Chương 24: Tại Vì Ta Thích Nàng Ấy

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 24: Tại Vì Ta Thích Nàng Ấy

Vừa nói, chân khí trong người của Thế Nhơn ào ạt tuôn trào.

"Ù woá....á.....á....!"Một tiếng thét kỳ quái từ trong miệng Thế Nhơn mà ra.
.
.
.
.
1 phút....2 phút.....3 phút chăng?

"Ha ha ha.....tưởng gì, hóa ra là một tên công tử bột.....!"

"Đầu tên này chứa đậu hũ hay sao a! "

"Đầu hắn chứa phân mới đúng chứ!"

......

Một trận cười nhạo khắp nơi vang lên,....Tại sao?

Đáp án đơn giản nhất....đó chính là Thế Nhơn hắn chỉ là một cái Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi.
.
.
.
.
Vũ Đình Đại trưởng lão trong lòng thở phào, nàng cứ tưởng hắn tu vi cao lắm chứ.....nhưng đâu ai ngờ rằng.....

Chốc chốc Vũ Đình giật nảy mình nhìn sang nàng muội muội,....Vũ Cơ sắc mặt so với lúc nãy.....thế mà lại hồng hào hơn.

Ai nha! Sư đồ nhà các ngươi là một lũ ngốc hay sao?

---Quay mặt tiếp tục quan sát trận đấu, Vũ Đình trong lòng cầu nguyện "Thế Nhơn mong ngươi chết sớm hơn một chút, sư tôn của ngươi.....nàng ấy điên rồi! "

"Hắt xì....Ai nói xấu ta đó?! " cái mũi càng lúc càng khó chịu, Thế Nhơn không kìm được một cái hắt hơi.

Nước mũi treo lòng thòng trên khuôn mặt, bây giờ trông Thế Nhơn không khác gì một thằng ngu.

"Ha ha ha....đúng là một đứa ngu ngốc!"Không riêng gì mọi người, ngay cả đối thủ của hắn....Hàn Tín cũng phải một phen cười lộn ruột.

"Trúc Cơ sơ kỳ thì sao? Kém nhau có hai tiểu cảnh giới chứ mấy! " Thế Nhơn khó hiểu gãi đầu.

Thế Nhơn càng nói lại càng ngu,....cách một tiểu cảnh giới đã 1 cân 10.Cách hai tiểu cảnh giới thì 1 cân 100.

Có nghĩa là....một trăm người như Thế Nhơn, Hàn Tín hắn cũng đếch sợ nhé.

Nhưng số phận nvc không thể nào éo le như vậy rồi. -Con tác said.

"Ngươi khinh ta sao? Coi đây! " Thế Nhơn làm động tác gập người xuống đất, hai tay nhanh chóng kẹp lấy hai cục đá to bằng nắm tay. (sàn đấu nứt ra thành mấy cục đá do trận đấu hồi nãy)

Trước sự nghi hoặc của mọi người, Thế Nhơn bóp nát hai cục đá và ném ngược lên trên.
Hai cục đá to dưới sự nghiền ép của chân khí bắt đầu rã nát, thế là hai nắm bụi to bay vào mặt của Hàn Tín đối diện.
Kèm theo đó là tên "tuyệt chiêu " từ trong miệng Thế Nhơn phun ra:" Sáu mươi chín bẩn chiêu - Người theo hương hoa, mây mù giăng lối! "

"A....a.....phụt...phụt....!"Do không kịp trở tay bởi độ lầy của Thế Nhơn, đáng thương Hàn Tín đã ăn trọn cả chiêu vào trong mặt.

"Thế Nhân....phụt....phụt....ngươi phải chết! " Vừa phun cát ra khỏi miệng, Hàn Tín vừa ấm ức chửi mắng.

"Tên ta là Thế Nhơn cái thằng ngu này. Không được! Phải phạt hắn....ta đạp....ta đạp....!" Liên tục đạp vào bụng của Hàn Tín, nụ cười trên miệng Thế Nhơn càng tươi....nhìn thật dã man.

P/s: Trong một khoảnh khắc ngắn đó, Hàn Tín bỗng nhiên quên mất mình là một tên Trúc Cơ hậu kỳ.
-không có mục đích gì cả, buff một ít thời gian cho thằng main hành thằng nvp thôi. ^^!

Này, này....ai cản hắn lại đi chứ! Chỉ đọc nhầm tên thôi mà cần gì phải đánh đến nông nỗi này chứ!!! (Ác quá @[email protected])

"A....a....ta không can tâm! " Cuối cùng Hàn Tín cũng đã phản công, dồn chân khí vào chân....hắn đạp xuống sàn đấu. Bản thân là một Trúc Cơ hậu kỳ, cho nên Hàn Tín cũng lui ra một khoảng cách khá xa.

