Chương 41: Hải Tộc

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 41: Hải Tộc

Trần Hùng nhìn nàng mỉm cười, không biết thế nào tương lai, hắn sẵng tiếp đón. Lật tay thu nàng yêu thương, nấu nướng dụng cụ hiện rơi trên mặt đất. Thực thần hư ảo phụ thể, thanh niên thủ pháp bay múa hữu hình vô ý đao pháp. Một nén hương thời gian, nộm ngũ quả hoàn mỹ nữ hài thích, tay đao thu hồi đưa tới nàng. Miêu Lan không phải lần đầu trong thấy, mê hoặc ngày một bội lần tăng. Hàng chân mày chữ bát khiến hắn chú ý, nàng chê trách ta lệ nhói a.
-Hùng, ta cảm thấy chung quanh linh khí biến hóa.

Đùng

Thiên khung tựa đáp lời nàng, chuyển dạ hành không thấy phía trước. Mái đầu sấm chớp phá thiên không lệnh chi thủy đổ xuống. Miêu Lan mắt nhìn phương xa Hà Mã đàn, thoát thủy nhập ven bờ đại địa, từng con vận vượt giới hạn linh năng chôn lấp bùn lầy.
-Hùng, mau nhìn chúng nó.


Thiên lệ hài hòa thủ pháp tẩy trần bên trong sinh vật. Trần Hùng đám người không ngoại lệ, đối đầu thiên địa quy luật, hắn đành ôm vào lòng sưởi ấm. Gấu đen hiểu biết nó lớp lông, dang người cho song nhân vào lòng trú ẩn.
Thủy hà dâng cao hóa đại hải, hạt nặng liên miên rơi đến đại hải, Thủy âm đôi chút hỗn loạn, lạ thường dịu tâm khả năng. Gấu đen gầm gú thiên không, nó nhận ra thiên tượng bên trong, ẩn chứa vô hạn sát ý. Hùng chưởng vã mặt tiểu đệ bên trong cảnh báo. Trần Hùng rời vòng tay gấu đen, híp mắt thiên vũ không có dấu hiệu tắt, là muốn nhấn chìm bọn hắn a
Song nhân bám lấy gấu đen thân, xuyên đại thủy lối tìm kiếm nơi ẩn náu. Miêu Lan kéo hắn thân, mắt trợn thổi bong bong khí. Hắn làm sao nghe nàng lời, chăm chú tập trung hư ảo tâm linh tương thông sau cơn biến cố, Trần Hùng dần phán đoán vỗ thân gấu ám hiệu. Miêu Lan gật gù hài lòng hắn hiện, chú tâm niệm linh quyết. Nàng không hiểu bên trong lưu thủy, pháp tắc lạ thường phản phệ nàng câu thông linh khí chi hồn. Trần Hùng thấy nàng lắc đầu, nhận ra lòng đại hải thiên hướng xoay tròn. Phía trước gấu đen tứ chi loạn vung, nó cảm nhận lưu thủy dòng cuốn bá đạo cuốn đi.

Miêu Lan bắt được tia thủy chi hồn đáp trả câu thông. Điều động bao bọc chúng nhân khỏi tuyền lực. Miêu Lan tay đẩy chi thủy hội tụ màng thủy cầu, dạt ra bên trong khoảnh không. Trần Hùng theo gấu đen trồi lên thở một hơi.
-Nàng quá nghịch thiên a.

-Ta thường tình vung tay thôi...

Tình nhân lời khen tặng hóa vô tận công phạt lực, lắng sâu mật ngọt tinh thần nhân. Trần Hùng bắt mạch nàng cảm xúc, nịnh bợ nàng phồng mũi hồng hào.
-Lan thủy tuyền có vấn đề, nương theo xem thế nào.

Thủy cầu tán nghịch lực hòa vào lưu dòng, nhập ngầm mạch đại địa Ngạc Lĩnh. Bên trong thủy cầu hình thành một khối đại địa, ánh lửa bập bùng soi sáng song nhân uống trà. Miêu Lan nhìn bên ngoài bóng đêm thở dài.
-Không biết lưu dòng đến đâu a

-Lan ta sợ bóng đêm, tựa có thứ gì chụp chờ nuốt lấy.

