Chương 16: Nhạc đệm

Sword, Shield And Eternity

Chương 16: Nhạc đệm

Itachi chính thức nhậm chức Quản gia trong nhà họ Trần.

Tuy rằng Itachi mới tới Trần Gia Trang viên, Nhưng ngay lập tức được đề lên làm Quản gia riêng của Vương tử Cũng làm ra một số ý kiến nho nhỏ. Tuy nhiên sau khi Itachi bộc lộ ra thực lực khủng bố, dùng ảo thuật đánh xỉu vài tên không có mắt. Mấy cái ý kiến đó cũng không còn xót lại có chút nào.
Ngược lại, vẻ đẹp trai, khí chất lạnh lùng của hắn lại khiến cho đám nữ hầu trong nhà loạn cả lên.

Trần Thần ngược lại không có quan tâm đến điều đó cho lắm. Là vàng thì cho dù ở đâu cũng sẽ sáng lên, Tất nhiên, Itachi không làm cho hắn thất vọng.
Một đêm này, Trần Thần yên tĩnh ngủ ngon.

...................................................................................................

Hôm sau, Học viện Bạch Luân Quảng trường.
Syber, Trần Thần, Wayne đã kết nhóm đứng đó, thảo luận chiến thuật cùng với nhau.
"Cho dù có chuyện gì thì, chúng ta cũng vẫn luôn phải cố gắng giữ nguyên đội hình. Syber sẽ làm khiên chắn, ta sẽ là người phía sau với vai trò tấn công từ xa. Tiếp nữa là Iori với vai trò trị liệu. Cuối cùng sẽ là Wayne với vai trò là thích khách, đợi lát nữa khi Iori tới ta có vài món quà cho các ngươi"
" Qùa gì? Tốt nhất lên thực dụng một chút, nếu không thì ta sẽ không có hứng thú gì đâu. Với lại mọi người cũng lên cẩn thận, ta nghe nói, vài tên học sinh khóa trước thực lực không tầm thường cũng tham gia đấy"

Nghe Wayne nói vậy, cả Syber lẫn Trần Thần đều lộ ra một nụ cười khó lường, ánh mắt bỗng hừng hực chiến ý khiến cho Wayne phát lạnh. Cúi đầu lẩm bẩm " Mẹ kiếp, Hai tên quái vật này..."
" Ngươi bỏ ta ra... ta đã có đội ngũ rồi, sẽ không tham gia các người đâu...Aaaaa"

Bỗng một tiếng kêu to khiến ba người giật mình. Syber nhíu nhíu mày nói " Là Iori"
" Đi, đi qua xem sao. Dám động đến người của chúng ta chính là muốn chết." Trần Thần cười lạnh, phất phất tay dẫn trước tiến đến.
Iori cảm giác mình thật xui xẻo. Do đêm qua quá hồi hộp mà mất ngủ lại khiến cho sáng nay tới muộn. Không những vậy, nàng lại lỡ mất chuyến xe công cộng để tới Học Viện. Thật vất vả mới tới nơi thì đã muộn giờ hẹn với nhóm Trần Thần.

Bịch...

"Ah... xin lỗi... xin lỗi, Ta không chú ý, là lỗi của ta, thật xin lỗi." Mải chạy tới chỗ hẹn nên Iori không cẩn thận va vào một người đang đứng.Cảm thấy là mình có lỗi nàng liền nhanh chóng nói xin lỗi với người bị ngã.
"Oh, Ngươi là Iori, Ushiro Iori." Bỗng nhiên một người trong nhóm đó nói ra tên khiến Iori giật mình.

......................................................................................

"Đại ca... theo tình báo thì cô nàng này có hệ Trị niệu rất mạnh, nếu không chúng ta chiêu vào đội chứ?" Một tên học viên có mái tóc nhím nhọn ghé sát tai của đội trưởng hắn nói nhỏ.
"Vậy không được, Nhím. Cô ta đã là thành viên của đội khác rồi. Như vậy cướp người là không được đâu." Nghe được ý kiến của Tên tóc nhọn là nhím kia, Một học viên khác toàn thân cao to, nhíu mày nói.

