Chương 891: Đến Đây Làm Gì
Nhìn dáng vẻ rời đi của Hoách Khang. Trương Hạo cũng lắc đầu hắn biết Thiếu Kiệt đã nhìn ra Hoách Khang phù hợp công việc nào. Nếu không cũng sẽ không hỏi câu này. Đơn giản vì theo tính khí của Thiếu Kiệt, Trương Hạo hiểu đây là cơ hội cho Hoách Khang để nhận ra được chính bản thân mình muốn gì và cần gì. Để tự Hoách Khang nói ra công việc phù hợp với hắn tốt hơn là chính Thiếu Kiệt chỉ điểm.
Bên ngoài cửa hiện tại chiếc xe đông phong cũng vừa mới xuất hiện. Không còn xe cảnh sát hộ tống trong khu nhà mà chỉ duy nhất một chiếc xe đơn độc đổ lại trước cửa nhà của Bách Quân.
Bước xuống xe Phan Thế Anh cùng với Triệu Vạn Thần. Sau đó là Tống Thanh Quân với Mã Hóa Đằng. Nhìn vào căn nhà đang hiện hữu trước mặt mình Mã Hóa Đằng thật sự không biết nói gì hơn. Hắn bị Thiếu Kiệt lừa gạt cho thảm hại. Khi ban đầu còn nghĩ rằng Hoách Khang là người của Bách Quân.
Bộ dáng ủ rũ của Mã Hóa Đằng khiến cho Phan Thế Anh lên tiếng nhắc nhở hắn một chút.
- Cậu xem mà làm việc cho hiệu qua. Lần này gặp đối phương cẩn thận lời ăn tiếng nói một chút nếu không hư việc thì chúng tôi không ngại quy hết mọi trách nhiệm cần thiết lên cậu đâu.
Được Phan Thế Anh cảnh cáo như vậy Mã Hóa Đằng bây giờ cũng lấy lại một chút tỉnh tảo cho mình. Đối với hoàng cảnh như cá nằm trên thớt của mình Mã Hóa Đằng hắn không thể nào làm ra điều gì không được.
- Vâng! Tôi biết rồi. Chắc chắn sẽ không làm mấy ngài thất vọng.
Mã Hóa Đằng đáp lại với giọng yếu ớt đầy bất lực. Bốn người bước vào trong sân lúc này một vài thành viên của Vô Ảnh đứng ngoài cửa chặn lại một vài giây.
Khá bất ngờ trước những người xuất hiện xung quanh trong khuôn viên nhà của Bách Quân bởi khi Phan Thế Anh đến đây cũng không thấy được những người này giờ lại xuất hiện. Không một chút tin tức.
- Các cậu là ai sao chặn đường chúng tôi!
- Các ông thông cảm chúng tôi phải báo lại việc mấy ông xuất hiện ở đây. Chỉ đợi một chút là được.
Một người trong nhóm người Vô Ảnh đáp lại với Phan Thế Anh bằng một câu tiếng anh để cho Mã Hóa Đằng dịch lại. Khi hắn vừa dứt lời một thành viên khác đi từ trong nhà ra gật đầu nhìn những thành viên chung đội với mình.
Cánh cửa của nhà Bách Quân lúc này được mở rộng ra như chấp nhận cho bốn người tiến vào. Mã Hóa Đằng hiện tại đi sau cùng hắn không phải người đi trước nhưng cấp bật của hắn không cho phép mình đi trước cả ba người đành bước chầm chậm theo sau.
Bốn người đi vào có thể nhìn thấy rõ trong phòng khách bây giờ ngoài việc xung quanh có vài người đừng ở những vị trí trong phòng còn có Thiếu Kiệt, Trương Hạo đang ngồi trên ghế sô pha.
Blake thì đừng sau hai người bộ dáng của một vệ sĩ thuần túy không sai biết đi đâu được. Nhưng đối với việc nhìn người đứng cạnh Thiếu Kiệt ra sao. Tống Thanh Quân trong lòng chợt lóe lên suy nghĩ.
"Nếu như những người này vấn đề thực chiến không thua kém Jackson với Blake thì đội ngũ như thế này trang bị đầy đủ vũ khí sẽ như thế nào?"
Ông ta hoàn toàn hiểu rõ nhìn Blake phía sau tưởng chừng như chỉ là một người vệ sĩ bình thường nhưng thật sự võ công va thực chiến triệt hạ đối phương không thường chút nào. Đã từng thấy qua Blake hành động ông cũng có chút khá khó hiểu tại sao những người như vậy lại làm việc cho thằng nhóc cháu mình.
Thiếu Kiệt nhìn về bốn người lúc này tay cầm tách cà phê uống một ngụm nhỏ rồi nhàn nhã cất tiếng hỏi.