Thở hồng hộc như một con trâu điên, đôi mắt chảy ra vệt máu. Hàn Tín hít sâu một hơi, sau vài chục giây lại thở ra một ngụm trọc khí dài. Thân thể đã không còn run rẩy mất kiểm soát, Hàn Tín bình tĩnh nói:"Thế Nhơn phải không? Ngươi là người đầu tiên được thưởng thức chiêu này của ta đấy! Hãy cảm thấy vinh hạnh đi! "

Nhanh-Gọn -Lẹ!

Dứt lời, Hàn Tín hai tay chụp lại một khoảng không. Vận chuyển chân khí theo một quy trình phức tạp, từ từ trong khoảng không đó xuất hiện là một cái đầu lâu đỏ máu đang lớn dần lên.

....
Trên cao kia, Chưởng môn nhân Mạc Diệp kích động:"Ha ha....luyện thành rồi sao! "

Lông mày "ôm " chặt lại với nhau, Chưởng môn nhân Thiên Long khuôn mặt khá khó coi....giọng nói khàn đặc:"Diệp huynh, chiêu thức này là của Ma Tộc! "

Nghe được câu nói của Chưởng môn nhân Thiên Long, Chưởng môn nhân Mạc Diệp cũng không bất ngờ là bao.
Miệng cứ vậy tươi cười mà nói:"Hắn là một trong bảy người được chọn làm đệ tử của Ô Lão!"

Cứng đờ! Bất động, Chưởng môn nhân Thiên Long giọng nói như già đi 10 tuổi:"Vậy ngươi còn đem hắn đến đây để làm gì?! "

Bỏ qua câu hỏi của Chưởng môn nhân Thiên Long, Chưởng môn nhân Mạc Diệp chỉ thâm ý liếc mắt về thân ảnh của Thế Nhơn dưới sân đấu.

---Lát sau mới trả lời:"Ô Lão....đang cần kiếm một người thừa kế! "

Nghe được câu trả lời của Chưởng môn nhân Mạc Diệp, cũng coi như đã thõa mãn....Chưởng môn nhân Thiên Long lại ũ rũ cúi đầu.
.
.
.
.
Trở lại sân đấu với cái đầu lâu màu đỏ, giờ đây nó đã lớn bằng đầu của một người bình thường rồi.

Cũng phải nói đến, nó càng lớn....thì nét mặt của nó lại càng tà ác. Thật khủng khiếp!

Đôi mắt từ từ mở ra....Hàn Tín khóe miệng lại ngày càng cong lên, cho đến khi....đôi mắt của hắn hoàn toàn nhìn rõ.

Hàn Tín cười thật tươi nhìn Thế Nhơn khuôn mặt ngây ngốc đối diện, hai tay đẩy đầu lâu về phía Thế Nhơn:"Khô Lâu Ấn Chú! "

"ĐOÀNG.....!" Sân đấu lại một lần nổ tung,...khác với các trận đấu trước. Sân đấu...à nhầm, bãi cát này....

Nói đến bãi cát chắc mọi người cũng hiểu rồi nhé!

"Ha ha ha.....ta là vô địch! Ha ha ha....!" Hàn Tín một trận cười điên cuồng.

....cho đến khi sau lưng hắn vang lên một giọng nói:"Sáu mươi chín bẩn chiêu -Doggy style! " (Đừng nghĩ bậy bạ nhé!)

"Áu....!" một tiếng sói tru ngay trên sân đấu.


Không thấy gì hết! Không thấy gì cả!

Trong lớp khói dày đặc đó một thân ảnh đang đi ra....

"Ôi! Không thể nào là hắn....!"

"Móa nó! Linh thạch tu luyện của ta! "

"Ahuhu thằng chóa! "

....

Khỏi nói cũng biết,người đi ra chính là Thế Nhơn.

Khuôn mặt lấm lem mà cười, Thế Nhơn đưa hai tay làm chữ V lên trời.

Và một sự trùng hợp xảy ra,....

Tại chỗ ngồi của các vị trưởng lão, Mị Nhi thì đỏ mặt.

Kế bên là Vũ Cơ đưa tay vẫy chào, nở một nụ cười rạng rỡ.

Và một người rất lâu không nhắc tới, đó là Tử Xà Tam trưởng lão của Thú Cốc. Nàng cũng nở một nụ cười nhạt với hắn.

Một phần nữa không thể nào thiếu, đó chính là tiếng hoan hô của quần chúng.

---Đúng vào lúc Thế Nhơn định đi xuống trận đấu, thì hắn lại nghe được tiếng nói yếu ớt của Hàn Tín.

Hàn Tín yếu ớt hướng về phía Thế Nhơn hỏi:"Tại sao ngươi lại mạnh như vậy?!"

Thế Nhơn quay lại đằng sau, trước sự nghi ngờ của Hàn Tín....hắn chỉ tay về phía người con gái đang bất tỉnh Chu Chỉ Tình. Giọng nói tràn đầy yêu thương:"Tại vì ta thích nàng ấy! "

P/s: Con tác vừa nghĩ ra kịch bản mới, cho nên việc xuyên qua đô thị tạm gác lại một thời gian.

Kịch bản mới với chủ đề

Không cầu gì,....à mà thôi @[email protected]