Chương 29: Thú Nhận

Ta Đi Cổ Lan Đại Lục

Chương 29: Thú Nhận

Đêm tối Bình Minh thành khác lạ, phong táp ngăn hắc y nhân lần lượt xuất hiện. Đồng dạng yên tĩnh hướng đến bí mật nơi.
-Vân thiếu, ngươi đây là....

Bên trong chúng hắc y nhân, Vân Phi xé bỏ đen tối y trên người, cười to.
-Tiễn thúc, quang minh chính đại lộ diện đến..

Nghe tiểu tử lời nói, ngập tràn niềm tin thu hút phong thái, tựa đại ca năm xưa định Nhân Vực mảnh, dữ tợn hô.
-Phanh thây xẻ thịt Vân Khôn tặc tử.

Vân Phi giật mình không ngờ Tiễn thúc trầm tính lời độc địa, suỵt một tiếng nói nhỏ.
-Tiễn thúc chúng ta đến Diệp gia thời điểm a..

Âm Tiễn híp mắt đè nộ khí, quay người nhìn chung quanh đồng bọn, xé bỏ y phục hành động.Từng đại hán lực lưỡng hung hãn hướng đến Diệp gia trang.Mây gió nổi bão, trong cuộc nhân vội củng cố thế lực, chú tạo lá bài tẩy cho nghịch cảnh. Kiệt xuất môn đồ Xuất Trần phái mộng đẹp vỡ, bên ngoài nhân vã mặt.
-Hùng, Bình Minh thành tới đại nhật thời điểm, nội bất xuật ngoại bất nhập phong a.

Trần Hùng mở mắt nhìn nàng thủ phạm hối hả bộ dáng, năng lượng tràn đầy phóng xuống dang vòng tay. Tốt thói quen nhanh hình thành, song nhân trò chuyện thu dọn hành lý.
-Vân Phi tìm đến Diệp gia?

Miêu Lan hờn dỗi bay đi phương nao, từ khi Diệp gia quy hồi, nàng lạ lùng dịu dàng không quen a.
-Sao ngươi biết?

Miêu Lan mắt nhỏ híp, nhớ đến cẩu nam Vân thương tổn Tiểu Điệp tâm, đanh thép mặt quay sang.
-Ngươi thân thiết tên Vân Phi?

Trần Hùng nghe nàng lời, thật thà gật đầu.
-Bằng hữu không tệ, ta nghĩ Linh muội tử biến cố hẳn có nguyên nhân...

Miêu Lan hừ lạnh, nàng hiểu gần mực đen tối đạo lý, răn đe không cho phép, nàng quan tâm người vấy bẩn.
-Ta không quan tâm, hắn bằng hữu ta ghét hết.

-Có ta trong đó a....

Miêu Lan bánh bao mặt áp sát hắn, quyết liệt đôi mắt phối hợp tay nhỏ nắm quyền tư thế, sinh vô hình thiên áp.
-Ngươi nói xem?

Một luồng linh năng lan khắp huyết mạch lối, đạp tan căng thẳng nuốt một ngụm, dang tay ôm níu.
-Nghe ngươi a, trước gọi gấu đen rời Bình Minh thành,

Ra sau dược điền gọi gấu đen Ngạc Lĩnh chuyến đi, chia ly lệ hùng đau xót không thua tân hôn bi kịch khung cảnh. Trần Hùng biết Mẫu Hùng thuộc Thú Đường chăm sóc, mang theo quyết định thù học viện không ít dính líu, đến một lượt đón đỡ.


Chún nhân tiến đến Bình Minh cổng thành, nhìn dòng người la hét hướng học viện nhân trấn giữ lối ra.
- Hùng, hệ trọng an nguy Thú Quốc làm sao báo gia gia.

Vân Phi động tác củng cố Diệp gia quyết tâm, thương trường đấu đá đến giới hạn, ắt loạn võ đại quyết đấu, Trần Hùng sờ cằm quay sang.
-Không thể phá bên ngoài hộ thành trận pháp.

-Gia gia ta không tại, học viện nhân hung hăng bá đạo a.

Miết mập mặt xoa dịu âu lo, Trần Hùng cười xòa choàng vai kéo nàng đi. Đơn giản suy nghĩ, biến đến ta chóng lấy.
-Tìm chút bỏ bụng vật....