Miêu Lan nghe thấy, phản xạ ôm lấy sợ hãi nhân. Cảm nhận tên quỷ quấy phá bên trong, bên ngoài đôi chút vùng vằn khó chịu, thâm tâm nhủ ta ôm chết ngươi.

Đêm tối bên ngoài biến mất, thủy cầu lao khỏi ngầm mạch đến khác thế giới. Miêu Lan ngơ ngác nhìn ngắm, lòng đại hải lung linh huyền ảo. Nàng đưa tay chạm nghịch phá thủy cầu tiểu ngư nhi mỉm cười. Dường như tại tình nhân mắt, hiểm nguy đại hải không đáng ngại.Trần Hùng giật mình sờ lên mặt, hắn tâm linh có vã mặt cảm giác, là hệ thống vã tỉnh quyến luyến sao.
Đảo mắt chú ý bên ngoài đại dương, ngư dòng lượn lờ muôn sắc thái. Đôi chút tia nắng hiện sinh linh bám trụ tầng san hô, tò mò ánh mắt đến lạ lùng vật thể. Trần Hùng trong đầu mơ màng hiện kình ngư bóng vụt đến, đại khẩu há to một vùng không gian. Nuốt một ngụm cho nàng một nén nhang thưởng thức.
-Lan, chúng ta lên trên a.

Miêu Lan hức mũi, nàng chưa tận thích thú a. Bực bội thế nào thấy hắn ánh mắt, mất đi bên ngoài thu hút. Đưa tay niệm linh quyết khiển thủy cầu lên thủy mặt. Mênh mông bên ngoài đại hải sóng vỗ về, mang thủy cầu dạt đến đại địa.
Thủy màn hạ xuống, bên ngoài quanh cảnh ập đến Trần Hùng. Ngẩng đầu theo phía trước đại sơn, thiên đỉnh ngụ tận thiên không. Bước chân chạm bãi cát trải dài, thân thương đại địa quy hồi, lênh đênh nhân cảm giác.
-Quái vật xuất hiện a......

Trần Hùng quay sang phía sau la hét âm, một tên bàn tử té đất thục mạng chạy. Trần Hùng nhìn nàng gật gù, sau lưng huyết sắc biên bức dực dang bá khí, tựa truyền thuyết quỷ công tử lao đến phương xa. Huyết linh thủ chuẩn xác bắt lấy bàn tử mang trở lại. Hắn huyết thể bản chất nàng biết, thường vận dụng từng chút phá huyết sát quấy nhiễu. Bàn tử lệ trào lắp bắp hướng đến tiên tử.
-Xin tha cho ta, xin tha cho ta...

Hắn danh Hải Thụy thuộc Hải Cẩu chi, hắn chi quanh năm sinh sống Hải tộc. Tân sinh thời đến tại, khi nào trong thấy đáng sợ sinh vật lông lá phía trước. Mắt hướng tiên tử mưu cầu duy nhất con đường sống. Trần Hùng biệt tài bắt nhân nét mặt, thu lại suất dực thân thiện nắm Hải Thụy tay.
-Đừng sợ, đó là ta lão ca. Bản tính hiền lành chưa cắn ai bao giờ.

Trần Hùng buộc phải dùng lời nói dối ngọt ngào, chân thành hướng đến Hải Thụy xóa sợ bất tỉnh tình huống. Gấu đen thế nào không hiểu tiệu đệ bậc thang, biết bàn tử sợ hãi nó hùng dũng dáng dấp. Đối với gấu đen, nhân sợ hãi mang tới vinh quang. Gầm một tiếng hài lòng hướng bàn tử đáng mến.

Trần Hùng thở dài đỡ bàn tử, may mắn Miêu Lan kéo gấu đen sang một bên cứu mạng. Vân Thụy nhanh tỉnh vùng người lao đi, hối hả bàn thân lăn lóc. Những tưởng thoát, một bàn tay nắm chân Hải Thụy kéo lại. Hải Thụy nhắm mắt thuận theo tự nhiên con đường, mặc xốc nảy cơn choáng váng đưa đi. Trần Hùng thành công áp chế sợ chết bàn tử, thở dài.
-Huynh đệ bình tĩnh, ta không phải người xấu a.

