Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 22: Về nhà

Tối hôm sau.

Trong một căn biệt thự được ngầm canh gác cẩn mật.

Bỗng nhiên trước cổng căn biệt thự này, xuất hiện một bóng hình mờ mờ ảo ảo, qua mắt tất cả camera cùng vô số mật vụ ngầm, thản nhiên bước vào căn biệt thự.

Bóng hình này không ai khác ngoài Hoàng Việt, hắn vừa kết hợp bộ pháp đỉnh cấp của mình cùng kỹ năng ẩn thân, rất dễ dàng biến mất trong màn đêm, đôi lúc hắn còn dùng Linh Điền Không Gian để tránh góc máy của camera, tiến nhập vào trong biệt thự.

Căn biệt thự này không phải nơi nào khác ngoài căn biệt thự mà ba mẹ Hoàng Việt đang sống, ba mẹ hắn cũng biết tôi hôm nay con mình sẽ đến gặp bọn họ, nên vẫn là đang rất vui vẻ đây.

Hoàng Việt vừa mới bước vào sân vườn, chú chó Bun dường như cảm nhận được điều gì đó quen thuộc, lập tức chạy nhanh ra ngoài, dĩ nhiên, nó sẽ không sủa, chỉ là không ngừng vẫy đuôi trước một vật thể gì đó vô hình, cũng may là trong biệt thự không gắn camera, nếu không nhất định sẽ có người cảm thấy kỳ quái.

"Ngoan...ngoan!" Hoàng Việt cười hề hề, dù hắn cũng mới gặp con Bun lần trước đây thôi, nhưng con chó cưng của hắn vẫn là tỏ ra nhớ nhung như hàng năm trời không thấy chủ vậy.

Đặc biệt hơn, dường như cảm nhận được người chủ nhân của mình sắp vào gặp ông bà chủ của nó, chú chó Bun càng mừng đến lạ, nó tỏ ra cực kỳ có linh tính, làm Hoàng Việt thật sự muốn cho nó thêm một vài loại nước thuốc cấp cao.

Ba mẹ Hoàng Việt lúc này cũng đã coi như là cao thủ, cũng đã tu luyện đến cảnh giới khá cao rồi, Hoàng Việt chưa biết ba mẹ mình đã bước vào Hóa Kính hay chưa, nhưng cách Hoàng Việt xuất hiện không thu liễm như vậy rất có thể đã kinh động đến người trong nhà.

Quả nhiên, vài chục giây sau, liền thấy ba mẹ Hoàng Việt phóng mình từ cửa sổ đáp xuống, lúc này hiệu ứng ẩn thân trên người Hoàng Việt đã hoàn toàn phá giải, nên hắn cũng hiển lộ trước mặt ba mẹ mình, hoàn toàn khỏe mạnh, cường tráng cùng tinh khí thần tràn đầy.

"Con trai..."

"Ba..."

"Mẹ..."

Mọi người hai mắt nhìn nhau, có thể trông thấy được trên khuôn mặt đối phương sự vui mừng, tính ra đã có hơn 3 tháng Hoàng Việt chưa gặp mặt ba mẹ, lại thêm ba mẹ hắn biết hắn ở trên Thiên Đảo ăn nhiều gian khổ, mà không nhịn được nước mắt trực trào.

Hoàng Việt nhanh chóng chạy tới, ôm chầm lấy ba mẹ mình, cả ba ôm nhau, thậm chí đối với một người con trai kiên cường như Hoàng Việt cũng không nhịn được mà xúc động muốn khóc, có điều hắn cũng đã lớn rồi, vẫn là có thể kiềm nén cảm xúc được.

"Tốt rồi... con khỏe là tốt rồi!" Mẹ Hoàng Việt vỗ vỗ vai con mình, hiền hòa nói, mấy tháng không gặp, nhìn thấy con mình vẫn khỏe mạnh, hơn nữa còn toát ra một khí chất như của người trưởng thành, làm bà không còn gì an tâm hơn.

Về ba Hoàng Phúc của Hoàng Việt, ông cảm thấy cực kỳ tự hào, tuy rằng ông không được ở bên Hoàng Việt, biết hắn đã trải qua những gì, nhưng những gì hắn làm ở Thiên Đảo, tuyệt đối hẳn là không dễ dàng chút nào đi...

"Gâu...gâu..." Chú chó Bun thấy ba người vui vẻ như vậy, cũng cực kỳ mừng rỡ, đoạn thời gian này, nó cũng thấy ông bà chủ của mình hiếm khi vui được như vậy rồi.

Chờ vào nhà rồi, Hoàng Việt mới cùng ba mẹ hàn huyên chút chuyện, hắn kể lại một ít sinh hoạt của hắn ở trên Thiên Đảo, tuy rằng đã nói đôi phần qua thư, nhưng nghe đích thân con mình kể lại, ba mẹ Hoàng Việt mới cảm thấy cực kỳ rung động, thậm chí chính bọn họ cũng muốn bước chân lên Thiên Đảo, muốn trải nghiệm xem cuộc sống giang hồ võ lâm rốt cuộc sẽ như thế nào.