"Hừ, ngươi biết cái gì, Chỉ cần con nhóc đó tự mình xin rút ra khỏi đội cũ là được. Như vậy chúng ta sẽ có được một trị liệu. Thương thế cùng với tiền dược phẩm, sẽ giảm bớt rất nhiều. Với lại, ngươi không thấy cô nàng đó, toàn thân xinh xắn, tươi ngon mọng nước...Hê hê hê." Nhím gân cổ lên nói với tên to con, câu cuối cùng nói ra lúc, hắn kém chút chảy cả nước dãi ra ngoài.
"Được rồi, Không nói nữa,Nhím cướp người." Tên đại ca đứng đầu nhóm nói.
" Hê hê. đại ca anh minh" tên học viên gọi là Nhím kia cười đắc ý rồi đi lại gần.

....................................................................................................

Iori nghe được người gọi tên mình thì bối rối xoay người lại, một người tóc nhọn như lông nhím tiến tới, khóe miệng hơi nhếch lên cười.
"Ngươi là Iori, Ushiro Iori chứ? Ngươi có thể gọi ta là Nhím, Ta muốn đại biểu nhóm của ta mời ngươi vào đội, yên tâm đội Trưởng của ta là Chiến sỹ cấp 9, Thành viên trong nhóm cũng đều là cấp 7 trở lên. Chúng ta sẽ bảo vệ ngươi an toàn trong thí luyện"

Iori nghe vậy, tâm tư đơn thuần nàng chỉ cho rằng Nhím đang mời mình nhập đội mà thôi.
"Thật xin lỗi, tôi đã có đội rồi. vừa rồi va phải người của các anh, thật xin lỗi,giờ tôi cần tập hợp với đội của tôi, Xin phép đi trước" Iori cúi người xin lỗi rồi định quay người chạy đi thì bị một cánh tay cản lại.

"Hừ, ai cho ngươi đi rồi hả, Hôm nay ngươi không gia nhập đội của chúng ta thì đừng hòng tham gia thí luyện" Tên Nhím thấy mình bị từ chối vậy thì cũng tức giận lên, cười gằn mà nói.
" Ngươi,các ngươi không thể như vậy, Ngươi bỏ ta ra... ta đã có đội ngũ rồi, sẽ không tham gia các người đâu...Aaaaa" Iori thấy như vậy thì sợ hãi kêu lớn khiến mọi người xung quanh tập thể quay lại nhìn.
Nhím thấy như vậy liền gào lớn.

"Nhìn cái gì mà nhìn, Độc Lang bang làm việc. Các người ai dám nhìn một chút, ta liền..."
"Liền làm sao, nói ta nghe một chút" Một giọng nói lười nhác vang lên, đám người Trần Thần từ sau đám người tiến đến.Ánh mắt nhắm thẳng vào Nhím.

" Thả cậu ấy ra. Ta không nói lần hai đâu" Chỉ tay vào mặt tên đang giữ lấy Iori Trần Thần nói.
Nhím nghe như vậy liền cười to " Ha ha, thằng nhóc, đừng có chơi trò ồn ào, Ta cho ngươi biết, chúng ta là người của Độc lang bang, tốt nhất ngươi lên cút đi đừng để ta tức giận nếu không..."

Trần Thần nhíu nhíu đôi mày,nhìn lấy tên trẻ trâu kia liên tục léo nhéo bên tai, hắn cũng tai phiền a, như vậy liền vẫy vẫy cánh tay nói "Động thủ..." Lời chưa dứt, từ phía sau Syber phi thẳng tới phía Nhím như một mũi tên. Tốc độ kia quả là khiến không ít người giật mình kinh hô lên
Nhím đang thao thao bất tuyệt thì bỗng thấy đám người xung quanh kinh hô lên lại nghĩ rằng họ sợ đến Độc lang bang của mình, hắn lại càng đắc ý lên. Bỗng....

" Bộp..." một tiếng thật lớn, đầu hắn bị một đòn nặng nề khiến hắn thấy sao trời, không kịp hừ lên một tiếng đã bị đánh bay ra ngoài ngất đi.
Trần Thần khóe miệng co dật, Syber một đòn đầu gối lên ngôi, đầu rơi xuống đất này cũng thật là dã man. Tên nhóc trẻ trâu kia có lẽ phải nằm giường nửa năm chứ.
Iori nước mắt vẫn còn đảo quanh, Nhưng là lúc này nàng đã ngẩn ngơ nhìn lấy phía trước mình. Vị trí lúc trước Nhím đang đứng hiện giờ đã đổi lại thành Syber. Mái tóc đen nhánh cắt ngắn, làn da cổ đồng sáng lên rực rỡ.

