Chương 6: Ngu Xuẩn và Thông Minh

Sword, Shield And Eternity

Chương 6: Ngu Xuẩn và Thông Minh

Oanh... con Rết rốt cuộc ngã xuống, toàn thân bị lôi địện đốt cho cháy két.Trên giao diện màn hình của ba người bỗng hiện lên chữ "Mission Completion" cùng màn pháo hoa rực rỡ.

"Hô, cuối cùng cũng hoàn thành, tưởng đơn giản mà khó khăn quá ah." – trong kênh thông tin,tiếng nói của Wayne vang lên, xen lẫn sự vui mừng cùng một tia uể oải.
Lúc này,(RWF) hệ thống vừa vặn hoàn thành biểu hiện ước định.

Trần Thần liền thấy người máy giả lập khoang thuyền phía trước bỗng nhiên nhảy ra một cái to lớn màu vàng 'S ', đồng thời, hệ thống giọng nữ dùng sục sôi âm thanh la lớn: " Super God"

Đánh giá: S

Thành tích: "Perfect Kill" Reduviidae / (Perfect Damage) Centipede /(Perfect Kill) Centipede.

Phần Thưởng: 200 tinh tệ (cấp S đánh giá + 100%), quân công (cấp S đánh giá + 100%) – đã chuyển trực tiếp vào Ngân hàng thẻ.


Trần Thần quya vào kênh đồng đội nói " Ta được 2 cái hoàn mỹ đánh giết, một cái Hoàn mỹ sát thương. Các ngươi thì sao?"-" cũng được, ta được 2 cái thành tích, Một là First blood một cái là Great damage. Syber ngươi thế nào?"

"2 cái, Thieves và Perfectly handled" – Syber vẫn trả lời bằng giọng không nhanh không chậm kia.

"Chà! coi vẻ thu hoạch cũng khá ah. Ta lên Diễn đàn xem chút" Wayne nói.Rất nhanh, Wayne quya lại, thất thanh nói " Sauron, syber, nhanh lên diễn đàn a, bạo a bạo."

" Chuyện gì hoảng như vậy?" Trần Thần rất kinh ngạc quay sang hỏi.- " Không có thời gian giải thích đâu, nhanh lên lên diễn đàn đi, tin mừng lớn a"- Wayne vẫn rất vội vàng nói. Trần Thần cũng thật hiếu kỳ chuyện gì xảy ra lên cũng đăng xuất khỏi game tiến vào diễn đàn xem thử.

" Super God a! Siêu Thần, Siêu Thần"

"Này tuyệt đối là thần tiết tấu!"

Trên diễn đàn, một loạt bình luận trôi lên, đẩy nổi một bài do admin vừa đăng. Trần Thần click vào xem thử thì

" Đù má, đây là trận Mubat của mình vừa đánh mà." Chỉ thấy trong clip chính là cảnh hắn lấy Lược Ảnh Kiếm chém Bọ máu thành 4 khúc, đoạn kế tiếp là cảnh hắn vận dụng Thất Bộ Trảm chém trọng thương Rết. Tiếp nữa là đoạn hắn vận dụng dị năng thúc đẩy Lôi long phá thiêu chết Con Rết.

"Vận dụng lôi điện đến cỡ này, sức tàn phá kia ít nhất là Cấp C+ a, chậc chậc, thật đáng sợ."

"Bảy bước tránh né lúc con Rết kia tấn công là cơ kỹ gì, thật là lợi hại"---"Đó là Thất bộ trảm, một bộ cơ kỹ nâng cao của quân đội Liên bang"

..................................................................................................................
The New Mars, Hạ Gia.

Hạ Tiểu Yến ở trong phòng ngồi trên đu dây đung đưa qua lại, một đôi chân như tuyết trắng tùy ý đong đưa, khi thì cuộn mình ở trên ghế đu.

""Người này còn rất lợi hại a, ngươi cảm thấy hắn trình độ thế nào?"

Bên cạnh một người phụ nữ trẻ bên hông đeo một thanh kiếm, ánh mắt lạnh băng nhìn clip, mở miệng nói "Điện hạ, trình độ loại này ở quân đội Liên Bang rất thường thấy a, đơn giản chỉ cần Chiến Tướng cấp 7 là làm được"

" Nhưng là, Hắn chỉ là Chiến sỹ a. Cơ giáp hắn dùng còn là Thanh đồng kìa. A, hắn còn Tên là Sauron King, Thật giống tên của anh Sauron" Hạ Tiểu Yến tiếp tục nói.

