Chương 17: Chu Chỉ Tình vs Yên Nhu 2

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 17: Chu Chỉ Tình vs Yên Nhu 2

"Ta tới, Nhu Nhu! "Chu Chỉ Tình hô.

Phía bên kia Yên Nhu đã vào thế phòng thủ, nắm chặt đôi ngọc thủ ướt đẫm mồ hôi.

Tại sao nàng lại căng thẳng như vậy?

Phí lời, bởi vì Chu Chỉ Tình nàng ta thật sự.....quá mạnh. Kiếm khí sắc bén trong tay nàng đang liên tục gào thét, cắt đứt cả mặt nền của sân đấu xung quanh vài mét.
.
.
.
.
Không am hiểu sâu về kiếm, tuyệt đối không thể nào có kiếm khí mãnh liệt như vậy. Nàng mới có bao nhiêu tuổi?Chưa đến 20 tuổi a.

Có thể kết luận như vậy: Nàng chính là vì cầm kiếm mà sinh ra a!

Ở trên kia cao quan sát, Chưởng môn nhân Thiên Long chậm rãi nói: " Thiên tài....kiếm đạo! "

Không đâu xa, Chưởng môn nhân Mạc Diệp kế bên hờ hững nói:"Con bé đó chính là người của Uông gia! "

Quay đầu lại, Chưởng môn nhân Thiên Long nhìn Chưởng môn nhân Mạc Diệp với ánh mắt nghi ngờ. Miệng vừa mới mở thì đã bị Chưởng môn nhân La Bố phía bên kia cắt ngang.

Chưởng môn nhân La Bố ôn nhu nhìn Chu Chỉ Tình nhẹ giọng:"Nàng theo họ mẹ! "

Kinh ngạc, hâm mộ, lo lắng,....khuôn mặt biến hóa muôn hình vạn trạng, cuối cùng... là sự thở dài của Chưởng môn nhân Thiên Long:"Ta hiểu! "

....

"xoạt....xoạt...." lại một miếng vải trên y phục của Yên Nhu biến mất.

Ánh mắt nghiêm túc vẫn như cũ, Chu Chỉ Tình hướng Yên Nhu khuyên:"Nhu Nhu, nhận thua đi! "

"Tách....tách..."từng giọt máu đào rơi xuống nền, kèm với khuôn mặt tươi cười của Yên Nhu.....hình ảnh này hơi có chút mâu thuẫn.

Cho đến khi...nụ cười ấy biến thành dáng vẻ thê lương, Yên Nhu giọng nói khàn khàn:"Thua, đúng vậy a! Ta so sánh với tỷ thì tất nhiên là luôn thua rồi. Cái gì mà thiên tài về kiếm đạo,cái gì mà xinh đẹp hoàn hảo cả tài lẫn sắc, cái gì....bất cứ về mặt nào ta vẫn luôn luôn thua tỷ. Ngay cả người ta yêu thương....tại sao...tại sao....!"

"keng..."kiếm trên tay Chu Chỉ Tình từ lúc nào đã rơi xuống, ngọc thủ không tì vết che đi cái miệng nhỏ nhắn. Cặp nhãn đồng không thể tin nhìn Yên Nhu.
.
.
.
.
1 bước....2 bước....Chu Chỉ Tình chạy đến ôm Yên Nhu nàng vào lòng, nức nở:"Nhu Nhu....Nhu Nhu tỷ xin lỗi! Tỷ....tỷ không hiểu muội. Xin lỗi....xin lỗi muội....!"

Cũng đúng vào lúc này, Yên Nhu yếu đuối nằm trong vòng tay Chu Chỉ Tình đã biến mất....thay vào đó là một Yên Nhu hoàn toàn khác.

Giọng nói lạnh lẽo đến tận xương tủy, Yên Nhu nói:"Chi bằng tỷ đừng có tồn tại trên đời thì tốt biết mấy a! "

"Không được......!"Trên chỗ ngồi của các vị trưởng lão, Mị Nhi hét lên.

Lầm bầm phía dưới, Thế Nhơn băn khoăn:"Hôm nay là ngày gì mà ai cũng muốn tự sát vậy?! "

Trên sân đấu giọng thét điên cuồng của Yên Nhu vang lên:" Mẫu đơn quyết -10 đóa! "

Vừa dứt lời, từ đâu ra bỗng dưng trên sân đấu mọc lên 10 đoá hoa mẫu đơn hồng phấn sắc rất lớn.

10 đoá hoa mẫu đơn thật đẹp.....cho đến khi mọi người được chứng kiến sức hủy diệt của nó.

"Bùm.....ầm....ầm....!" 20 giây trôi qua 10 tiếng nổ, hình ảnh sân đấu trước mặt này làm cho mọi người đều trở nên ngây ngốc. Từ các đệ tử ngoại môn cho đến các vị trưởng lão, 3 vị chưởng môn nhân.

Trên sân đấu, hình dáng của Chu Chỉ Tình đã dần lộ rõ.
Thân ảnh tàn tạ của nàng, ngay cả cái người nàng ôm trên tay.

"Bốp.....!Sao ngươi ngốc quá vậy?! "Mị Nhi tức giận tát Chu Chỉ Tình.

Im lặng, Chu Chỉ Tình đôi vai run rẩy nhưng không khóc.

Họ chỉ đứng đó và nhìn nhau cho đến khi một giọng nói yếu ớt vang lên:"Ta nhận thua!"

P/s: Ôi, đi chùa ở Châu Đốc mấy ngày nên không ra chương. Xin lỗi mọi người!

Tiện đây cho con tác xin cảm ơn đạo hữu David Vu đã góp ý cho mình! Mình sẽ làm hết sức có thể. ^^

Không cầu gì, chỉ cầu không "vật liệu xây dựng "....