Chương 116: ꧁༺ Những Người Đàn Ông Chân Chính ༻꧂
-----o0o-----
"Uỳnh!"
Một vệt sáng màu xanh từ phương xa bay đến nơi đây, vệt sáng màu xanh kia bắn xuyên qua đầu con quái vật tinh anh, khiến cho đầu nó nổ tung. Dù là cốt giáp cũng không đủ sức bảo vệ được nó.
"Bịch!"
Thân thể cao lớn của con quái vật tinh anh ngã xuống, khiến cho bông tuyết xung quanh bay tán loạn. Văn Luyện cùng đám cao thủ đang vây công con quái vật tinh anh kia, nhìn thấy cảnh này thì ngẩn người một hồi lâu.
Phải sau một lúc thì bọn họ mới phục hồi tinh thần. Nhìn thấy đầu con quái vật đã biến mất, máu tươi từ cổ nó phun ra như suối thì Văn Luyện nuốt nước miếng nói:
"Đây là súng gì thế? Làm sao uy lực khủng khiếp vậy."
Một người khác ở bên cạnh nói:
"Phó hội, anh cũng đừng cảm khái nữa, nhanh đi qua giúp đỡ những anh em khác."
Văn Luyện nghe được lời này thì gật đầu, sau đó cùng với hai anh em khác đi qua giúp đỡ đội ngũ ở bên cạnh. Có ba người gia nhập, con quái vật thứ hai nhanh chóng bị chế phục.
Mọi người lúc này dùng xích sắt quấn chặt lấy hai tay cùng hai chân của nó. Sau đó dùng sức mà giữ chặt nó, sáu người phải dùng hết sức mới có thể chế ngược được nó.
Ngay khi mọi người chế ngự được nó thì việc kết liễu sẽ do Thiên Anh đảm nhận. Thiên Anh bắn tỉa mục tiêu di động còn được, chứ đừng nói là những mục tiêu đang đứng yên. Nên một khi hắn đã bắn thì không có chuyện bắn hụt.
Mặc dù Thiên Anh sở hữu khả năng bắn súng thượng thừa như vậy, nhưng hắn cũng không bắn lung tung, mà phải đợi khi có cơ hội mới dám bắn, hoặc là khi đồng đội gặp nguy hiểm thì hắn mới bắn yểm trợ.
Không giống trong phim, chiến trường ngoài thật cực kỳ hỗn loạn, người cùng quái vật đan xen với nhau cùng một chỗ. Chỉ cần Thiên Anh bắn lệch một viên thì sẽ có một người mất mạng.
Đừng nhìn thấy nhiệm vụ của hắn nhẹ nhàng, nhưng thực tế nhiệm vụ của hắn phải chịu áp lực vô cùng lớn. Hắn là người bảo kê cho toàn bộ thành viên đang chiến đấu ở bên ngoài cũng như những người chiến đấu ở bên trong căn cứ, một sai lầm có hắn sẽ dẫn tới những cái chết cực kỳ thương thâm. Vì vậy hắn không được phép sai lầm, dù chỉ một lần. Bằng không chính hắn sẽ phải hối hận.
Căng thẳng nhất là khi cả hai bên chiến trường đều có thành viên gặp nguy hiểm đến tính mạng, những lúc như vậy quyết định cứu ai trước cũng thật khó khăn.
Những rồi với bản lĩnh của một sát thủ chuyên nghiệp, sở hữu một cái đầu lạnh, cùng khả năng phán đoán phi thường. Thiên Anh đã làm ra những quyết định cực kỳ chính xác.
Hắn ưu tiên cứu thành viên đang chiến đấu cùng với những con quái vật tinh anh trước. Vì hắn rõ ràng, nếu bị những con quái vật tinh anh kia đánh trúng thì chỉ có chết. Cho dù không chết cũng tàn phế.
Về phần những thành viên đang chiến đấu cùng bọn quỷ cấp thấp, dù bị đám kia đánh trúng nhưng chỉ bị thương nặng, rất khó tử vong.
Và rồi thực tế đã chứng minh, Thiên Anh đã quyết định đúng, khi hắn đã cứu được cả hai người, không để cho ai phải chết cả.
"Oành oành…"
"Oành oành…"
Thiên Anh liên tục tấn công cứu nguy cho đồng đội, nên vị trí của hắn rất nhanh đã bị bại lộ. Ngay khi vị trí ẩn nấp bị bại lộ, đám quỷ lùn xanh lập tức di chuyển qua bên này.
Thiên Anh thấy vậy cũng không kinh, hắn vẫn bình tĩnh quan sát chiến trường. Nhìn thấy đồng đội gặp nạn thì ưu tiên cứu đồng đội trước, nếu mọi người vẫn ổn thì hắn tiến hành bắn tỉa mấy con quỷ lùn cấp cao.
Vũ khí bình thường không xuyên qua áo giáp bọn nó được, nhưng súng năng lượng thì khác, một viên là có thể giải quyết. Thiên Anh chỉ giết những con quỷ cấp cao, về phần bọn lâu la đã có bé Thanh giải quyết.
Ở trong đêm tối, bé Thanh chính là một sát thủ vô cùng đáng sợ. Nó di chuyển nhanh ở trong tuyết, khi tiếp cận con mồi thì cắn cho nó một cái vào chân sau đó lại nhanh chóng rời đi.
