Chương 34: Muốn Chơi Kiểu Nào?

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 34: Muốn Chơi Kiểu Nào?

"Ây cha cha...." chính tại vị trí lúc nãy Lý Minh bị đánh bay đi, một giọng nói tràn đầy ngạc nhiên vọng đến bên tai Thế Nhơn:"...may mắn quá đi! "

Trong lòng xin lỗi Vũ Đình, Thế Nhơn đành phải quay lưng lại đằng sau.

Từ trong thác nước, một tên nam nhân khuôn mặt rất soái dần dần xuất hiện. (Không áo nhưng còn cái quần)

Hắn cao 1m8, làn da lúa mạch khỏe khoắn tôn lên những ngấn cơ bắp không tỳ vết. Cộng thêm vừa đi ra từ thác nước, mái tóc dài ướt át của hắn dính vào khuôn mặt càng làm cho hắn giống y như mấy thằng bạch mã hoàng tử trong mấy cái truyện ngôn lù, à nhầm....ngôn tình các muội tử hay yy a.

"Nhưng thật sự rất tiếc cho chú, anh đây không thích chơi lỗ nhị đâu! " Thế Nhơn lắc đầu ngao ngán nghĩ thầm.

...

"Nhìn ta khác lạ lắm đúng không? Ha ha, một lũ cổ nhân mù tịt. Ta chính là Lý Minh...một người siêu cấp đẹp trai đến từ thế kỷ 21 đây, ta muốn thống trị cái nơi gọi là tu chân giới này...!"

"Ký chủ thật là anh minh thần dũng, thiên hạ đệ nhất! "

Liên tiếp hai giọng nói khác nhau cùng lúc vang lên,....giọng nói hống hách kia khỏi suy nghĩ nhiều cũng biết là của Lý Minh. Và giọng nói máy móc kia hình như là của hắn hệ...thống chăng?

---Vậy ra Lý Minh hắn cũng là một tên bị xuyên việt qua tu chân giới sao, sướng vãi...còn được tặng thêm một cái hệ thống nữa chứ.

"Tính ra chúng ta vậy mà lại là đồng hương a....nhưng hắn là người đã giết Vũ Đình. Chuyện này...mà thôi, đánh trước tính sau! "Thế Nhơn đau đầu suy nghĩ...lâu lâu mới gặp được một người có chung nguồn gốc xuất xứ, cơ mà tên này thật là đáng chết quá đi.
.
.
.
Cười một cái khinh bỉ, Lý Minh nói:"Đừng suy nghĩ nhiều làm gì, cả tu chân giới này cũng không biết ta là ai đâu. Cơ mà ta cũng có hứng thú với ngươi đó..."

"Nhưng ta không hứng thú với ngươ....i...!"Thế Nhơn ngay lập tức phản bác...,nhưng rồi một tình huống "kinh khủng " đã xảy ra...

-Chuyên mục "Tuổi thơ bất hạnh "của Lý Minh bắt đầu:

"Ta tên là Lý Minh, -Khi tôi sinh ra mang được hai tiếng con nhà nghèo...ứ...ư....,qua bao nhiêu năm không đổi thay lớn lên vẫn nghèo...ứ...ư....tôi không....A hèm-(Hát chèo á mà:/). Nói chung là ta sinh ra đã khác biệt với những đứa trẻ khác, bọn chúng khi sinh ra đã được ngậm thìa vàng...còn ta đến cả sữa để ngậm cũng bị kẻ khác cướp lấy. Cha ta suốt ngày say sỉn đánh đập ta,...mẹ ta thì suốt ngày đi với mấy tên trai trẻ. hức...hức...!"Lý Minh bắt đầu rơi lệ. (Cha là bợm rượu, mẹ là cave)

"...nhưng ta không buồn vì chuyện đó mà ta còn rất biết ơn, bởi vì cũng nhờ vậy...mà ta gặp được lão già ấy. Ha ha...lão già cho ta một cái hệ thống siêu cấp, xuyên qua tu chân giới, chiếm hết mỹ nhân, ai nghịch ta thì chết...còn thuận ta thì sống. Ha ha ha...!"Chuyển biến tâm lý nhanh kinh khủng, bây giờ Lý Minh hết khóc đã chuyển sang cười một cách điên cuồng.


"clap...clap...clap...hay lắm, kể tiếp đi chú! " Lý Minh thì nói tới khô hết cổ họng,...chẳng bù với tên Thế Nhơn chỉ ngồi nghe và vỗ tay một cách nhạt nhẽo.

Ấy mà Lý Minh hắn không có tức giận, chỉ mỉm cười nhếch mép kể tiếp:"Do sức mạnh của ta bây giờ chưa đủ mạnh, nên mới tìm đến Tiên Cốc để mà chú tạm. Nhưng vào hai tháng trước, khi ta nghe được một tin tức tuyệt mật...
ta biết Tiên Cốc không còn là nơi an toàn nữa rồi. Vì thế ta đầu quân cho Ma Cốc,...vì sao à? Đương nhiên là bên phe nào mạnh thì ta theo phe đó rồi!"

"Ủa,....ta có hỏi vì sao đâu mà mi trả lời! " Ngồi nghe Lý Minh lảm nhảm, Thế Nhơn đổ mồ hôi khó hiểu.

"Bla...bla....bla....nắm trùm thiên hạ. Xong rồi!"
(Mấy cái nội dung chính có hết rồi, tác xin time skip ^^)

"Xong rồi! ", khi nghe được chữ đó Thế Nhơn ngay lập tức thoát khỏi giấc ngủ....cảm động nói:"Ờ, chúc chú hoàn thành được ước mơ của mình nhé. Ta đi đây! "
.
.
.
.
Lý Minh nhìn Thế Nhơn sắp bỏ đi, mới hỏi:"Ngươi biết tại sao ta lại kể ngươi nghe mọi chuyện không?Mặc dù...ta biết ngươi không hiểu gì cả! "

"Vậy thì vì sao ngươi lại kể ta nghe?! "Thế Nhơn cũng theo đó mà trầm giọng xuống.

Lý Minh với ánh mắt của một tên "Bề trên ",kiêu ngạo pha thêm một ít tàn nhẫn nói:"Vì ta luôn thích thú khi nhìn một con vật yếu đuối giãy chết trong tay của ta,...và đặc biệt hơn là con vật yếu đuối đó biết thân phận thật sự của ta! "

Là một người không thông minh mấy, nhưng Thế Nhơn cũng hiểu được hết câu nói của Lý Minh. Hắn lạnh lùng nhìn Lý Minh trước mặt:"Muốn chơi kiểu nào?! "

P/s: Không cầu gì, chỉ cầu không "vật liệu xây dựng "...

Mẹ kiếp! Tội Vũ Đình nằm nãy giờ....chắc lạnh lắm. T-T