Chương 13: Còn Thiếu Hai....Người

Ta Trữ Vật Nhẫn Siêu Cấp Plus+++

Chương 13: Còn Thiếu Hai....Người

....

Không đợi Tử Xà kịp động thủ thì từ trên cành cây Thế Nhơn đã trượt xuống, khuôn mặt nhăn nhó trông rất khó coi.

"Đệ đệ ngươi là quân phản bội! "Thế Nhơn nghĩ thầm.

Tử Xà nàng hé môi cười giọng nói ma mị:"Tiếc nhỉ...một chút nữa thì....!"

Thế Nhơn máu dồn lên não nói:"Hay là để ta leo lên lại nhé?! "

"Ngươi muốn chết không?! "Tử Xà lạnh giọng nói.

Thất vọng khuôn mặt, Thế Nhơn lẩm bẩm:"không cho thì nói đại đi, còn đòi giết ta! "

Tử Xà một phen dở khóc dở:"Này! Biết nhìn trộm người khác tắm là một tật xấu không? "

Thế Nhơn trả lời dứt khoát:"Nhìn xong rồi thì xin lỗi là được! "

"Ngươi là loại người gì vậy?!"Tử Xà mắng mỏ.

"Ta....ta....!"Thế Nhơn hắn thật sự không biết mình là loại người gì nữa.....vì lần cuối cùng hắn còn nhớ mình là loại người như thế nào đã từ rất lâu rồi.

---Nhìn tên nhóc ấp úng trước mặt nàng Tử Xà củng rũ lòng thương, cười nói:"Chuyện này, hôm nay ta sẽ không tính toán. Nhưng ngươi phải đền bù thiệt hại tinh thần cho ta a! "

"Có lầm không đấy, nàng nhìn xem ai bị thiệt hại tinh thần mà cười không! "Thế Nhơn bất mãn nói.

"Ngươi nói gì.....!"Từ Xà đỏ mặt chu miệng nói.

Liếc mắt đánh giá Tử Xà, Thế Nhơn càng nhìn lại càng thấy nàng thật dễ thương. Thở dài hắn nói:"Vậy nàng tắm xong thì đến nơi có bếp lửa nhé! Ta đền cho nàng vài con gà nướng, được không?! "

Bất ngờ, nàng không ngờ hắn lại đồng ý nhanh như vậy. Đưa tay sờ lên cái bụng nhỏ nhắn, nàng giọng nói cao ngạo:"Ta cũng không ham cái gì gà nướng đâu.....tại ngươi cầu xin ta thôi. Cho nên là ta sẽ đồng ý một lần! "

Này, này....trả lại hình tượng dễ thương của nàng lại cho ta a.

Gật đầu, Thế Nhơn lui ra bên ngoài bắt đầu nướng gà.
...


Một lúc lâu sau, khi Thế Nhơn hắn vừa nướng xong con gà thứ sáu thì lúc này Tử Xà nàng cũng vừa mới tắm xong.

Thân thể thơm ngát mùi vị nữ nhân cùng một vài mùi thơm dịu của thảo dược, nếu như có thể thì thay vì ăn gà....hắn muốn ăn nàng.

Khí chất thần bí lạ thường, khuôn mặt và vóc dáng xinh đẹp ánh lên trong ngọn lửa của bếp củi. Vừa mới tắm xong mái tóc ướt át của nàng dính vào khuôn mặt, nhu tình ánh mắt làm cho Thế Nhơn miệng đắng lưỡi khô.

Cầm trong tay một xiên gà nướng nóng hổi, nàng cái miệng nhỏ nhắn vừa cắn vừa thổi trông thật đáng yêu.

Không nói chuyện, cả hai cùng nhau đã ăn hết bốn con gà. Bất chợt Tử Xà lên tiếng:"Ta kể ngươi nghe một câu chuyện nhé?! "

Thế Nhơn vừa cắn gà vừa gật đầu.