Thường nhật sinh hoạt trở về tiểu viện, Miêu Lan hí hửng nhặt phong thư mở ra xem xét, thấy Vân Phi chữ kết thư nàng híp mắt đưa qua. Trần Hùng gãi đầu cười hề hề
-Tình huynh đệ keo sơn chắc chắn, ta chiêu đãi giờ ngọ Tiên Hương Các, chớ chối từ....

Trần Hùng nhướng hàng chân mày gắp lại phong thư, quay sang nàng hiếu kì mắt.
-Vân Phi chiêu đãi.

-Thân thiết vô cùng a.

Vỗ về yên lòng nữ nhân, đường mật ong bướm lời nói tuôn khô thanh quản. Trần Hùng hiên ngang đến Tiên Hương các, quý phái địa điểm đại thủ bụng phệ lui tới nhân.
Bước vào lịch thiệp không gian, chung quanh nam tử hán lễ độ, tuấn kiệt thư sinh híp mắt thưởng sầu bi khúc.
-Quý nhân cần giúp đỡ?

Nữ tử quản sự hài hòa khuôn mặt, cử chỉ điệu bộ toát khuê các nữ nhân, dẫn hắn tiến đến bên trong tư phòng, tai nghe quen thuộc âm vọng đến.
-A Sung, ngươi sao ở đây.

-Lão đại đến...

Lâm Sung mồm to hú lên, chạy đến kéo hắn ngồi xuống. Vân Phi thanh thoát động tác điêu luyện, rót tuyệt hảo lâu năm tửu lượng.
-Nay ta tái sinh thời điểm, đại hỷ muốn cùng chúng huynh đệ kết một sâu đậm nghĩa tình.

Hán tử hào sảng kết tứ phương bằng hữu, Huynh Đệ hai chữ thái sơn cân kết bái, tửu đượm tâm trí hạ xuống lời thật tâm. Vân Phi nhập bọn tiểu tiểu đệ. Không biết bên ngoài gian phòng quản sự nhân lắng nghe, bước đến một gian Tiên Hương tư phòng, Nguyệt Nha Nhi bên trong lắng nghe báo cáo.
-Thúi chết bọn nam nhân, dám khinh bạc ta Tiên Hương các

Nam nhân tửu thưởng ắt dính dáng giới hạn trong sáng truyện. Không chậm thời gian, tỷ muội quy hợp cường nữ con đường. Nguyệt Nha Nhi nghiến răng nghiến lợi.
-Bọn vô lại muốn ta nữ nhân Tiên Hương các a.

Tượng Ly trầm tính đánh một cái giật mình, đầu nghĩ đến hai tên không nên thân, to gan mạo phạm Tiên Hương các thanh danh.
-Ta đánh chết bọn hắn.

-Tiểu Nha, là tên nào bày ra.

Nghe Lan tỷ nghiêm trọng lời, Nguyệt Nha Nhi nhớ lại quản sự cấp báo, nói
-Vân Phi tiểu nhân cầm đầu, tên hói đáng ghét Trần Hùng nhiệt thành ủng hộ. Lan tỷ ta có kế hoạch trừng trị bọn hắn a.

Nguyệt Nha Nhi quan sát Diệp Linh sắc mặt, an tâm Diệp tỷ chỉ thủy cảnh thở ra một hơi nêu ý kiến. Chụm đầu lắng nghe chúng tỷ muội gật gù thích thú, thỉnh thoảng ré lên nham nhở cười.

Trần Hùng mãn nguyện cảm nhận hòa hợp, có một thứ tâm giao rèn trượng phu tính cách.
-A Phi ngươi hiện tại tốt hoàn cảnh, giúp ta truy xét tử nạn Mạc Nha Quật nhân.

Vân Phi cười xòa nhỏ nhoi việc, hắn kinh doanh ngầm thế giới tin tức mạng lưới chú trọng. Lạ lùng tin tức mất chút thời gian truy ra.
-Trần huynh cứ để ta...

-Ta nợ tử nhân bên trong lời hứa, tìm họ thân nhân trả ân.

Tư gian cửa mở ra, từ bên ngoài nữ quản sự tươi cười bước vào, theo sau tứ nữ kín đáo không lộ dung mạo.
-Vân thiếu khách quý, các chủ phá lệ đưa đến tuyệt phẩm nữ nhân phục vụ a.

Nữ quản sự thao thao bất tuyệt ưu khuyết điểm các nàng. Đa dạng trường phái võ lực đến tinh thông cầm kỳ thi họa, Vân Phi lặng lẽ chấm khóe mép dắt lấy âm luật nữ tử rời đi.
Lâm Sung trông thấy đường lối phía trước thông, đứng đậy bước đến chúng nữ, một cái trợn mắt vó chút quen thuộc đánh lung lay tâm A Sung, cười khà khà quy nữ nhân đại hận dáng dấp, dẫn nàng đi.

