Chương 120: Thủy chiến Sông Đuống
Ngay lúc quân Đông Ngô tiến vào Sông Đuống thì cũng là lúc quân Đại Việt từ Vạn Kiếp đi vào con sông này để tiến về Cổ Loa. Cả hai đội thuyền gặp nhau tại khúc giữa của con sông này… nhóm 13 chiến thuyền của Đông Ngô ở vào hướng thượng lưu còn chiến thuyền Đại Việt ở hướng hạ lưu. Ngay khi phát hiện quân địch thì Lý Nguyên Bảo lập tức cho quay thuyền lại khi hai bên cách nhau tầm 7 km… Chiến thuật của quân Đại Việt là bắn và chạy (hit and run) việc này khá dễ hiểu vì quân Đại Việt lúc này hoàn toàn không cần va chạm trực tiếp cùng quân Đông Ngô khi vũ khí tầm xa của họ hoàn toàn vượt trội cả về tầm bắn và uy lực. Chính vì vậy việc quay đầu chạy là hợp lý nhất. Cũng may mắn là sông Đuống quá rộng nên việc hạ buồm quay đầu khá dễ dàng….
Khi quân Đông Ngô còn cách thuyền Đại Việt 1km thì cũng là lúc những chiến thuyền của họ đã hoàn tất quay đầu và tiến hành xuôi dong mà "chạy" chậm. Đến lúc này thì phía Đông Ngô chỉ huy là Lã Khải (con trưởng của Lã Đại) đã phát hiện đây không phải là chiến thuyền Đông Ngô của bọn họ. Vì lá cờ treo rõ rang là cờ của người bản địa… lập tức Lã Khải hạ lệnh cho 13 chiến thuyền của hắn điên cuồng truy đuổi 17 chiến thuyền của Đại Việt. Tuy chiến thuyền Đông Ngô ít hơn 4 chiếc tức là quân số sẽ lém hơn đối phương tầm gần 500 người nhưng quân Đông Ngô không hề sợ hãi mà truy đuổi. Sự thật chứng minh là cung thủ Đông Ngô đứng trên sàn truyền bấp bênh theo nhịp nước xạ kích cực tốt. Tiếp theo đó là lính Đông Ngô là chuyên gia chiến đấu trên sàn thuyền… Vậy nên họ hoàn toàn tự tin có thể chiến thắng những người bản địa không có tiếng tăm gì trong việc thủy chiến này nếu tiếp cận được.
Nhưng vấn đề dặt ra tại đây chính là 7 chiếc chiến thuyền của Đại Việt quân được trang bị vũ khí mới là Ballista phóng mũi tên dầu hỏa, tầm bắn cực đại 300m tầm bắn chính xác 250m. Còn mười chiến thuyền mới thu được của Đông Ngô tại Vạn Kiếp cũng là chiến thuyền được Đông Ngô quốc trang bị vũ khí mới là Catapults với cánh đà dây xoắn bắn bình dầu trẩu, tất nhiên nó cũng có thể bắn đạn là bình dầu hỏa một cách bình thường. Tầm bắn của thứ này hơi kém chỉ vào khoảng 250m nhưng quan trọng là độ chuẩn xác của chúng không quá cao, vậy nên tiếp cận 150m thì mới có khả năng bắn tốt nhất. Nhưng kể cả như vậy thì cũng đã là quá tốt so với các chiến thuyền Đông Ngô thuộc phe Lã Đại với trang bị mỗi thuyền chỉ một cỗ máy bắn đá kéo tay duy nhất với tầm bắn 60m cần 15-20 người kéo dây. Ngoài ra chúng còn được trang bị 5-10 đại nỏ ba cánh tầm xa 200m nhưng đây chỉ là những mũi tên thường mà không phải mũi tên dầu hỏa bá dạo như quân Đại Việt.
Đợi cho nhóm thuyền đầu tiên của quân Đông Ngô tiếp cận 300m thì Lý Nguyên Bảo ra lệnh cho binh lính bắn đầu công kích bằng Ballista mũi tên dầu. Nên biết Sông Đuống cực rộng nên 3 thuyền chạy song song vẫn là dư sức. Lập tức 21 mũi tên dầu từ các chiến thuyền Đại Việt được phóng về phía sau. Và hầu như tất cả chúng đề găm đúng mục tiêu mà phát hỏa ngay lập tức. Những đám cháy do dầu hỏa lan rộng rất khó kiểm soát và làm cho Đông Ngô quân luống cuống không thôi. Điểm nguy hiểm đó chính là gió lại đang thổi ngược về hướng bọn họ. Chiến thuật này của Lý Nguyên Bảo không khác gì với chiến thuật của Kị binh mông cổ khi họ chạy bắn… những kẻ địch đuổi theo sẽ rơi vào đúng tầm tên của họ, mà nếu người đuổi theo muốn bắn với tới kị binh mông cổ thì thường bị hụt đà. Quan trọng là Kị binh thường phóng ngựa chạy trốn ngược chiều gió, chính vì vậy mũi tên của họ bắn ngược về phía sau đi càng xa hơn. Không nói đến vũ khí của Đại Việt tầm xa hơn những chiến thuyền kiểu cũ được trang bị nghèo nàn của quân Lã Khải. Cho dù vũ khí tầm như nhau thì quân Lã Khải cũng không thể với tới được những chiến thuyền Đại Việt đang phi nước dại phía trước.
