Chương 3: Senbonzakura

Sword, Shield And Eternity

Chương 3: Senbonzakura

"mở ra rút thưởng"

"Rút thưởng hệ thống chào mừng chủ nhân tiến đến,luân bàn đã chuẩn bị sẵn sàng"

Chỉ thấy một vòng tròn lớn ghi rõ gần mười hạng lưạ chọn và một mũi tên lớn, trên vòng tròn có < D cấp dị năng cơ bắp khống chế - 20% > < A cấp dị năng vô hạn khóa - 10% > < Zanpakutō - Senbonzakura - 5%> < Zanpakutō - Hyorinmaru - 5% > < viên gạch > < ak47 thiết kế đồ - 25% > < may mắn lần sau – 30%>.

Sauron trọn mắt lên nhìn vào mấy tuyển hạn trước mắt, nhất là cái kia < S+ cấp Dị năng Phá toái >, kia chính là ông nội hắn Băng Diệt Thiên Vương Trần Nam dị năng. Không những thế, ông hắn còn mở phát dị năng này lên cấp SS+ Băng Diệt, chuyển đổi tính chất biến hóa, gia tăng sức mạnh là một cái cực kỳ cường lực dị năng.

Còn gì nữa kia < Zanpakutō – Senbonzakura>???< Zanpakutō – Hyorinmaru>??? Trảm phách Đao? Lại còn là mạnh nhất Băng Tuyết Hệ cùng mạnh nhất Công Kích Vật Lý hệ. Chỉ cần có được một thanh trong đó, có khác gì được cái dị năng thứ 2 đâu cơ chứ.

Mang tâm tình hồi hộp đến sắp vỡ tim, hắn ra lệnh " bắt đầu rút thưởng" – Vòng quay mầu vàng lớn bắt đầu quay tròn, tốc độ càng ngày càng nhanh.

" Senbonzakura... Senbonzakura... Senbonzakura..." liên tục lẩm nhẩm trảm phách đao tên, cái gì? vì sao chọn Senbonzakura ư? Chẳng lẽ ngươi không thấy Kuchiki Byakuya tên kia dùng Senbonzakura < Shikai> đẹp trai ngây người à? với lại Sauron hắn cũng có quyết định, con đường của hắn sau này làm chủ sẽ là Kiếm thuật, Dị năng, cùng CƠ GIÁP. Một thanh kiếm tốt sẽ giúp hắn đạt mục tiêu dễ ràng hơn.

Rất nhanh, vòng quay chậm dần rồi dần dừng < Cấp D cơ bắp khống chế > "không, không tiếp tục quay đi, tiếp tục, cố lên, chỉ một chút nữa" – trời không phụ lòng người,cuối cùng thì mũi tên kia cũng đã chuyển qua ô < Zanpakutō – Senbonzakura>

"Đinh, chúc mừng chủ nhân đạt được < Zanpakutō – Senbonzakura>. lần rút thưởng này kết thúc, hoan nghênh lần sau lại đến"

"Ha ha ha! ta có nó, ta có được nó, ta có được Senbonzakura " Sauron gần như không thể kiềm chế được sự vui sướng của mình.

" Ra đi Senbonzakura (Thiên bản anh)"- dứt lời, một thanh katana thường bản xuất hiện. Cán kiếm quấn băng trắng đan chéo, thân kiếm thoang thoáng màu tím nhạt, thẳng cong nhọn dần, lưới kiếm sắc bén không tì vết. Tay khẽ động, hồn lực trào ra tiến vào trong kiếm, Sauron bỗng nhận ra mình đã vào trong một không gian khác.
Giờ này hắn đang đứng trên một hòn đảo giữa một hồ nước rộng lớn, trên đảo có một cây hoa anh đào cổ thụ to lớn, hoa đào đang nở rộ. cánh hoa phiêu tán bay phiêu phiêu trong không trung, một khung cảnh trữ tình. Dưới gốc cây một người đàn ông đeo mặt nạ trong áo giáp samurai với trang trí nửa hoa anh đào trên mũ trụ đang ngồi đó.
"Ngươi đây rồi Senbonzakura, chiến hữu của ta" Sauron cười nói –" Vậy ra, ngươi là chủ nhân mới của ta, xin giúp đỡ nhiều hơn"- Senbonzakura đứng dậy nói.

