Chương 108: Hương Lan hoài thai.

Tam Quốc Việt Tộc Tham Chiến

Chương 108: Hương Lan hoài thai.

Tiếp theo là Nguyên Quốc đề ra kế hoạch để bổ cứu sai làm của quân Đại Việt rồi. Ngay trong đêm đó quân Đại Việt đã lại một lần nữa đốt cháy cứ điểm để cầm chân quân địch lấy thời gian mà lui quân… Việc quân Đông Ngô đang bao vây cửa ngõ đi ra Khúc Dương thì việc cử kì binh đi đánh Kê Từ, Bắc Đái bằng đường bộ là không khả thi.

Nguyên Quốc quyết định trang bị thật đầy đủ cho 500 quân Sơn Việt, từ ba lô thức ăn cho đến, kiếm Gladius, áo giáp mây bọc da cá sấu, cung tên trợ lực v.v… hắn coi đây là lực lượng du kích tinh nhuệ đầu tiên của mình. Tất nhiên Nguyên Quốc phân thêm 1500 binh từ Trung đoàn Bạch Hổ kết hợp với 500 Sơn Việt binh tạo nên một hỗn hợp 2 ngàn binh tiến đánh du kích 12 ngàn binh Đông Ngô nếu họ truy đuổi về phía Long Uyên.

2 ngàn dân quân thì Nguyên Quốc đuổi ngay họ về Chi Lăng càng nhanh càng tốt để những người này phối hợp với 1,5 ngàn quân Long Uyên ở đây tạo nên một trận phục kích quy mô 3,5 ngàn người. Đảm bảo đây là một trận chiến thắng mang tính hủy diệt quân Đông Ngô nếu họ dám tiến vào Chi Lăng.

Còn về Nguyên Quốc thì hắn cùng 400 quân bản bộ của mình cùng 500 thủy binh Lục Hải mất thuyền nhanh chóng quay về Chi Lăng trước và tìm cách đi thong qua Hữu Lũng. Nguyên Quốc muốn hội quân cùng 1200 thủy quân Cự Kình và Giao Long để xuôi theo song Thương tiến đánh Kê Từ, Liên Lâu, Bắc Đái… và quan trọng là cướp 40 chiến thuyền của quân Đông Ngô. Nhưng trước đó hắn đã cử một người cưỡi ngựa cực tốt trong quân với 5 con ngựa thay phiên nhau để phóng nhanh về Hữu Lũng Trước. Nguyên Quốc muốn Hà Tùng lão quái và Lý Nguyên Bảo đem 7 trong 14 chiến thuyền cùng với 1000 quân đi chặn đánh tại sồn Bạch Đằng phòng ngừa trường hợp 10 chiến thuyền của quân Đông Ngô xuôi nam Khi phát hiện toàn bộ quân tại Bắc Đái, Kê từ trống rỗng. Trong những ngày qua quân Đông Ngô tại Khúc Dương không có quy mô điều động nên chứng tỏ rằng họ vẫn chưa nhận được tin 7 ngàn bộ binh của họ bị tận diệt. Đây là cơ hội lớn nhất của Đại Việt nếu họ muốn tận dụng để bù đắp sai lầm của mình. Đây là một cuộc đua tranh thời gian xem ai về đích trước. Chỉ cân quân Đại Việt có thể phong tỏa được cửa Nam Triệu và Sông Bạch Đằng trước khi 10 chiến thuyền của quân Đông Ngô tới nơi thì ba thành Bắc Đái, Kê Từ và Liên Lâu coi như nằm gọn trong tay Nguyên Quốc rồi.

Để trang bị cho 500 Sơn Việt quân thì Nguyên Quốc phải lấy đồ của Dân quân cho họ mặc vào và trang bị. Cũng may mà Đại Việt người là toàn dân trang bị. Ngày thường không có việc gì thì ai cũng chế tạo vũ khí cho mình. Do đó những thứ như đao Katana hay kiếm Gladius còn khó tìm đôi chút nhưng cung tên thì có mặt khắp nơi. Nhất là giờ đây chế tạo cung thân gỗ Thanh Tùng chỉ với một thanh duy nhất thế nên chỉ cần nó hầm sấy gỗ thì muốn có bao nhiêu cung sẽ có bấy nhiêu cung. Các ròng rọc đồng thì rất nhiều cơ sở tư nhân có thể chế tạo được, còn về gân cá sấu làm dây cung thì nhiều không kể hết. Cứ nhìn bọn trẻ con có thể tắm trên sông Lục Hải thì biết họ đã càn quét tận diệt Cá Sấu nơi đây ra sao.

