Chương 26: Tiếng Rống...(1)

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 26: Tiếng Rống...(1)

"Mở ra truyền tống trận! " Vũ Đình Đại trưởng lão phất tay.

"Xoẹt! " một luồng điện chạy qua người các vị đệ tử....rồi hết thảy 1 vạn thân ảnh lập tức biến mất.
....

"Woa, cao quá! "Một vị sư muội hô.

"Ôi, nhìn kìa....ghê chưa.....ghê chưa.....ghê....ghê chưa?! " một vị sư huynh dùng tay chỉ lên trời,trong đám mây to lớn dày đặc....là các luồng điện quang đang tích tụ ngày càng lớn.

---"ầm....ầm....." tiếng sấm gào thét vang thật to,....đến nỗi các vị đệ tử phải dùng hai tay che lại mình cái lỗ tai.

*Song vực *:Nơi thí luyện bí mật của Tiên Cốc đã truyền qua nhiều thế hệ Chưởng môn nhân. Kết hợp từ ba ngọn núi cao không thấy đỉnh, ở giữa ngọn núi thứ nhất và thứ hai là một đoạn dây xích "loại khủng " dài 100.000 km. Ở giữa ngọn núi thứ hai và thứ ba là một cây cầu được làm bằng tre....độ dài không thể nào đo được. Cây cầu tre này vẫn còn là một bí mật đối với các vị đệ tử...và các vị Chưởng môn nhân tiền nhiệm.

-"Song vực " được bắt nguồn từ đây, hai vực thẳm sâu không thấy đáy ở phía dưới sợi dây xích và cây cầu tre.
Đã có một vị đệ tử từng test, lấy một viên linh thạch hạ phẩm và ném xuống đó....10 năm....20 năm....cho đến 100 năm sau. Hắn mới biết mình mất mẹ nó một viên linh thạch a, người đó không ai khác chính là Chưởng môn nhân Thiên Long. Rồi sự tích về song vực từ đó nổi tiếng luôn,....nhưng đếch ai biết rằng vực thẳm đó chính là một không gian biệt lập cả. (Tiết lộ cmnr @[email protected])
.
.
.
.
Trở lại khung cảnh trên ngọn núi thứ nhất, tiếng sấm vẫn còn gào thét....thì bỗng nhiên biến mất.

Tất cả là nhờ một cái phất tay cua Vũ Đình Đại trưởng lão, nàng chỉ tay về phía xa xa kia và nói:"Cho các ngươi một tháng để tìm ra sợi dây xích, rồi cho các ngươi thêm ba tháng nữa để vượt qua sợi dây xích đó. Với điều kiện là không dùng chân khí....nếu ai vi phạm thì sẽ bị trục xuất tông môn.Ta sẽ đợi các ngươi ở ngọn núi thứ hai! "

Nói xong, nàng nhảy lên thanh phi kiếm và biến mất tăm.

Để lại 1 vạn đệ tử ngây ngốc đứng tại chỗ,....rồi sau đó cũng ồ ạt chạy theo sau nàng.

----Trên một nhánh cây không cao, ta có thể thấy một thân ảnh quen thuộc đang gặm đùi gà. Chả ai khác chính là Thế Nhơn, hắn vừa nhai vừa nói:"Ũng...ễ...à! " (Cũng dễ mà)
Ngay sau đó hắn cũng hùa theo đám người mà chạy đi,...

Nhưng hắn không thể ngờ rằng sau lưng hắn chính là mười cặp mắt đang chăm chú quan sát hắn, lần luợt là Đại Hải, Mộc Tử, Liên Tử, Nam Du Thành và Manh Manh.

Là năm đại đệ tử....à mà khoan, hình như lại có thêm một người nữa. Là một tên nam tử, thân hình có chút phì....làn da ngăm đen và thô ráp.

---Mộc Tử kéo tay Nam Du Thành hỏi:"Thành ca, huynh nói hắn có khả năng đánh bại Hàn Tín không?! "

"Không! Chắc chắn không, vì Hàn Tín....hắn rất mạnh. Chắc có lẽ là do Hàn Tín đã yếu đi nhiều sau trận đấu với ta chăng?! " Nam Du Thành tự sướng nghĩ.

"Thành ca, huynh nói đúng rồi đấy!Dù sao ta cũng sẽ ủng hộ huynh, tên kia chỉ là một tên ăn ké! "Tên béo nịnh nọt nói.

"Ha ha ha....Lý Minh sư đệ, đệ rất có mắt nhìn đấy! " Nam Du Thành gãi đầu, không biết xấu hổ mà cười.

À...thì ra tên hắn là Lý Minh, do 1 tháng trước bế quan để Trúc Cơ hắn đã bỏ lỡ cuộc thi đấu. Hoặc do hắn cố ý chăng?

Lý Minh từ nhỏ đã được Từ Xán Tứ trưởng lão nhận làm đệ tử, thiên phú cũng tương đối tốt nên cũng nhận được nhiều sự quan tâm từ sư tôn. Nhưng do ngoại hình quá xấu nên hắn không thể nào cua được gái, mặc dù vậy hắn vẫn vui vẻ mà sống. Thật là đáng khâm phục thanh niên này!

"Thôi không còn sớm, chúng ta mau xuất phát thôi! " Đại Hải sốt ruột.

"Ừ, chúng ta đi! " Nam Du Thành dẫn đầu đám người tiến vào trong rừng rậm.
....

Lúc này, trên ngọn núi thứ hai Vũ Đình Đại trưởng lão đang bắt chéo chân ngồi trên phi kiếm.Nhìn về ngọn núi thứ nhất, giọng nói mong mỏi:"Cố lên! Các đệ tử của Tiên Cốc!"

Lúc bấy giờ ở Ma Cốc, trong thư phòng của Chưởng môn nhân Mạc Diệp. Trên ghế ngồi của Chưởng môn nhân Mạc Diệp là một lão già chiều cao khiêm tốn(1m4), râu tóc vàng khè.

Phía trước lão....vậy mà lại là Chưởng môn nhân Mạc Diệp, không những vậy Chưởng môn nhân Mạc Diệp còn cung kính cúi thấp đầu.

Uống một ngụm trà trên bàn, lão già lúc này mới hỏi:"Ta nghe nói Tiên Cốc đang có một cuộc tiến hành thí luyện đệ tử tại Song Vực?! "

Lúc này, Chưởng môn nhân Mạc Diệp mới chậm rãi ngẩng đầu đáp:"Vâng, Ô Lão! Chuyện vãn bối nói với ngài...cái đó....?!"

Liếc mắt nhìn Chưởng môn nhân Mạc Diệp đang ấp úng, Ô Lão cười:"Ngươi đừng lo, ta làm sao có thể lừa ngươi. Nhưng chuyện này phải hy vọng Lý Minh tiểu tử hắn....ha ha! "

P/s: không cầu gì, chỉ cầu không "vật liệu xây dựng "...