" Bây giờ, ta sẽ truyền cho ngài một ít kiến thức về Kendo, mong ngài nhanh chóng mở ra Shikai"- nói rồi Senbonzakura tiến đến,lấy ngón tay điểm vào trán Sauron, một luồng trí nhớ về kiếm thuật tràn vào não hải của Sauron.

"Gặp lại, chủ nhân, lần tới, mong ngươi sẽ đủ sức đánh với ta một trận chiến" giọng nói vang vọng dần rồi biến mất.
..................................................................................................................................

Không biết qua bao lâu, bên ngoài có tiếng gõ cửa "Cốc...cốc" tiếng nói vang vào.
"Thiếu gia, ta là Eden, Lão Gia và Gia chủ đại nhân gọi ngài qua dùng bữa"
Sauron mở bừng mắt, Senbonzakura không biết từ đâu ra một cái vỏ kiếm, tự đeo vào sau lưng hắn, vội đáp lời " Tốt, đợi một chút, ta mở cửa" – nhanh chóng bước xuống giường, thay một bộ quần áo Sauron bước ra mở cửa.

Lão Eden đứng trước cửa, thân mặc một bộ vest đen, tay đặt ngang ức hơi cúi người. Lão Eden từng là cận vệ của ông nội, nhưng về sau lại trở về làm quản gia cho Trần gia, Sauron cũng là một tay ông ấy chăm sóc lớn lên.

"Ông, cháu đã nói là ông gọi cháu là Sauron hoặc Thần là được rồi mà" Sauron nhăn mặt nói.

Lão Eden mỉm cười, hai tay đưa tới bế Sauron lên, vừa đi vừa nói " Được rồi, tiểu thiếu gia, mọi người đang đợi đó, nhanh đi thôi"

Đến nhà ăn, mọi người đã ngồi sẵn. Trần gia trực hệ tổng cộng có 10 người. Ông nội Trần Nam kết hôn với bà nội Hạ Nghiên sinh được ba người con trai. Con cả Trần Phàm cũng là cha của Sauron, kết hôn với Hana, thêm Sauron, một gia ba miệng người. Chú hai Trần Siêu, vợ là Lê thị Thương, đáng nhắc tới, vì kết hôn sớm nên có một đứa nhóc hơn Trần Thần 4 tuổi tên Trần Xuân. Chú ba tên Trần Mộc, mới kết hôn với vợ là Aslan Talia được 2 năm, chưa có con.

Trên mâm cơm đã ngồi 8 người, thiếu Chú Siêu và Chú Mộc.Lão Eden tiến đến đứng ra sau Trần Nam, hạ nhân không thể cùng chủ ngồi chung bàn, cái này là kiến thức căn bản. Sauron tiến vào mâm lên tiếng chào "Cháu chào ông bà, con chào bố mẹ, cháu chào cô Thương cô Talaia, Chào Tiểu Xuân, có nhớ anh không?"

Trần Phàm là một người đàn ông trung niên, thân thể nhỏ nhẹ, đầy đủ tố chất của một người đàn ông Châu Á. Khuôn mặt cương nghị nhưng thấy Trần Thần vẫn hiện ra nét cười.

Mẹ của hắn Hana, tóc vàng óng dài ngang lưng, xinh đẹp tuyệt mỹ, thân hình chữ S hoàn hảo, ánh mắt nhìn về phía Trần Thần cười dịu dàng.

"Tiểu Thần! ngồi đi cháu " Bà nội hắn cười hiền lành nói.

"tiểu Thần đến rồi, hôm nay binh doanh với tập đoàn có chút việc bận nên Siêu với Mộc không về, mọi người cứ dùng bữa. Kìa Tiểu Xuân không chào anh à" – Ông nội Trần Nam tiếp lời nói lên.

