứng ngay chuyện này… có điều hắn nói cần thời gian để " luyện đan". Thật ra con đường tơ lụa chính thức là đi qua địa phận của Tào Ngụy lúc này nên tìm ra Anh túc cây và hạt giống chẳng có gì là khó khăn đối với họ Vương cả. Chỉ trong một tháng trời họ Vương đã sưu tầm đủ "dược liệu" để chế thuốc và trồng cả cây Anh Túc tại trang viên mà hắn được Tào Duệ Phân cho tại kế sát thành Hứa Xương. Với một tay ăn chơi như tên Vương Chí Thành thì việc trồng Anh túc trong điều kiện khắc nghiệt không thích hợp tại phương bắc không có gì là gây khó khăn cho hắn cả… từ đây tiên đan made in Ngụy quốc cũng lần lượt ra đời…
Tưởng chừng như sự việc chỉ là nhẹ nhành tiến triển thế nhưng hệ lụy của "tiên đan" lại ảnh hưởng cực lớn đến dòng chảy lịch sử của nước Ngụy. Mà nhân vật chính trong sự việc này là Tào Chân.
Tào Chân vốn họ Tần, cha của ông là Tần Bá Nam là người bạn lâu năm của Tào Tháo. Năm 195, Tào Tháo bị truy lùng, chính cha của Tào Chân đã tự nhân mình là Tào Tháo (khi ấy người ta không biết mặt Tào Tháo) và bị hành quyết. Tào Tháo cảm kích ân họ Tần, đã nuôi dưỡng đứa con trai chính là Tào Chân như con mình vậy. Ngay từ nhỏ, ông đã rất thân thiết với con thứ của Tào Tháo là Tào Phi và một người nữa là Tào Hưu. Cả ba người thường giao du với 5 trong số Kiến An thất tử.
Tào Chân có sự thiên bẩm của một vị tướng, Tào Tháo hết sức tán thưởng và đã để ông làm đội trưởng Hổ Báo kị. Về sau, Tào Chân đánh được giặc Linh Khâu, thụ phong Linh Thọ đình hầu Dần dần, do nhiều công trạng trong cuộc chiến với Lưu Bị, Tào Chân thăng làm Tả tướng quân Trung Kiên tướng quân Trung Lĩnh quân.
Năm Hoàng Sơ nguyên niên (220), Tào Phi soán Hán, Tào Chân được phong Trấn Tây tướng quân Đô đốc Ung Châu và Chư quân sự Lương Châu, tước phong Đông Hương hầu Khiển Phí Diệu dẹp loạn Trương Tiến, Tào Chân trở về Lạc Dương được phong Thượng Quân đại tướng quân Sau đó, ông cùng Hạ Hầu Thượng chinh phạt Tôn Quyền, chuyển làm Trung Quân đại tướng quân.
Năm Thái Hòa thứ 2 (228), Thừa tướng Thục Hán là Gia Cát Lượng tiến hành Bắc phạt, Tào Chân nhận thấy Gia Cát Lượng sẽ tấn công Trần Thương, lệnh tướng Hác Chiêu trấn thủ, quả nhiên Gia Cát Lượng đánh Trần Thương và bị bại, không thể làm gì ngoài thoái binh. Sau trận này, Tào Chân được tấn phong Đại tư mã, quyền uy tối thượng.
Năm Thái Hòa thứ 4 (230), ngày 16 tháng 3, Đại tư mã Tào Chân nhận thấy Thục Hán quấy nhiễu biên cương không có lợi, bèn kiến nghị công chiến Thục Hán, Minh Đế Tào Duệ chấp thuận ý kiến này. Tào Chân từ Trường An tiến quân, còn Tư Mã Ý từ Hán Thủy tiến quân, đến Tà Cốc sẽ đồng loạt tiến công Thục Hán. Tuy nhiên trời đổ mưa, cuộc hành quân tạm hoãn. Ngay sau đó, Tào Chân đột nhiên mắc bệnh, phải về Lạc Dương. Đến tháng 11 năm 230 thì Tào Chân sức khỏe của Tào Chân không thể dậy nổi lâm vào hôn mê… Tất cả các danh y, thái Y đều công nhận một chuyện đó là Đại Tư Mã không thể nào qua được vài tháng và quả thật trong lịch sử thì Tào Chân mất vào tháng 4 năm 231.
