Chương 5: Tôi nhìn cô thuận mắt a!

Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 5: Tôi nhìn cô thuận mắt a!

Lúc này, bên ngoài phòng giám đốc, Thùy Lan đang vô cùng hồi hộp, nghe mấy người đi ra trước kể lại thì vị giám đốc này có vẻ khá khó tính, hầu như không cười, trong khi những cô gái kia cũng rất xinh đẹp làm Thùy Lan cũng hơi chút tò mò, không biết đến lượt mình thì sẽ như thế nào, vừa nghe được tiếng gọi của Hoàng Việt, cô lập tức cầm theo tập hồ sơ mở cửa, liền thấy một cô gái có vẻ e thẹn bước ra, khuôn mặt đỏ au, Thùy Lan liền tim đập lộp bộp, tại sao khuôn mặt cô gái này lại đỏ đến vậy đây? Chẳng lẽ là bị vị sếp này trêu ghẹo rồi?

Nhưng dù sao cũng đã đến đây, không thể dễ dàng bỏ cuộc như vậy được, nghĩ như vậy, cô cố gắng giữ bình tĩnh, thở ra một hơi, sau đó bước vào trong, đập vào mắt cô là một vị sếp đẹp trai, nam tính, cương nghị, giống như những người trước mô tả, quả thật vị sếp này rất có sức hút a...

"Cô ngồi đi!" Hoàng Việt đầu tiên là có chút thất thần, quả thật cô gái này rất xinh đẹp, có thể nói là xinh đẹp ngang bằng Kiều Linh, nhưng mang một nét gì đó rất mạnh mẽ, từ cách đi đứng của cô ta là Hoàng Việt biết cô gái này chắc chắn xử sự hành động rất dứt khoát.

"Vâng, cám ơn!" Thùy Lan nhẹ giọng nói, sau đó chú ý quan sát Hoàng Việt, cô cảm thấy người sếp này tuy rằng trông có vẻ lớn tuổi, nhưng hình như vẫn là rất trẻ con, điều này cũng là do cô có trực giác rất tốt mới có thể nhận ra được, vì Hoàng Việt đây là giống như cố gắng tỏ ra cương nghị hơn là thực chất như vậy a!

"Thưa sếp, đây là hồ sơ của tôi, mời sếp xem qua!" Thùy Lan đưa lên tập tài liệu, trong lúc đó còn cố ý xem xem thái độ của Hoàng Việt thế nào, là tập trung vào tập tài liệu, hay là chú ý đến sắc đẹp của cô, quả nhiên, Hoàng Việt không khiến cô thất vọng, hắn không chỉ không quá chú ý đến khuôn mặt Thùy Lan mà là tập trung vào tập tài liệu, lật ra từng trang đọc kỹ.

"Ồ... Xem ra cô có thành tích học tập rất tốt!" Hoàng Việt lật xem vài tờ, rất nhanh liền nắm được phần nào thông tin về cô gái này, cô ta cũng có khá nhiều những thành tích tốt ở các hoạt động ngoại khóa, đặc biệt còn đạt được một số giải thưởng về diễn giảng thuyết trình ở bậc Đại Học, tuy vậy cô ta là người có học vị kém nhất trong các ứng viên đến ứng tuyển lần này.

Gật gù một chút, Hoàng Việt nói thêm: "Cô có vẻ khá trẻ tuổi, không biết đã có nhiều kinh nghiệm chưa?"

Thùy Lan nghe Hoàng Việt nói vậy, khuôn mặt khá ấp úng, nói: "Thưa sếp... tôi... tôi không có kinh nghiệm!"

Vừa nói, Thùy Lan lại càng để ý tới sắc mặt Hoàng Việt, thấy hắn có vẻ không vui, trái với việc thất vọng thì cô lại càng mừng hơn, biết lần này rất có khả năng là một người sếp tốt, liền nói: "Nhưng em có đam mê, sếp yên tâm, em sẽ làm tốt công việc!"

"Đam mê, cô nói thì đơn giản, làm sao tôi có thể biết đây?" Hoàng Việt nghiền ngẫm nói, cũng lộ ra một nụ cười nhìn về Thùy Lan, ha ha, cô gái này cũng có chút thật thà, nếu là người khác, hẳn là sẽ tìm cách nói rằng mình có kinh nghiệm này nọ, nhưng cô gái này, lại nói thật là không có kinh nghiệm a...

Cô ta cũng không biết là, Hoàng Việt vốn không quan trọng kinh nghiệm, nhưng Hoàng Việt cũng không thể không công nhận, với sắc đẹp của cô ta, cho dù không có kinh nghiệm đi chăng nữa, rất có thể cũng sẽ được những vị giám đốc khác nhận vào làm việc.

"Lẽ nào..." Hoàng Việt đã mơ hồ đoán ra điều gì, đúng vậy, sắc đẹp trời phú như thế này, nói là tốt thì cũng tốt, nhưng không phải là không có chỗ bất lợi đó à...

