Chương 5: Thanh Luân sư huynh, ngài thật thơm!!!

Ta Là Lộc Thanh Đốc

Chương 5: Thanh Luân sư huynh, ngài thật thơm!!!

Cả ngày làm việc quần quật mệt không thể tả, mặc dù Dũng đã học xong hết bài quyền nhưng vẫn cố gắng kìm lại tiến độ của mình cho ngang bằng các huynh đệ.
Hơn nữa, Dũng cứ hỏi đi hỏi lại chiêu thức cho nhuần nhuyễn thì thôi, âm thầm quan sát Triệu sư phụ đánh quyền.
Với con mắt tinh nhanh của một kỹ sư xây dựng, hắn chú ý luôn đến chân, hông và vai của sư phụ, cách phân bố lực nặng nhẹ ra sao.
Sư phụ không hề nói rõ, chỉ bắt quan sát rồi cứ thế mà tập theo. Đó là lý do mà võ cổ truyền cứ sa sút dần dần, không nói rõ ràng mạch lạc cứ xem thì có thánh mà hiểu hết.
Nhưng Dũng thì khác, anh là người hiện đại lại từng tập võ Karate.
Sư phụ karate của anh là một huấn luyện viên tài năng, ông đã từng mấy lần đạt huy chương vàng SEAGAME, lại vốn xuất thân từ trường Đại học thể dục thể thao. Ông rất quan tâm đến tính chính xác, mỗi đòn thế ông đều kiên nhẫn giảng giải phân tích, thậm chí có lúc bắt đệ tử của mình chép lại cho rõ ràng từng động tác, phân thế, cách đặt lực của bài quyền.
Hơn nữa Dũng còn là một sinh viên ngành kỹ thuật thực nghiệm – Ngành xây dựng, mấy môn cơ đất, vật lý toàn điểm A
Dũng âm thầm sửa mình theo tư thế của sư phụ, quả nhiên thông thuận vô cùng, từng quyền xuất ra đều có cảm giác sướng tê người, gân cốt cứ rung động như mát xa tuyệt diệu không thể tả!
Dũng cố nén việc này lại, thôi để lúc vắng tập tiếp, anh âm thầm nhìn các sư huynh
Sư huynh Thanh Phúc dáng người khoan viên thể béo – béo tròn trùng trục, tuy mới mười hai tuổi mà như người mười bốn mười lăm, mắt híp tịt đúng kiểu em chã Trung Quốc.
Nghe nói hăn ta là con nhà điền chủ lắm tiền nhiều của, cha mẹ quen với Triệu sư phụ, dẫn đến đây tập luyện chơi bời.
Sư huynh Thanh Lộc thì khác, tên này lại gầy nhẳng, bước đi hư phù yếu ớt, là trời sinh sức khỏe kém

Sư huynh Thanh Thọ thì đúng dáng tú tài thời xưa, khá là nho nhã
Còn sư huynh Thanh Luân, tên này đáng ra phải là sư đệ mới đúng, hỏi ra ngày tháng năm sinh thì kém Dũng nửa tháng tuổi, nhưng mà đã quen miệng gọi sư huynh rồi thôi cũng không cần sửa làm gì cho mất công
Thanh Luân trông rất xinh xắn, đúng kiểu Shota mà các chị em thích, đôi mắt hẹp dài, mi cong cong mũi thẳng môi hồng cứ y như con gái.
Tên này tập kinh khủng khiếp cứ như cái máy không biết mệt
Dũng cảm thấy hơi thẹn, cùng là người cùng quê đồng hương đồng khói, thế mà tên này chăm chỉ quá, mình có hơi lười so với hắn thật
Dũng cảm thấy có mùi lạ lạ, xen lẫn với mùi mồ hôi là một mùi thơm dịu nhẹ, anh hít lấy hít để.
Quái hoa gì mà thơm thế nhỉ?
Cuối cùng thì ngày đầu tiên vất vả đã xong, đến tầm tối mịt thì mọi người mới tắm rửa rồi ăn cơm, riêng sư huynh Thanh Luân kêu mệt nên xin phép tắm rửa ăn sau, cũng đúng thôi, chắc hắn mệt không dậy nổi rồi.
Tuy vậy nhưng đến đêm Dũng không ngủ được, anh nhớ như in khẩu quyết và bài quyền ở trong đầu
Tiện phòng cũng đủ rộng, anh đánh luôn cho đỡ quên.
Lần nay đánh thật thỏa mái, không lo lắng gì cả, từng quyền hổ hổ sinh phong. Sướng không thể tả nổi, anh muốn rên lên mà phải nén lại nghẹn đến khó chịu
Thông thường muốn học xong bài quyền cơ bản này, đánh cho thuần thục mất đến cả năm trời.
Nhưng mà Dũng chỉ học trong đúng một ngày, thật là hiệu suất kinh khủng khiếp.
Khả năng là do dung hợp thể xác và tinh thần của hai con người nên tiềm năng được nhân lên rất nhiều lần. Dũng thật đã gặp may mắn, đến thế giới cổ đại này còn rất nhiều khó khăn gian khổ phía trước nhưng mà Dũng có một cơ hội trời ban trờ thành kẻ mạnh nhất thiên hạ.
Miễn là Dũng tiếp tục kiên trì chịu khó
Trời đã khuya, trăng tròn sáng tỏ. Ở góc phòng phía tây nơi có đặt phòng tắm thấy tiếng lạo xao.
Chắc Thanh Luân tên này đi tắm đây, muộn thật, chắc hắn mệt lắm rồi mà vẫn cố gắng.
Thôi mình cũng tiếp tục tập, không thể thua kém được, dù sao mình cũng là người trưởng thành mà, không thể làm mất mặt người Việt Nam được, khà khà!
Hôm đó Dũng ngủ rất muộn nhưng cũng rất say!