Nữ nhân mặt lạnh bên cạnh đã hoàn tòan không nói được gì. Đơn giản là tự làm mất mặt a.

"Quyết định...."Bỗng bé gái nói to làm nữ nhân bên cạnh giật mình nhìn lại.

"Quyết định, Tháng sau đem lịch trình của ta thêm một hồi biểu diễn tại địa cầu, ta muốn thăm Sauron ca ca và Nghiên bà bà"- Hạ Tiểu Yến hớn hở nói.

" Nhưng là Điện Hạ, bỗng nhiên thay đổi lịch trình sẽ khiến chúng ta vi phạm hợp đồng"
"Thì vi phạm thôi, Hạ gia ta cũng không thiếu chút tiền lẻ này" Hạ Tiểu Yến vẻ mặt không quan tâm nói.

"Vâng thưa điện hạ" – nói rồi nữ nhân kia đi ra ngoài để lại bé gái trong phòng.

Nữ nhân kia đi ra ngoài, Hạ Tiểu yến Lại lật lại đoạn video kia xem lại một lần. Khuôn mặt lộ ra vẻ hưng phấn nồng đậm, ánh mắt mang theo vẻ chờ mong.
......................................................................................................................

Lý Lôi cảm thấy mình bị nhục nhã, đúng thế, nhục nhã. hắn bị một thằng nhóc nói đến cảm thấy nhục nhã.

Tức giận làm đầu óc choáng váng hắn hùng hục đi thẳng đến phòng Hiệu trưởng. Đẩy phăng cánh của một cách thô bạo, mặc kệ phép lịch sự tối thiểu, hắn đi tới trước bàn Hiệu Trưởng." Ầm" hai tay hắn vỗ vào mặt bàn tạo nên tiếng thật to khiến vị hiệu trưởng nọ giật mình.

Hiệu Trưởng Davis là một ông lão già, tầm 150 tuổi, khuôn mặt hòa ái, ánh mắt luôn hiện lên ý cười. Lão từng phục vụ trong quân ngũ, từng nhìn thấy 5 tộc ký hiệp ước hòa bình, từng tham gia chiến tranh chủng tộc lần 4. Trong trận chiến đó, hắn mất đi đồng đội của mình, mất đi cánh tay của mình và mất đi một con mắt. Sau trận chiến hắn lui về tuyến 2, trở thành một người thầy giáo dạy dỗ cho mầm non mới của Nhân tộc. Hắn là một người đáng kính!!!

Nhưng trong Mắt Lý Lôi, Hiệu trưởng là một tên Tàn tật vô dụng. Đúng thế, hắn cho rằng, hắn là thầy giáo từ một Trường Đại học danh giá,Hắn là Chiến thần cấp cường giả, hắn nên có một chức vị xứng đáng hơn một chức vị thầy giáo nhỏ. Mà tại tên hiệu Trưởng này, hắn mới bị tên học sinh kia nhục nhã. Hắn gầm lên

"Tôi yêu cầu đuổi học một tên học sinh, nó là thứ tạp chủng, một thằng con hoang, tôi cần đuổi học nó. Davis, ông quản lý ngôi trường này thế nào vậy, tại sao lại để một tên hỗn hào như vậy còn tồn tại trong cái trừơng này?"

Lão Davis mở đôi mắt còn lại của mình nhìn về phía Lý Lôi, mở miệng nói " Bình tĩnh nào Lý thầy giáo, Bin, rót cho thầy Lý một cốc nước. Rồi Thầy Lý, chuyện gì khiến thầy tức giận như vậy?"

Lý Lôi thở hổn hển nói "Hắn là thứ khốn nạn, Hắn dám phản bác tôi trong giờ học, hắn còn nhục nhã tôi trước lớp. Davis, ông phải đuổi học hắn."

" Thầy Lý, tôi nghĩ có lẽ chỉ là hiểu nhầm, có lẽ..." Lão Davis đang mở miệng nói thì bỗng nhiên

"Khốn nạn, Davis ta không có thời gian tranh cãi hay nghe lý do của ông. Ta chỉ có một yêu cầu, đuổi học hắn, hoặc ta sẽ báo cáo với các cấp trên về vấn đề này" Lý Lôi tất nhiên không để yên, hắn gầm lên chỉ thẳng vào mặt Lão Davis.