Tử Xà tiếp tục "Trước kia có một nữ nhân xà tộc mang lòng yêu say đắm một người nam nhân tu sĩ nhân tộc, hai người rồi cũng vượt qua bao khó khăn và đến được với nhau. Dù cho có bị xà tộc ngăn cản, họ đã hạ sinh một tiểu hài tử. Ông trời không có mắt! Không biết may mắn hay là xui xẻo tiểu hài tử đó lại mang viễn cổ cao quý huyết mạch [Tử Sắc Phi Long xà]. Là xà nhưng lại có sức mạnh của long, một trong các loại xà mạnh nhất trong loài. Có được nó đáng lý ra gia đình của họ nên vui mới phải chứ. Nhưng không! Tiểu hài tử đó lại là một bé gái.
Một xà tộc to lớn giao hết cho một nữ nhân quản lý là điều không thể nào, cho nên họ muốn lấy lại cho bằng được nó. Họ muốn tế tiểu hài tử đó vào một trận pháp cỗ xưa, cưỡng ép lấy đi viễn cổ huyết mạch. Nhưng điều kiện là huyết mạch phải tinh thuần, may cho tiểu hài tử là nó chưa thức tỉnh hoàn toàn huyết mạch.
Ông trời cho nó lớn lên một cách cô đơn, thiếu thốn tình cảm. Cha, mẹ của nó bị xà tộc dụ dỗ không thương tiếc bỏ nó đi nơi khác. Cho đến cái ngày mà nó quyết định chạy trốn, nó gặp được một Nguyên Anh đại tu sĩ. Nó được tu sĩ đấy che chở, được vào trong tông môn. Nó quyết định liều mạng tu luyện đạt được chức vụ trưởng lão danh giá, nó thề dù có chết cũng phải bảo vệ bằng được cho tông môn....vì chưởng môn nhân là người nó biết ơn, kính trọng nhất trong đời! "

Đưa mắt nhìn Tử Xà, Thế Nhơn nhỏ giọng:"Chưa chắc! "

Tử Xà nhíu mày, hỏi lại:"Cái gì?!"

Thế Nhơn thở dài đáp:"Tiểu hài tử trong câu chuyện chính là nàng,Nguyên Anh đại tu sĩ trong chuyện là chưởng môn nhân La Bố và tông môn nàng nhất quyết bảo vệ chính là Thú Cốc!"

Tử Xà lạnh lùng nói:"Ngươi biết ta là ai đúng không? "

Thế Nhơn nhanh như điện đè nàng xuống bãi cỏ, giọng bình tĩnh: "Nàng là Tử Xà Tam trưởng lão Thú Cốc đúng không?! "

Kinh ngạc, từ khi bị hắn đè xuống sức lực của nàng bỗng nhiên mất hết. Nhưng dù kinh ngạc đến mấy nàng vẫn giữ được lý trí:"Ngươi không phải luyện khí kỳ! "

Hơi thở nóng bức của hai người tiếp xúc với nhau, Tử Xà đỏ mặt lên lớn tiếng:"Ngươi là....ưm....!"

Chữ "ai "chưa kịp nói mà nàng đã bị Thế Nhơn hôn lên môi.

Cảm nhận bờ môi mềm mại và ngọt ngào của Tử Xà, Thế Nhơn nuối tiếc buông ra giọng nói ôn nhu:"Tử Xà làm lão bà của ta nhé....ai ăn hiếp nàng ta sẽ khiến hắn sống không bằng chết! "

Hơi thở gấp gáp, dồn dập nàng choáng váng hết mặt mày. Yếu ớt rên:"Ngươi buông ta...ra...đi...mà! "

Thế Nhơn đỡ nàng dậy, dựa đầu nàng vào vai hắn. Nhẹ nhàng vuốt ve đôi vai của nàng, hắn nói:"Giờ làm lão bà của ta được chưa?! "

Thân thể run lên theo từng lần vuốt ve của Thế Nhơn, nàng dè đặt nói:" Để ta...ta suy nghĩ lại nhé?! "

Gật đầu lia lịa, Thế Nhơn buông nàng ra. Ngay lập tức thân ảnh của nàng biến mất, để lại Thế Nhơn ôm bụng cười to.
...


"vèo....vèo....." tại bìa rừng, một thân ảnh đang phóng đi nhanh. Thân ảnh đó không ai khác là Tử Xà, nhưng thay vì khuôn mặt yếu ớt ban nãy bây giờ lại là một cái băng lãnh khuôn mặt.

Dừng tại một bãi cỏ, nàng nhíu chặt mày lẩm bẩm:"Vậy là không có Nguyên Anh lão quái nào ở đây cả, Mị Nhi chẳng lẽ lại nói dối.....!"

"không lẽ tên nhóc kia.....không thể nào! Cũng có thể....ây da không nghĩ đến hắn nữa...!"Tử Xà đỏ mặt nói một mình. (Tử Xà không hề nghi ngờ tu vi của Thế Nhơn, con tác cố ý viết như vậy. Để Mị Nhi vừa không chịu thiệt thòi, vừa có thời gian để kiếp nạn diệt môn đến trễ hơn một chút)

Rồi phóng đi, giọng nói lại trở nên lạnh lùng:"Việc đầu tiên là không nên bứt dây động rừng, còn lại thì để chưởng môn nhân.....!" càng về sau giọng nàng càng nhỏ đến mức chẳng thể nghe thấy.

Quay lại với Thế Nhơn, hắn nằm ngủ kế bên một đống củi đã tắt. Miệng chảy dãi, lầm bầm: "...còn thiếu hai người....còn thiếu hai....người! "