Syber tiến đến gần Iori, hỏi nhỏ " Sao Không?" Iori giật mình định thần lại, vội vàng lắc đầu nhỏ tỏ ý không sao.
"Tốt " nói đoạn, Syber Cúi người làm một cái công chúa ôm đưa Iori vào lòng.
"Ah...ah.. ngươi làm gì vậy, thả ta xuống, thả ta xuống" Iori bị hành động của hắn là hết hồn, vội vàng kêu lớn.

Không để ý đến Iori phản kháng, Syber y nguyên bế lấy nàng đưa trở lại đến bên Trần Thần đám người.
" Bảo hộ tốt nàng" Lưu lại một câu nói. Syber liền khốc khốc mà quay về phía đám Độc Lang bang kia.

Wayne đứng đó trợn mắt há mồm nói " Hắn không phải là thích Iori chứ?"
"Có khả năng, ngươi biết, theo khuôn mẫu cũ, Nữ chính gặp nạn, nam chính làm anh hùng cứu mỹ nhân,Mỹ nhân động lòng yêu anh hùng cũng là đúng a" Trần Thần cũng là sóng gió ngổn ngang mà trả lời Wayne khiến cho Iori càng xấu hổ hơn.


Lúc này đám Độc Lang cũng đã nhao ra. 6,7 người vây quanh con Nhím Lâm Phàm Thân là đại ca, xem xét thương thế của Nhím rồi nói " Ngươi là ai? Ngươi làm thế này không hay lắm chứ, tốt nhất là cho ta một câu trả lời nếu không đừng hòng an nhàn mà rời đi."
Syber nhìn nhìn hắn vài cái, Một lúc cũng không nói chuyện, đến lúc Lâm Phàm cáu giận rồi, hắn mới nói " Syber, Đánh ngươi" rồi phi thân lên trước.

Nghe được vậy Lâm Phàm mặt lập tức trướng đến đỏ bừng gầm lên " lên, đánh hắn cho ta, có chuyện ta chịu" Đám người Độc lang bang cũng thế mà xông lên.
" Ầm...Ầm... Bành... Binh... Bốp... Bịch...Beng...Bùm..."
"Ngươi làm gì thế" Wayne nhìn Trần Thần mồm thỉnh thoảng lại phì phì ra một tiếng liền hỏi.

"Không có gì, lồng tiếng cho Syber thôi." Trần Thần không ngoảnh mặt, giọng không quan trọng trả lời, mặc kệ đám người kia khóe miệng co dật đến lợi hại.
Syber mạnh thế nào? Chưa có ai biết được sự thật kể cả Trần Thần. Ai nói trận đấu trước đó của họ hắn bại quá nhanh như vậy?. Trần Thần biểu thị, cái này không phải lỗi của ta, là do hắn quá yếu!

Thực ra! Syber không có chút nào yếu. Là trưởng tử gia tộc Aslan, mới 11 tuổi hơn hắn đã có Chiến sỹ cấp 9 Lại còn thức tỉnh dị năng hắn, đánh với một đám cấp 7, 8 cặn bã này thật không có gì gánh nặng
Một quyền qua, một người ngã, một cước hạ, một nguời đau. Khung cảnh thật là cảnh đẹp ý vui, nên thơ trữ tình đâu. Rất nhanh, 6 người đám Độc lang bang đều đã nằm xuống kêu gào rên rỉ thảm thiết

" Chân ta, Chân ta gãy...a...a.a."
" Tay ta, tay ta, trẹo rồi..."
"Cấp cứu, gọi cấp cứu, ta gãy xương sườn rồi"
"Qúai vật, quái vật. Hắn không phải người"
"A...a.. đau quá a. Đại ca, ngươi phải báo thù cho chúng ta a "
Lâm Phàm Nhìn hết tất cả vào mắt, Khuôn mặt thì liên tục đổi màu, lúc xanh lúc đỏ. Hàm răng nghiến chặt lại kêu ken két...