Đối Diện Lão Davis mắt bỗng híp lại,trán nhăn một cái " Ngươi đang uy hiếp ta?" –Không biết vì sao, Lý Lôi bỗng lạnh cả người.

Lão Davis nói tiếp " Được rồi, người học sinh ngươi nói là ai?"- Lý Lôi mừng thầm, vậy là lão nhượng bộ rồi, ừm, tốt nhất là như thế.

"Hắn chính là cái tên thiên tài chó chết gì đó của các người, tên là gì nhỉ? Đúng rồi Thần, Trần Thần. Thật là, một tên tạp chủng mà thôi, đặt tên cũng thật kiêu quá đi"-Lý Lôi Tiếp tục cái sự nghiệp bôi nhọ của hắn, hồn nhiên không để ý đến Lão Davis đã biến sắc mặt, ngày càng khó coi.

"Xoẹt..." đang thao thao bất tuyệt Lý Lôi bỗng gào lên thảm thiết " Davis, khốn kiếp ngươi làm gì?..." Chỉ thấy một bên cánh tay của Lý Lôi không biết từ bao giờ đã bị chặt bay, từ khuỷu tay trở xuống đã bị tháo ra.

"Lý Lôi à Lý Lôi, Ngươi biết người ngươi nhục nhã là ai chăng?" Với giọng nói trêu tức, Davis tay cầm một thanh tây dương kiếm, vẩy vẩy máu nói.

Cố nén đau đớn Lý Lôi Ngẩng lên Nhìn lão già mình luôn cho là vô dụng kia, gian nan mở miệng hỏi " Ai...Ai...?"

Davis nở một nụ cười hết sức hiền lành nói " Trần... Gia...Tiểu...Vương...Tử... Trần Thần"---- Lý Lôi Như bị sét đánh, quên cả đau đớn, trợn mắt há mồm.

Mặc kệ phản ứng của hắn, Davis nói tiếp " Ông nội Hắn là Băng Diệt Thiên vương, 1 trong ba vị Thiên Vương của nhân loại, Cha hắn là Tử vương, mẹ hắn là Kim vương. Nhà hắn là Một trong 16 đại cổ tộc Nhân loại, và quan trọng hơn là. NGƯƠI MẮNG CHỬI VƯƠNG TỬ TRƯỚC MẶT TA" lời vừa dứt, kiếm lại chém xuống, lần này cả cánh tay Trái của hắn đứt xuống trọn vẹn. "Ahhh...Ahhh..." tiếng kêu thảm thiết lại vang lên.

"Ngươi dám mắng chửi Người trước mặt ta " Lão Davis gầm lên, lại một kiếm chém xuống, cánh tay phải ứng thanh mà đứt, tiếng kêu thảm thiết của Lý Lôi vang lên.

"Ngươi không biết được, Ngài là người vĩ đại thế nào, Thân là nô bộc ta sẽ nói cho ngươi biết" --kiếm lại hạ xuống tiếng kêu gào lại vang lên. Chân phải của hắn đã bị chém đứt.

"Ngài sẽ là cứu thế của địa cầu, Ngài sẽ là người cứu rỗi nhân loại, Ngài là chủ nhân của ta" Lão Davis với khuôn mặt cuồng nhiệt dang tay lên, kiếm lại hạ, lần này tứ chi của Lý Lôi đã bị chém hết. Hắn cũng chẳng còn sức đâu mà hét, nằm đó rên rỉ như một con chó chết.

Một lúc sau, Lão Davis bình tĩnh lại, đặt kiếm vào cổ Lý Lôi rồi nói " Lý Lôi, ngươi có biết sự khác biệt giữa kẻ ngu xuẩn và thông minh là gì không? "

"Kẻ ngu xuẩn sẽ chỉ biết làm điều mình muốn mà bỏ qua các suy nghĩ, còn người thông minh thì sẽ suy nghĩ kỹ rồi mới làm. Nếu có kiếp sau, nhớ suy nghĩ kĩ lời ta nói. giờ thì, đến lúc tiễn ngươi lên đường rồi."

Lời vừa dứt, lưỡi kiếm đã gọt một đường thẳng tắp, một cái đầu lâu bay lên rồi rơi bịch xuống đất. Mắt của Lý Lôi vẫn còn trợn trừng.