Hải Thụy ba ngày trước đôi mươi thành thân, hắn không ngây thơ tin nhân hoa lời. Mắt híp quan sát trên dưới Trần Hùng.
-Ta chưa từng thấy các ngươi tại Hải Địa.

-Huynh đệ nói đúng, bọn ta từ bên ngoài tai ngộ đến

Hải Thụy thầm giật mình, thông quan con đường nhiều năm trước đại địa chôn lấp. Hải Tộc không còn gặp lại bên kia tộc loại. Ngoại nhân xuất hiện con đường hiện báo về chúng Hải nhân tin tức. Hải Thụy có mục tiêu nhiệt tình đáp trả thanh niên, lơ đãng mắt nhìn qua hùng chưởng vung vẫy hướng đến, nuốt một ngụm.

-Ta gọi Hải Thụy, phương xa khách tựa ta Hải Tộc thành viên. quy hồi ghé đến ta Hải tộc, huynh đệ gọi thế nào?

Trần Hùng trong lòng kinh đào hải lãng, Hải Thụy phía trước chân chính thiên tài Xuất Trần Phái, thay đổi thật nhanh a.
-Ta gọi Trần Hùng cùng nương tử Miêu Lan. Hải huynh thường tình tâm cảnh, ta lão ca tại thượng cổ huyết mạch.

Trông thấy Hải Thụy kinh hãi bộ dáng, Trần Hùng vuốt cằm hài lòng. Lão ca hung danh dọa khóc tiểu hài tử tốt.
-Trần huynh không biết hộ mệnh Hải tộc là thượng cổ sinh linh, tiếc thay ta thông tin đáng thương ít, không thể miêu tả ngài đại nhân vật.

Trần Hùng chớp mắt hiếu kì dâng trào, thượng cổ ly kỳ một trong tìm hiểu quý bằng hữu. Đoàn người di chuyển theo Hải Thụy bước chân, men theo đất cát lối đi, phân chia hai bên sơn hải. Quanh cảnh mê hoặc chất chứa muôn ngàn hiểm nguy, chúng nhân tựa đại sơn từng bước tiến. Cát lộ tận cùng biến mất, leo lên sơn lối mòn Hải Thụy kiệt tác. Hắn bao năm đi câu phát hiện, tốt thánh địa không xa Hải tộc vị trí, thu hoạch đủ hắn gia sung túc. Nhìn khách nhân nghiên ngã phía sau mỉm cười, tựa hắn chưa quen thời điểm.

Bành bành

Gấu đen bực mình gầm thét, hùng chưởng nện xuống đại sơn. Đại lực định hình tiểu động khẩu, thoải mái điểm tựa nhân leo trèo. Từ đó Hải Thụy di chuyển trong chấn động âm, nho nhỏ lo sợ ẩn tàng kích trở lại run rẩy. Dẫn đường thêm nhanh thoát ly đáng sợ sinh vật.
-Trần huynh đó là ta Hải tộc.

Trần Hùng leo lên thoáng đãng tầm nhìn, phương xa bãi cát kéo dài, từng gian kiến trúc ngập khói lửa. Trần Hùng mắt xuyên phá không gian đên, chúng nhân đồng dạng bàn tử bộ dáng tấp nập sinh hoat. Thu mắt hiểu rõ Hải Thủy đôi chút, cùng chúng nhân tiếp cận Hải phường thị. Không lời từ biệt, Hải Thủy mất dạng trong đám đông. Trần Hùng lắc đầu nắm nàng tay, rảo bước đến hương thơm phảng phất nơi. Sôi trào bụng ngoại nhân tìm đến, Hải Tộc chủ quầy hô
-Ta Hải tộc nhất tự hào thực phẩm...

Chung quanh chúng nhân hò hét thi mời chào, hỗn loạn âm pha trộn bách hương dụ hoặc. Ven đường hàng quán thập phần bàn tử nhân, duy tâm thưởng hài hòa, thiên niên ban tặng đồ ăn. Trần Hùng đầu tuôn một dòng ý nghĩ, mặc số mệnh thế nào, ta ăn rồi tính toán.