Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 15: Sóng ngầm

"Việt, mau dậy đi con, đến giờ đi học rồi!"

"Còn sắp tới kì thi đại học nữa đấy!"

"Mau mau dậy..."

"Oa..." Hoàng Việt ngáp ngắn ngáp dài, mở hai mắt ra, hắn cảm thấy có chút hài hước, lại là một đêm hắn mơ thấy ba mẹ mình, quãng đời học sinh này, hắn thật sự rất tưởng niệm.

"Lại là một đêm không bình tĩnh!" Vừa vươn mình, Hoàng Việt liền liên hệ với hệ thống kiểm tra điểm tích phân, tích cực và tiêu cực, thì biết mình đã gián tiếp làm cho vô số người ngủ không ngon giấc rồi a!

"Xem nào, điểm tích phân vẫn là tăng lên không ít, điểm tiêu cực tăng được 1500 điểm, điểm tích cực tăng lên 3000 điểm, còn may, ta vẫn chưa phải đại ác nhân, hắc hắc!"

Cười lạnh một tiếng, sau khi đánh răng rửa mặt, Hoàng Việt ngồi lên bàn, mở máy vi tính lên, sau khi lướt qua một số trang báo, cập nhật một chút tình hình hiện tại của xã hội, hắn thay quần áo, sau đó liền đi bộ tới công ty.

Hoàng Việt vẫn là còn chưa mua một con xe hơi đây, dù sao di chuyển trong thành phố, phần nào người đi xe hơi cũng vì lý do an toàn, riêng về Hoàng Việt thì hắn hoàn toàn không cần quan tâm đến chuyện đó, nhưng đường đường là giám đốc một công ty có tiềm năng cao như thế mà không có tài xế đưa đón thì cũng thật là mất mặt à!

...

8 giờ sáng, công ty Việt Hoàng.

"Chào sếp ạ!" Khánh Vân nở nụ cười đầy hớn hở nhìn về Hoàng Việt, cô cảm thấy vị sếp của mình hôm nay trông thật phong độ a, thú thật thì vừa tối hôm qua cô cũng thử lấy một bịch sản phẩm về sử dụng thử, tuy rằng cô vẫn chưa hoàn toàn có thể tự xác nhận được rằng chất lượng sản phẩm có đúng như công hiệu được giới thiệu hay không, có điều mùi vị của loại thuốc giảm cân này rất dễ uống, hơn nữa vừa uống xong liền lập tức cảm thấy toàn thân nhẹ bẫng đi, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến ánh mắt của Khánh Vân nhìn Hoàng Việt hôm nay lại sùng bái đến vậy.

"Khánh Vân... Cô hôm qua làm rất tốt!" Hoàng Việt dĩ nhiên cũng không tiếc một nụ cười với cô nàng ngoan hiền này, sau đó hắn hướng về phòng giám đốc, hiện tại hẳn là cô nàng Thùy Lan đang ngồi ở bên trong đi, sự thật là Hoàng Việt hôm nay đến công ty, chủ yếu cũng chỉ là muốn xem sắc mặt của chị gái này khi nhìn hắn sẽ như thế nào.

Còn chưa kịp mở cửa phòng, Khánh Vân liền hô lên: "Sếp, chị Lan hôm nay báo bệnh, muốn xin nghỉ một ngày ạ!"

"Ồ..." Hoàng Việt nghe xong, cảm thấy cũng có chút không quá bất ngờ, liền quay người lại, nói với Khánh Vân:

"Vậy được, cô báo cho Thùy Lan biết, lần này tôi sẽ rót vốn đầu tư kinh doanh cho mảng sản phẩm giảm cân này 50 tỷ đồng!"

"50 tỷ????" Khánh Vân vừa nghe xong, khuôn mặt liền hoảng hốt đứng bật dậy, gật đầu răm rắp: "Vâng, vâng, em biết rồi ạ!"

Nói xong, Hoàng Việt cũng không nán lại công ty lâu, hắn còn một ít việc cần phải giải quyết.

...

Một góc phố sầm uất, có vài người trung niên khuôn mặt hùng hổ, canh giữ trước cổng một tòa nhà, cực kỳ sâm nghiêm.

Cách đó không xa, có một ông lão thân hình khẳng khiu, trông tầm 80 tuổi đang chống gậy, từng bước đi qua.

Mấy người trung niên thấy vậy, có chút không vừa ý, nhưng cũng không tiện nói gì.

Chỉ là, phút chốc sau, lão già này đột nhiên ngã quỵ, ngay trước cổng tòa nhà lớn, thân hình bất động.