Con mồi bị bé Thanh cắn một cái không sống quá năm giây, ngay khi bị cắn bọn nó liền đứng yên, ngay sau đó liền gục xuống mặt tuyết, tiếp đó co giật, cuối cùng là mất mạng.
Mặc dù bé Thanh thiên về tấn công đơn thể, nhưng do số lượng quỷ lùn di chuyển về phía bên này không nhiều, nên một mình bé Thanh có thể xử lý hết bọn nó.
Có được bé Thanh hỗ trợ, Thiên Anh có thời gian nhiều hơn để quan sát chiến trường. Mới đầu Thiên Anh còn chưa quen với chiến trường hỗn loạn, nhưng hiện tại hắn đã làm quen được với nhịp điệu chiến trường rồi.
Sau khi làm quen, khả năng xạ kích của hắn tăng lên, tốc độ cũng tăng lên. Từ đó nâng cao khả năng khống chế chiến trường.
Mới đầu Thiên Anh không dám tấn công các mục tiêu quan trọng, do mọi người đang vây ở xung quanh tấn công. Nhưng hiện tại đã khác.
Trong khi mọi người đang vây hãm mấy con quái vật tinh anh, Thiên Anh vẫn có thể chọn thời cơ thích hợp mà giết chết bọn nó, đồng thời vẫn đảm bảo được an toàn cho đồng đội.
Có điều mỗi lần Thiên Anh tiến hành xạ kích bắn yểm trợ, là một lần đồng đội của hắn thót tim. Nó nhiều lần đường đạn bay sát qua mặt, mọi người tưởng rằng đã chết rồi kia chứ. Nhưng sau khi hoàn hồn thấy mình chưa chết thì bọn họ biết bản thân vẫn còn sống.
…
Ở bên trong cứ điểm phòng ngự.
Lệ Vi thông qua camera giám sát theo dõi chiến trường, chứng kiến Thiên Anh bắn hỗ trợ cho toàn bộ mọi người, bao trùm khắp chiến trường thì không khỏi cảm thán trong lòng.
Dưới trướng của nàng có rất nhiều cao thủ đánh đêm, nhưng mà những cao thủ kia đem so với Thiên Anh thì quả thật không đáng nhắc tới. Thiên Anh ở một đẳng cấp hoàn toàn khác với bọn họ.
Chiến trường hỗn loạn không phân rõ địch ta, vậy mà tên kia bắn không trượt phát nào. Mỗi khi hắn nhắm đều chính xác, độ chính xác để cho Lệ Vi kiêng kỵ. Nếu cái tên này mà đi ám sát nàng thì không ai có thể bảo vệ được nàng cả.
Không chỉ quan sát Thiên Anh chiến đấu, nàng còn quan sát Thiên Lang, bé Thanh cùng với Alisa. Nàng cảm thấy mấy người này đều thuộc dạng cao thủ hiếm có. Một tổ đội cực kỳ hoàn mỹ.
Con chó biến dị kia đảm nhận vai trò khai trận cũng như đỡ đòn. Thiên Anh thì đảm nhận vai trò xạ thủ bắn hỗ trợ. Con rắn biến dị thì có vai trò đảm bảo an toàn cho Thiên Anh cùng Alisa. Về phần Alisa thì hỗ trợ, càn quét những đơn vị yếu.
Giờ thì nàng hiểu vì sao hai thế lực khác từng nhiều lần đến đây, nhưng đều thất bại một cách thê thảm, đụng phải bốn người này không chết mới là lạ, chứ chết thì bình thường.
Chỉ một mình Thiên Anh thôi, dựa vào tài nghệ bắn súng của hắn, không cần đến sự trợ giúp của những người khác. Vài trăm người tới đây hắn đều có thể xử lý được.
Hít vào một hơi thật sâu, Lệ Vi quyết định sau này sẽ kết giao với người. Cho dù không thể làm bạn của hắn, nhưng tuyệt đối không thể trở thành địch nhân.
…
Năm giờ sau.
Lúc này chiến đấu đã hạ nhiệt, trên mặt tuyết đâu đâu cũng là thi thể. Máu tươi, nội tạng, xương cốt, thịt nát vương vãi khắp nơi.
Hiện tại trên chiến trường chỉ còn gần ngàn quỷ lùn cấp thấp cùng một con thủ lĩnh của đối phương mà thôi. Thành viên quân ta cũng không ở bên trong căn cứ nữa mà đi ra ngoài tiến hành chém giết bọn quỷ lùn còn sót lại.
Bọn quỷ lùn cấp thấp tuy vẫn rất hung hãn, nhưng hiện tại bọn nó đã không thể làm nên trò trống gì nữa rồi. Bọn nó nhanh chóng bị các thành viên bên ta tiêu diệt.
Về phần con thủ lĩnh đã kiệt sức, trên người nó có rất nhiều vết thương, hai cánh tay cũng đã đứt. Nếu không phải nó dựa vào con tê giác ba sừng thì đã chết từ lâu rồi.
Con tê giác ba sừng kia là thú biến dị cấp bảy, hơn nữa còn thức tỉnh hai năng lực, tuy đều là năng lực bị động nhưng vô cùng đáng sợ.
Thiên Lang so với nó còn kém hơn một bậc, nếu không phải có mọi người hỗ trợ thì nó sớm đã bại trận.