Nhìn kỹ lại, cô ta có khuôn mặt vuông vức, làn da sáng mịn, một khuôn mặt đầy cá tính, chắc chắn là thuộc dạng cực kỳ hấp dẫn phái mạnh, Hoàng Việt không thể không công nhận, nếu đổi là hắn thời còn học sinh, lúc còn chưa biết hệ thống là gì, khi thấy được một chị gái xinh như thế này, chắc chắn hắn sẽ mê đắm, nhưng cũng sẽ tự ti mặc cảm mà không dám tiếp cận.

Thùy Lan nhìn thấy vị sếp này đã bắt đầu chú ý đến khuôn mặt của mình, trông đầy thưởng thức, khẽ bối rối, liền nói: "Sếp, xin lỗi, có lẽ tôi không phù hợp rồi!", Sau đó đầy thất vọng, định đứng lên rời đi, xem ra vị sếp này cũng chú ý đến ngoại hình của mình a...

Vừa thấy cô gái này định đứng lên rời đi, Hoàng Việt lập tức cực kỳ bị ấn tượng, đây là lần đầu tiên có một cô gái muốn từ chối công việc này, hắn biết, cô gái này, hắn nhất định phải giữ lại.

"Cô khoan đi đã!" Hắn hô to.

"Xin lỗi, tôi nghĩ tôi không phù hợp!" Thùy Lan vẫn là rất cương quyết, lúc này cô đã hoàn toàn cho rằng Hoàng Việt chú ý đến ngoại hình của mình.

"Tôi có thể tăng lương gấp đôi!" Hoàng Việt kiên quyết nói, làm Thùy Lan sững cả người, ánh mắt đầy khiếp sợ nhìn hắn.

Nhưng cô vẫn là cho rằng đây là người này muốn đối tình lấy tiền a, không được, cô nhất quyết không thể nào bị dẫn dụ bởi tiền bạc được, liền bảo: "Thưa sếp, tôi chỉ tốt nghiệp Đại Học, kinh nghiệm còn chưa có, chắc là không phù hợp với công việc này đâu!"

Hoàng Việt nghe thế, cười ha ha: "Nhưng mà tôi nhìn cô thuận mắt!"

"Anh... Anh thật thô lỗ!" Thùy Lan tức giận rồi, mắng to một tiếng, sau đó lập tức chạy ra ngoài, kéo cửa nhanh làm nó đập mạnh một cái "Rầm!", rời đi trong ánh mắt cực kỳ tò mò của những cô gái ngoài kia.

"Cô ta làm sao ấy nhỉ?"

"Đẹp như cô ta cũng không được sao?"

"Thôi... ngày mai chúng ta lại tới!"

Thùy Lan vừa đi, đến nơi không người rồi, khuôn mặt cô lã chã nước mắt rơi, quả nhiên vị sếp này cũng giống như những tên sếp xấu tính kia, tuy rằng nhìn thì có vẻ rất thân thiện, nhưng làm gì có vị sếp nào ra mức lương gấp đôi, cho một người không có kinh nghiệm như cô chứ, lại còn nói cô thuận mắt, chắc hẳn người này cũng muốn đổi chác tình tiền, muốn có tình một đêm hay gì đó với cô, sau đó sẽ ép cô làm tình hờ của hắn ta, lúc này, cô cực kỳ thất vọng, cho rằng nam nhân không có ai tốt cả, sau này cô sẽ không nhận công việc thư ký nữa, có lẽ cô nên học chuyên ngành khác, hoặc làm những công việc tính toán mà thôi.

"Hức..." Lau đi dòng nước mắt, đi xuống thang máy của văn phòng tòa nhà trụ sở công ty, cô rất nhanh thì lấy lại bình tĩnh, người như vậy không đáng để cô khóc a, cô chỉ khóc vì chính mình không thể tìm được công việc phù hợp với chuyên ngành, uổng công cô cố gắng trau dồi nghiệp vụ, lại còn gia đình bỏ tiền ra cho cô ăn học, chẳng lẽ chỉ vì ngoại hình của cô mà cô phải làm những gì cô không thích sao?

Nhưng vừa đi xuống thang máy tầng 1, cô cực kỳ ngạc nhiên khi thang máy vừa mở, Hoàng Việt lại đứng trước mặt cô, cười hiền hòa, làm cô cực kỳ ngạc nhiên đó là hắn nắm lấy tay cô, kéo cô đi một cách đầy ngang ngược.

"Này... anh... anh làm cái gì vậy!" Cảm nhận được sự nam tính tỏa ra trên người Hoàng Việt, Thùy Lan có chút thất thần, người này cũng quá ác rồi chứ, chẳng lẽ hắn không sợ người khác nhìn thấy sao? Chả lẽ đây là công ty của hắn thì hắn muốn làm gì cũng được sao? Cô liền hét lớn: "A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!"