Dĩ nhiên, Hoàng Việt cũng không phản đối cha mẹ mình, chỉ là trên Thiên Đảo cao thủ rất nhiều, còn có cả tên Hoàng Hoa Dật lẩn trước muốn giết hắn kia, tên đó so với Hoàng Việt hiện tại thực lực cũng không kém cạnh gì, nếu để ba mẹ mình lên Thiên Đảo, Hoàng Việt đúng là không quá an tâm đấy...

"Ti, thật sự con phải đi xa sao?" Nghe Hoàng Việt nói sơ sơ về chuyện hắn rất có thể phải biến mất một thời gian, tuy rằng Hoàng Việt không nói cho bọn họ biết rằng hắn đi đâu, nhưng bọn họ vẫn là cực kỳ lo lắng cho con mình.

"Ba, mẹ đừng lo quá, con nhất định sẽ tự bảo vệ mình!" Hoàng Việt kiên định nói, thú thật, hắn cũng phải dùng một chút ma tính giọng hát gia trì, dù sao thì ngay cả hắn cũng không dám chắc hắn có thể an toàn quay lại không, khi mà nơi hắn chuẩn bị đi lần này rất rất nguy hiểm, nhưng hắn thật sự không muốn ba mẹ lo âu a...

"Ừ... Được, vậy ba mẹ sẽ tạm rời Việt Nam, như con nói!" Ba mẹ Hoàng Việt cũng không nghĩ nhiều, dù gì con mình cũng đã trưởng thành, hơn nữa là một người có võ công cực cao, cũng đã trải qua sương gió, nếu con mình đã yêu cầu như vậy, nhất định là phải có lý do, bọn họ cũng không có lý gì mà không hợp tác cả.

"À... Lão Minh Vĩ vẫn thường xuyên qua đây, hay hỏi thăm về con lắm đấy!" Ba Hoàng Việt nói thêm, trên mặt không giấu nổi vẻ vui mừng.

"Ba... Con nói rồi mà! Tốt nhất về hành tung của con, tuyệt không thể bại lộ!"

"Ừ nhỉ... Là ba vui quá, ha ha, không kiềm chế nổi!"

Nói rồi, ba mẹ Hoàng Việt cũng nhanh chóng vội chuẩn bị đồ đạc, ba mẹ Hoàng Việt và hắn quyết định sẽ rời Việt Nam ngay đêm nay.

Tuy rằng nói là Quy Tổ bảo đảm an toàn cho gia đình nhà Hoàng Việt, nhưng không có nghĩa là bọn họ có thể quản chế quyết định di chuyển của ba mẹ Hoàng Việt, dù gì không
có khả năng có chuyện Minh Vĩ để cho bất kỳ ai làm mất lòng cha mẹ của người mà hắn phục nhất, nên nhớ Hoàng Việt còn là tiểu tổ tông của hắn đấy.

Nhưng như vậy cũng không có nghĩa là ba mẹ Hoàng Việt sẽ rời đi mà không thông báo cho những người bảo hộ mình, chỉ là bọn họ cũng không báo cho người của Quy Tổ biết rằng mình sẽ đi đâu, còn dặn thêm từ nay về sau đừng quan tâm đến hai người bọn họ, lẽ ra nếu như ba mẹ Hoàng Việt muốn rời đi, nhất định ngài Minh Vĩ sẽ đến thăm hoặc đưa tiễn, có điều nghe lời Hoàng Việt, ba mẹ hắn vẫn là quyết định bỏ qua nghi thức này.

Hoàng Việt cũng không nói cho ba mẹ mình biết về Đạt Ma La, hắn cũng không muốn làm cho thế giới biến động quá nhiều, ba mẹ hắn tốt nhất vẫn là an nhàn sống là tốt nhất, nếu có thể, Hoàng Việt vẫn muốn có thêm một đứa em, ha ha, đã có em gái, nếu như trong khoảng thời gian hắn rời đi, gia đình hắn đón thêm một tin vui nữa thì cho dù Hoàng Việt có xảy ra chuyện gì không may, hắn cũng không phải xấu hổ vì khiến ba mẹ phải sống cô đơn khi về già.

Nhưng dĩ nhiên, Hoàng Việt vẫn là không tin chuyện đó có thể xảy ra với mình, hắn còn chưa kết hôn, còn chưa sinh con, hắn còn muốn sống lâu lắm a...

Ngay tối hôm đó, ba người Hoàng Việt bí mật đón một chiếc phi cơ, bay thẳng tới Hoa Kỳ, dĩ nhiên là không ai có thể theo dõi...