Tên nhóc kia phụng phịu nói " Anh Sauron" có vẻ nhóc này vẫn hơi khó chịu về việc có một thằng nhóc ít tuổi hơn làm anh.

Trần Nam bỗng chú ý tới thanh kiếm đeo sau lưng của Sauron " Tiểu Thần, thanh kiếm kia là?"

Trần Thần bỗng cướp lời nói " Ông nội, con thức tỉnh dị năng rồi" – " Oh,"" mọi người trợn mắt kinh ngạc, Trần Thần mới bao nhiêu tuổi, mới 6 tuổi hơn một chút chứ? Vậy mà đã giác tỉnh Dị năng rồi, thiên phú cũng quá mạnh chứ.

Trần Nam mừng rỡ cười to " Tốt tốt, Trần Gia ta lại thêm một thần đồng a, Thần Nhi, nói đi, dị năng của con là gì? là Phá Toái hay là Băng Diệt?"

" Không phải, ông nội, ta thức tỉnh hai loại Dị Năng" – " Cái Gì? Hai loại? Haha Trời Thương Ta Trần Gia" Giờ phút này Trần Nam đã cười rống lên không chút cố kỵ, Trần Phàm cùng Hana cũng vui sướng cười thật tươi.

Một tay chỉ vào thanh kiếm sau lưng Trần Thần nói " Một cái là nó, tên nó là Senbonzakura, nó là một thanh có linh hồn kiếm, ngoại trừ ta, bất kỳ ai không được nó công nhận thì đều không thể chạm vào nó."

"Đặc Thù triệu hoán hệ!Một thanh kiếm có linh hồn ư? Thật kì lạ, Sauron nó không gây ảnh hưởng gì tới con chứ, năng lực của nó là gì" Hana hỏi.

Trần Thần lắc đầu nói " không, nó là linh hồn của ta cụ hiện hóa, không thể làm ảnh hưởng xấu tới con được,còn năng lực thì là nhanh chóng học tập kiếm thuật, shikai, bankai, hai cái sau thì con chưa dùng được, nhưng hiện tại con đã có một lượng kiến thức lớn về kiếm thuật, chỉ cần luyện tập chăm chỉ thì có thể mở khóa hai năng lực còn lại"

"Còn một dị năng khác là Thiên Phạt Thần Lôi, hiện tại con mới mở đến D cấp mà thôi."

Vừa Nói Trần Thần vừa thả ra dị năng, toàn thân bị lôi điện vờn quanh, ánh mắt và tóc cấp tốc chuyển sang màu trắng bạc.

"Tự nhiên hệ cấp S+ Thiên phạt thần lôi à, tốt tốt" Trần Phàm cười xoa xoa đầu Trần Thần nói " cũng coi như là kế thừa dị năng của ta chứ"

Trần Phàm dị năng là cấp S tử Linh lôi tiến hóa thành cấp SS Không Gian huyền lôi, là một trong những loại dị năng Tự nhiên hệ cực mạnh.

Đúng lúc này Trần Xuân đứng bên cạnh cũng lên tiếng nói " Ông nội, mọi người, con cũng mới giác tỉnh dị năng rồi."

"Ha ha đúng là song hỉ lâm môn a! Xuân nhi, dị năng của con là gì?" Trần Nam hôm nay vui vẻ quá rồi,cùng một ngày hai đứa cháu của hắn đều mở ra dị năng, quả thật là quá sung sướng, quá nở mày nở mặt.

Trần Xuân Cười Ngượng ngùng vò đầu nói " Cháu cũng mới mở ra được một hai hôm trước, Dị Năng của cháu là cấp S Chấn Động lực"- " Chấn động lực Cấp S, Tự Nhiên hệ à, được, có tiềm năng tiến hóa thành Dị năng Băng Liệt. Hôm nay thật là niềm vui tràn đầy a, Lão Eden,rót rượu, cả nhà hãy cùng nâng ly chúc mừng dịp này nào"

" Chúc Mừng"

"Chúc mừng"