Lại nói về Lục Kiên và Lăng Phúc cùng hơn trăm thân binh sau đêm kinh hoàng đó thì cố gắng mò về thành Khúc Dương. Nhưng mọi người thử nghĩ đến ở cái thời buổi này sau một đêm bị hong khô, sau đó lại nhảy xuống nước lạnh thì chuyện gì sẽ sảy ra. Không bị chết ngay đã là may mắn rồi. Cả đoàn người không vũ khí, không thức ăn, bệnh tật muốn vượt qua 170 km để về tới Kê Từ hay Bắc Đái thì bất lực ra sao. Họ quá sợ hãi qua cái đêm khủng bố khi bị quân địch nướng lên như vịt khi họ đang còn sống, đây là một cảm giác khủng hoảng đến độ không thể miêu tả bằng lời nói, chỉ những kẻ trong cuộc mới có thể hiểu một hai mà thôi. Chính vì lí do bệnh tật, mệt mỏi, khủng hoảng họ chỉ biết cắm đầu mà chạy về Kê Từ… quên cả việc thong báo nguy hiểm cho 1,3 vạn quân đang còn ở lại chiến đấu tại Khúc Dương.

Những chuyện máu tanh chém giết trên chiến trường thôi thì hãy tạm lánh qua… chiến trường nơi cung cấm còn tàn bạo và máu tanh gấp cả trăm lần… Giờ đây Đông Ngô đang chìm ngập trong một bầu chướng khí khi vị Hoàng đế anh minh của họ đang từng bước đắm chìm trong con đương "tu tiên" đầy khoái cảm. Sự việc họ Vương chạy qua Tào doanh đã trôi qua hai tháng rồi… và Nguyên Quốc đón một tin vui vô cùng khi Tô Quý Nhân có tin vui… nàng đã có thai được gần 2 tháng. Đến cả ngự y bắt mạch cũng cam đoan rằng đây là một long thai khỏe mạnh vô cùng. Và tin đồn Long thai này có chứa tiên khí từ người mẹ từ tiên giới hạ phàm bùng phát trong dân gian đông ngô. Trong lịch sử Tông Quyền có cả thảy 7 con trai và 4 con gái, nhưng nay khả năng sẽ có thêm một vị "hoàng tử" thứ 8 mang tiên khí bất phàm trong người. Kể từ lúc tin tức này được bung ra thì Tô Quý Nhân gặp phải ám sát liên miên vô tận dường như không ngày nào là không có. Tất cả cũng bởi một lẽ không biết từ đâu ra một câu sấm truyền trong dân chung " Long thai tiên khí giáng trần, phụ thân nhờ đó thống nhất trung nguyên, đến ngày hoàng đế phi thăng, long thai hóa đế quản cai cõi trần ".

Thật ra làm bậc đế vương thì ai cũng bán tín bán nghi vào các câu sấm truyền này, vẫn biết chúng là xuất phát từ dân gian do những kẻ nào đó tung tin để phục vụ mục đích cảu họ. Nhưng lời sấm truyền này không có gì hại cho Tôn Quyền cả, trái lại hắn lại rất khoái lời sấm truyền này. Không những không ngăn cản lời nói bậy bạ trên mà hắn lại ủng hộ tuyệt đối cho việc truyền bá câu sấm truyền trong nhân gian. Bởi vì Tông Quyền tuyệt đối tin tưởng những lời nói trong câu sấm truyền là sự thực. Thứ nhất long thai này có tiên khí thì chắc chắn rồi, vì nó là con của Tô Hương Lan, thứ hai nó giúp cho cha nó thống nhất thiên hạ thì cũng phải, thai có tiên khí thì phải hơn người chứ, thứ ba Tôn Quyên thành "tiên" là việc chắc chắn. Mấy ngày hôm nay Tôn Quyền chơi thuốc cảm thấy minh rất gần rất gần ngưỡng cửa thành tiên rồi. Mà với công lao của mẹ con Hương Lan thì khi hắn thành tiên nhân rồi thi nhường cái ngôi báu này cho đứa con có tiên khí của mình thì có là gì. Song chính việc Tôn Quyền thể hiện quá rõ ý chí của mình với đứa con còn chưa ra đời này khiến cho Hương Lan phải gặp ám sát vô cùng vô tận từ mọi hướng. Có cả từ đối thủ cạnh tranh ngôi báu, có cả thám tử từ nước Thục, nước Ngụy…

Mà trong nhân gian lại có một câu chuyện kiểu như so sánh Tôn Quyền là Trụ Vương còn Hương Lan là Đắc Kỷ sẽ hại Đông Ngô mất nước. Nhưng lời bán tán kiểu này luôn bị Tôn Quyên ra lệnh cho quân đội đàn áp mạnh mẽ, không cần biết ngươi là thứ dân hay quý tộc, chỉ cần ngươi bàn thứ này coi như ngươi dã là người chết, mà chả nhà ngươi cũng chết theo. Không khí Đông Ngô trở nên cực khì khẩn trương, các phe tung quyền đấm đá nhau khắp nơi. Nói câu chướng khí mù mịt vẫn chưa phải là đúng nhất, tình hình có khi còn tệ hại hơn nhiều.