Đúng thời điểm này thì công năng của "tiên đan" qua tin tình báo từ Đông Ngô đã lộ ra đến Ngụy Tào. Vậy là con cháu của Tào Chân quyết định thăng thiên sớm một chút bằng cách dùng tiên đan này… Quái đản nhất đó là Tào Chân dùng "tiên đan" không những không thăng thiên mà lại thần kì khỏe lại… Vốn dĩ Vương Chí Thành cũng nghĩ rằng để cho Tào Chân đang nửa tỉnh nửa mê mà hít thuốc phiện lên đường nào ngờ hắn lại tỉnh lại một cách thần kì. Thật ra cũng không có gì là lạ lung cho lắm trong nhựa cây Anh Túc có chứa 10% morphin, có thể giải trừ hiện tượng chuột rút và ức chế cơ tim, chủ yếu dùng trong co thắt cơ tim tắc động mạch. Mà không may là Tào Chân đúng là bị một cơn nhồi máu cơ tim bán tắc mạch vành gây nên. Thuốc đến bệnh đi thì khỏi rồi, nhân cơ hội Vương Chí Thành tất nhiên vỗ ngực tự nhận công lao khởi tử hồi sinh thần kì là của tiên đan. Đến lúc này Vương Chí Thành đã là hồng nhân trong mắt Tào Duệ lại càng như mặt trời ban trưa trong chính trường Ngụy Tào với ân tái tạo đối với Tào Chân Đại Tư Mã.
Lúc này theo lịch sử thì tháng 2 năm 231, Gia Cát Lượng lại thống lĩnh đại binh xuất phát từ Kỳ Sơn, tiến hành cuộc Bắc phạt lần thứ tư. Nhưng theo như chính sử thì người đón đỡ đợt tấn công này là Tư Mã Ý do Tào Chân chết nghéo rồi. Thật ra lúc Tào Duệ mới lên ngôi thì, Tư Mã Ý còn nắm nhiều binh quyền, Tào Duệ lại nghe các quan nói rằng Tư Mã Ý như ''con cú dữ, có dã tâm không nhỏ'', nên lo sợ, mang xa giá đến nơi Ý đóng quân, rồi thừa cơ cách chức Ý đuổi về quê ở Uyển Thành. Sự kiện nắm lại binh quyền và chống đỡ thành công lần tấn công thứ tư của Khổng Minh khiến Tư Mã Ý cũng như gia tộc tư mã chuyển mình mà nắm lấy đại quyền để sau này tạo nên tiền đề nhà Tư Mã biếm ngôi họ Tào mà lập nên nước Tấn. Nhưng với sự kiện Tào Chân không chết và vẫn nắm giữ binh quyền thì lịch sử chắc chắn khó có thể diễn biến như vậy được nữa. Rồi đây lịch sử Ngụy Tào sẽ đi về đâu khi có sự can thiệp trắng trợn của một kẻ xuyên như Vương Chí Thành….
- Ân công theo ngài thì tình thế Ngụy quốc chúng ta vào năm sau sẽ diễn biến ra sao…. Thực sự theo như ngài nói thì mặt phía Đông nam biên giới cùng nước Ngô cũng rất đáng lo ngại nếu như chúng có được các loại vũ khí mới từ hai kẻ thượng giới kia. Mà theo tin thám tử thì quân Thục cũng đang ráo riết chuẩn bị tấn công chúng ta vào năm sau…
Bên trong tiền phòng rộng lớn hoa lệ của phủ Tư Mã tại thành Lạc Dương (kinh đô của Tào Ngụy quốc) là Tào Chân vừa hồi phục được vài phần và Vương Chí Thành đang cùng ngồi đối ẩm.
- Tư Mã khách khí xin đừng gọi hạ quan là Ân công…. về phần tình thế thì hạ quan có chút kiến giải của bản thân xin thưa cùng Tào Tư Mã.
Không ngờ tên khốn họ Vương này sau một lần vấp ngã cũng đã nhận ra được tình thế lúc này của bản thân mà tỏ ra "khiêm tốn", lễ nghĩa. Hắn không dựa vào cái mác đến từ "thượng giới" mà lên mặt này nọ, trái lại họ Vương lại ẩn dấu đi nanh vuốt mà thực hiện mưu đồ. Kẻ như vậy mới thực sự đáng sợ và khả năng tồn tại cùng phát triển tại thế giới này của tên này lại được nâng cao lên một đẳng cấp mới.
- Khà khà Vương đại nhân lại khách khí, người từ thượng giới mà tới đây học thức uyên bác, tài nưng có dư như vậy đâu cần thiết phải quá khiêm tốn đến vậy