A Lý thật thà tiểu đệ dưới ma âm huynh đệ quấy nhiễu, mồm học theo gian tà nụ cười. Không biết từ bao giờ, lý tưởng nữ hình bóng dính chặt chanh chua ác nữ. Hít một hơi xua tan bước đến nữ tử Nhật Nha tên gọi.
-Nhìn cái gì, móc mắt ngươi giờ.

A Lý ngơ ngác chốc lát, cười khục khặc thích chí lựa chọn, bồng lấy nhỏ nhắn nữ nhân vụt khỏi gian phòng. Hối hả bộ dáng sợ hãi xuân xanh lỡ làng.

Trần Hùng nhấp một ngụm nước trà cứu tỉnh táo, đảo mắt nhìn qua Thạch Sơn hướng, nghiêm chỉnh tiểu đệ đúng sáng chói tấm gương, lắc đầu.
-Ta xuống bên dưới thưởng nhạc.

Lắc đầu thở dài, hắn không chút hứng thú lạ nữ nhân. Huynh đệ niềm vui hắn góp mặt không góp sắc a. Bước đến độc nữ nhân trong phòng.
-Ngươi xoay một cái a..

Hít hà thân quen nữ hương, Trần Hùng cười gằn. Từ lúc chúng nữ tiến vào Trần Hùng chú ý cẩn trọng, đảo tên gọi vị trí đến khăn che mặt cẩu huyết kiếm hiệp, hắn suýt bị lừa. May mắn mũi cẩu lập đại công, tránh đại kiếp nàn. Trán lấm tấm mồ hôi chúng nữ âm mưu, bình thản bộ dáng tìm hiểu a.

Miêu Lan thở một hơi tự nhiên bước đến gần, tay ngọc vuốt ve thanh niên ngực, miệng thổ hương lan mê hoặc nhân tâm
-Ta phục vụ quý nhân a...

Trần Hùng nhìn ra bên trong phượng mắt ánh lên tinh ranh, nuốt một ngụm vội vàng đẩy ra nữ nhân tay.
-Lan, đừng đùa nữa...

Miêu Lan bị phát hiện hừ một tiếng, giải dư thừa y lộ đầy đặn thân thương cô nàng.
-Người gì chán chết..

-Chán làm sao được, đến đây nói làm sao bày trò a.

Miêu Lan híp mắt đối hắn mặt, nàng quyết tâm làm ra lý lẽ, nàng thật không chịu nổi bọn hắn tình cảnh.
-Lúc nào cũng ta nói, ngươi thì sao?

-Ngươi thân nhân, ngươi cố hương, bản thân ngươi luôn giấu diếm, ta mệt mệt phải suy nghĩ.

Trần Hùng nhìn cô nàng nghiêm nghị khuôn mặt, khó chịu cảm xúc bao trọn thân thể. Không phải lệ nữ nhân hạ gục nam nhân tâm, nữ nhân quyết ý, hệ trọng nhất thời điểm.
-Ta có lý do a

Thấy nàng quay người rời đi, bản năng mách bảo Trần Hùng sai lầm, vội nắm lấy nàng tay kéo lại. Nhìn Miêu Lan lạnh lùng chờ đợi mắt.
-Ta hoàn cảnh kinh hãi thế tục, thật ra ta đến từ một thời không khác. Nơi thế giới chai mòn cảm xúc nhân tự hủy đi chính họ thế giới. Ta đến Địa Hoang đại lục bằng một loại trận pháp a.

Miêu Lan nhìn thú tội thanh niên, nắng mắt đảo quanh tìm kiếm trong lòng nghi vấn.
-Nói thật lòng ta biết, ngươi có nương tử gia hương tại, chính lẽ đó ngươi không gần gũi ta đúng không...

Trần Hùng trợn trừng con mắt đầu cấp tốc suy diễn, cuối cùng cửa ải khó khăn thành lời nói. Hắn Huyết Thể bản thể Huyết Biên Vương thượng cổ ác ma, làm sao dùng tà ác tử thi, thỏa đôi lữ hành một bước. Tâm can hắn không cho phép điều đó.
-Ta dùng không gian trận pháp thời điểm, xuyên không đến gặp đại biến cố, thân thể khiếm khuyết không được a....