Vì nỏ của Đại Việt được trang bị hi hệ thống trợ lực một là trợ lực tại cánh nỏ hai là trợ lực tại bánh tay quay lấy đà nên việc lên dây nỏ cực nhẹ nhàng, chỉ tầm 2-3 phút là họ có thể bắn một lượt, chỉ sau 3 lượt bắn thì nhóm 4 chiến thuyền đi đầu tiên của quân Đông Ngô đã thành cây đuốc khổng lồ trên mặt nước rồi. Vì gió thổi ngược về hướng quân Đông Ngô nên Lý Nguyên Bảo không hề sợ hãi mà ra lệnh cho 4 chiếc thuyền của Đại Việt hạ chậm tốc độ kéo lui khoảng cách với nhóm thuyền đầu tiên của quân Lã Khải xuống còn 100m và tấn công vọt về phía sau quân Đông Ngô. Tất nhiên bắn vòng qua hàng đầu tiên của chiến thuyền quân Đông Ngô tấn công về hang thứ hai thì độ chuẩn xác kém hơn nhiều. Do lửa từ hàng đầu tiên bốc cháy dữ dội che đi tầm nhìn của họ. Tất cả các phát bắn của quân Đại Việt đều thực hiện qua hướng dẫn của hoa tiêu trên cột buồm mà thôi. Nhưng kể cả như vậy hàng 4 thuyền phía sau cũng có đến 3 chiếc trúng hỏa tiễn mà bốc cháy.
Lã Khải quá hoảng hồn mà vứt bỏ 5 chiếc thuyền cháy không có khả năng chạy trốn mà dẫn đi bảy chiếc phía sau cùng một chiếc chiến thuyên trọng thương bỏ chạy… Chính 5 chiếc thuyền cháy của quân Đông Ngô cũng làm cản đường không ít thời gian khiến cho quân Đại Việt chật vật mãi mới thoát lên được mà đuổi theo. Hai đội thuyền ngược dòng mà truy đuổi nhau hết gần một ngày trời mới trở lại lưu vực Sông Hồng….
Lã Đại không chạy xuôi dòng Sông Hồng ra biển mà hắn quyết định sống chết cũng phải trở lại Cổ Loa, chỉ có thể thoát kịp lên bờ sau đó cố thủ trong thành thì 800 quân còn lại của hắn mới có thể chống lại được gần 4000 quân Đại Việt đang đuổi theo. Lã Khải không biết rằng quân số đuổi theo hắn chỉ có 2000 quân chính quy, 1 ngàn là dân binh chèo thuyền, còn lại toàn là tù binh chèo thuyền mà thôi. Chính vì nguyên nhân như vậy nên mới có cuộc gặp gỡ bên bờ Sông Hồng của quân Đại Việt và Triệu Quốc Đạt.
Lúc này đây sau khi nghe tin tình báo từ Triệu Quốc Đạt mang lại thì Hà Tùng và Lý Nguyên Bảo đang hội họp mà bàn tính cụ thể phương hướng chiến tranh… Theo như tin tình báo của Triệu Quốc Đạt thì khả năng đại quân mấy vạn của Lã Đại quay về đến Cổ Loa cũng phải mất cả tuần nữa việc quan trọng giờ đây đó là phải truy đuổi đến cùng và tiêu diệt nhóm chiến thuyền cuối cùng kia của quân Đông Ngô. Chỉ cần tiêu diệt được đám thuyền này thì đảm bảo quân Đại Việt vẫn là bá chủ sông nước ở Giao Châu trong một thời gian rất dài. Đông Ngô muốn điều nhóm chiến hạm mới thì cũng cần phải nhận được tin tức từ nơi này… mà nếu truyền bằng đường bộ với khoảng cánh 2000km đường chim bay 3500 km đường chính thức thì ít nhất 3 tháng tới Giao Châu mới có quân tiếp viện từ Đông Ngô. Mà ba tháng thời gian quá quý giá với Đại Việt họ có thể làm rất nhiều chuẩn bị tiếp tục kháng chiến có hiệu quả hơn….