Chương 27: Tiếng Rống (2)

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 27: Tiếng Rống (2)

- Chân khí: Tồn tại trong thiên địa,....có khả năng tẩy tủy phạt cốt. Rèn luyện cơ thể ngày một mạnh mẽ hơn, nhưng ngày nay các tu sĩ chỉ chú tâm vào việc số lượng chứ không phải chất lượng.

*Số lượng: Khi cơ thể trong trạng thái thoải mái, việc hấp thu chân khí sẽ diễn ra nhanh và dễ dàng hơn. Nhiều nữa,....nhưng tại sao nói họ không chú tâm vào chất lượng? (bên dưới)

*Chất lượng: Cơ thể cũng như là một tấm giấy lọc vậy, khi chân khí được hấp thu vào trong đan điền sẽ đi xuyên qua da. Trong khoảng thời gian đó chân khí sẽ được cơ bắp "nén" lại cho tinh khiết hơn. Nhưng vì quá trình cơ bắp "nén" chân khí lại....làm cho cơ thể không được thoải mái lắm. Sẽ dễ dàng đánh mất sự tập trung....và không hấp thu được nhiều chân khí. (Hiểu không???)

Vì nguyên nhân ở trên, đa số các tu sĩ không "thích " luyện thể cho lắm.

Và kết quả là, với thân thể ẻo lả của mình....hơn một nửa các vị đệ tử vẫn chưa qua được 10.000km trong nửa tháng a.

"Hộc...hộc....còn 9/10 đoạn đường nữa...cố lên! " một vị đệ tử đầm đìa mồ hôi vừa bò trên mắt xích vừa nói.

"Các vị sư huynh, nghỉ ngơi một chút đã! " Một vị muội tử xinh đẹp, nói với năm vị "đại hán" dưới chân mình.

"Hộc....hộc....Lam muội đừng lo lắng, chúng ta không sao. Một....hai....đi! " một vị "đại hán" mở miệng.

(Giờ phút này còn mê gái thì tác chịu bọn mi rồi đó @[email protected])
.
.
.
.
Trên dây xích, tại cột mốc 20.000km là 6 vị đại đệ tử chân truyền đang ngồi nghỉ ngơi.

"Không hổ là người luyện thể mạnh nhất Tiên Cốc nha, Thành ca! " Lý Minh da ngăm lại " vuốt mông ngựa ".

"Đâu có! Đâu có, Lý Minh sư đệ nói quá rồi. Ta làm sao mạnh nhất Tiên Cốc được, Chưởng môn nhân Thiên Long luyện thể quyết mạnh hơn ta nhiều lắm! " Nam Du Thành khiêm tốn xua tay.

"Thành ca làm sao có thể so sánh với Chưởng môn nhân được. Ngài ấy là một Nguyên Anh đại tu sĩ a, nhưng huynh cũng không nên đánh giá thấp bản thân mình. Nhờ có huynh mà chúng ta mới tới được đây mà. " Liên Tử nhẹ nói.

Chuyện là nhờ có thân thể trâu bò của Nam Du Thành, không ngại đường xá xa xôi mà khuân vác hai chị em của nàng. Nếu không thì chả biết hai nữ nhân yếu đuối này đã bị bỏ xa bao lâu rồi....

Nam Du Thành chỉ biết cười trừ, trong lòng một trận ấm áp dâng lên.

.....


À, nhắc mới nhớ....Thế Nhơn hắn biến mất đi đâu rồi? Mà kệ đi.

---Ròng rã khá lâu, 3 tháng sau tại đầu dây xích bên kia 1 vạn thân ảnh đang ngồi xếp bằng. (time skip...)

"oành....ha ha.....ta Trúc Cơ rồi! "

"oành....ta cũng vậy nè! "

"Ta nữa....ta nữa! "
...

Vũ Đình đứng trên một cành cây, khóe miệng cong lên thành một nụ cười vui mừng.

Chưa kịp chúc mừng các vị đệ tử, nàng lại nghe thấy một tiếng rống....

P/s: Con tác nghỉ 1-6 vui lắm (-_-)

*Khuyên chân thành: Hè không nên leo rank