"Xúi quẩy, mau, đem lão ta ra chỗ khác!"

Vài người bảo vệ chậm bước tiến lên, còn có vài người đi ngang qua muốn đỡ ông cụ dậy, tuy nhiên khi bọn họ muốn nâng người ông lão này lên, liền cảm thấy như có lực đạo gì đó kiềm hãm lại, muốn cũng chẳng nâng nổi.

"Chuyện gì lạ vậy!"

"Người lão ta đeo chì sao?"

Thấy mấy người bảo vệ đi tới, người dân mới tránh ra một bên, nhìn mấy người đứng canh tòa nhà này, liền biết không phải là người đơn giản, tuy rằng từ bên ngoài nhìn xem, cũng không phải là rất cơ bắp, nhưng bọn họ có một khí chất gì đó không giống như là người tầm thường.

Một tên trung niên nhân trong đó vừa chạm vào người lão giả, bỗng nhiên cảm thấy có một luồng lực lượng nào đó bắn vào người mình, nhưng cảm giác này chỉ thoáng cái liền mất đi, nên hắn cũng không quá để tâm.

"Hừ!" Nhẹ nhàng nâng ông lão lên, vừa nhìn mặt thì thấy ông lão có vẻ như là không phải vì đột quỵ hay gì đó mà ngã chết, chỉ là lão giả này lúc này đang hai mắt lim dim, dường như bị choáng.

Bỗng nhiên, lão giả mở ra hai mắt, ánh mắt sáng quắc có thần, không hề giống mắt của người cao tuổi làm đám trung niên bảo vệ có chút hoảng hồn.

Cảm thấy chính mình dường như có chút sơ suất, lão giả lập tức chớp chớp mắt liên tục, thân hình đảo qua đảo lại, lần lượt chạm vào người mấy tên bảo vệ, làm bọn hắn cũng cáu lên không thôi.

"Này, lão già, vẫn ổn chứ!" Một trung niên đứng đầu trong đó bực bội nói.

"Đại ca, để em đem ông ta đi!"

"Mau mau..." Một người trong đó, dìu ông lão rời đi, có điều, vừa rồi, ông ta đã chạm vào người tất cả trung niên bảo vệ.

Sau vài phút, được dìu đến một mép đường cách đó không xa, người trung niên bảo vệ hừ lạnh một tiếng, rời đi, bỏ lại ông lão vẫn còn đang giống như chưa hiểu mới xảy ra chuyện gì.

Chẳng qua, sau khi người này rời đi không lâu, trên khuôn mặt lão giả liền hiện lên vẻ tinh khí thần tràn đầy, không giống như tinh khí thần của một người cao tuổi.

"Hắc..." Lão giả cười lạnh mấy tiếng, lắc mình, hòa vào dòng người bận rộn, bỗng chốc không còn thấy bóng dáng.

...

Lúc này.

Trước tòa nhà trên.

"Đại ca, em thấy lão giả vừa rồi, có gì đó kỳ quái!" Trên trung niên nhân vừa mới dìu lão giả đi, nói với tên bảo vệ cầm đầu, khuôn mặt nghi hoặc không thôi.

"Chớ nghĩ nhiều, chỉ là một lão già bệnh hoạn, vừa chạm vào người lão, ta liền sởn cả người!" Tên cầm đầu trong đám trung niên bảo vệ tức tối nói.

"Em cũng cảm thấy như vậy!"

"Đúng, em cũng thấy thế!"

Đám người không ngừng phụ họa, dần dà, cả đám cũng một mặt nghi ngờ, bọn họ, đường đường là cao thủ cảnh giới Ám Kình, tuy đây không phải là cảnh giới quá cao, nhưng việc ai nấy đều có chung một cảm giác khi chạm vào một lão già lớn tuổi cũng quá khó mà giải thích chứ? Nhưng lão ta có làm gì bọn họ đâu a???

Chỉ là bọn họ nghi ngờ thì nghi ngờ, sau khi vận chút công lực, kiểm tra thân thể mình thì cũng không cảm thấy có gì quá khác lạ, nên đều ném chuyện này ra sau đầu, tiếp tục canh gác.

Bọn họ cũng không thể biết được, lúc này, trong cơ thể bọn họ, có một luồng Âm Dương Chi Khí ẩn nấp cực sâu, không ngừng lớn mạnh dần, dường như một khi bùng phát, lập tức có thể phá hủy sinh cơ, không khác gì một quả bom trong bụng.