- Không biết hôm nay mấy vị đến đây làm gì đây. Tôi nhớ hình như có hẹn thì cũng chỉ có Mã Hóa Đằng. Mà không nghĩ rằng nhanh như vậy sẽ gặp mặt đấy. Nếu như lúc nãy không ngồi xem một ít kênh truyền hình có lẽ tôi đã đi ngủ rồi. Khi đó mấy người đến chỉ uổng công một chuyến. Nhưng mà sao tôi chưa thấy Doanh Doanh đâu nhỉ. Tôi nhớ là cuộc hẹn của tôi xuất phát từ cô ta. Cô ấy chưa xuất hiện các ông đã xuất hiện rồi đúng là nhanh thật
Phan Thế Anh lúc này muốn tức nổ phổi việc Thiếu Kiệt hẹn đến đây giờ lại nói như vậy hắn xem ra rất không hài lòng. Nhưng nghe được Thiếu Kiệt nhắc đến Doanh Doanh
cả bốn người đều nhìn nhau. Vì thời gian cấp bách họ chạy đến đấy mà không đợi Doanh doanh xuất hiện đã đi vào.
- Mã Hóa Đằng nhân viên của ông như thế nào đã nói phải đến đây giờ này sao chưa thấy. Ông làm ăn như vậy sao?
Ngay khi Triệu Vạn Thân lên tiếng quát Mã Hóa Đằng một cái để tìm chỗ trút giận thì ở phía sau hắn một giọng phụ nữ vang lên.
- Xin lỗi mọi người vì trên đường có chút chuyện xảy ra nên tôi đến có chút trễ hi vọng không vì điều đó mà mọi người trách mắng.
- Xem ra cô vừa đến kịp lúc chậm một chút nữa tôi nghĩ cô cũng không cần đi làm việc nữa.
Triệu Vạn Thân vừa nói xong câu này Mã Hóa Đằng dù có chút bất mãng cũng không dám nói điều gì. Doanh Doanh hiện tại vẫn còn là nhân viên của hắn. Nếu như Triệu Vạn Thần lên tiếng không thích hắn sợ rằng không giữ được.
- Việc đó hình như ông cũng không có quyền lợi đó đâu. Thư ký tổng giám đốc có muốn sa thải hay không thì một lời của ông cũng không có tính quyết định. Ông nói lời đó là có phần xem người khác không ra gì rồi đấy. Mà ông là ai vậy hai cái lão già này tôi biết còn ông hình như không quen biết.
Thiếu Kiệt trực tiếp hướng Triệu Vạn Thần công kích bằng lời nói. Đối với việc bối cảnh ra sao Thiếu Kiệt cũng không lo nhưng đứng trong nhà hắn lại noi sa thải nhân viên không một chút nể mặt. Mã Hóa Đằng không dám đánh mặt đối phương mà còn ra vẻ phục tùng làm cho Thiếu Kiệt không thích cho lắm. Với việc hắn hiện tại có thể sở hửu được Tencent cũng không phải người khác có thể đứng sau lưng giựt dây không chế như Mã Hóa Đằng. Đã đối phường không nể mặt Thiếu Kiệt cũng sẽ không nể mặt luôn.
- Cậu! Ăn nói có tôn ti trật tự. lão Quân đây là cháu ông nói đó sao. Đến cả ông nó còn ăn nói như thế thì ai mà nó tôn trọng. Ông xem dạy bảo lại cháu mình đi.
- Hư ông là cái gì mà có quyền nói ở đây nó nói không đúng sao. Chỉ có tôi thừa nhận nó là cháu. Nó vẫn chưa muốn tham dự lễ nhận tổ quy tông thì chưa đồng ý là cháu tôi nó muốn gọi gì thì tùy nó. Trong nhà người khác ông nói sa thải đuổi việc ai lại đi đuổi việc nhân viên trong công ty nó. Cái này nó chỉ lấy công bằng thôi.
Bị lên tiếng trách mắng phủ đầu. Tống Thanh Quân không hiền hậu trực tiếp đáp trả Triệu Vạn Thân dẫu sao Thiếu Kiệt đúng là chỉ có Tống Thanh Quân đơn phương chấp nhận người thiếu niên trước mắt này là cháu. Trong toàn bộ quá trình còn đang khuyên cho đối phương đồng ý. Giờ Triệu Vạn Thần lại nói như vậy lỡ như Thiếu Kiệt bất mãng không đồng ý thì xem như Tống Thanh Quân hắn mất đi đứa cháu trai mới xuất hiện. Việc như thế này làm sao Tống Thanh Quân chịu cho được.
- Thôi hai ông đứng làm chuyện cười nữa. Nó có đủ thực lực thì nó gọi sau cũng được tôi không quan tâm. Nhưng mà tốt nhất có việc gì cần bàn thì sau hôm nay đi rồi nói.
Phan Thế Anh nhanh chóng lên tiếng can ngăn mọi chuyện cũng cảm thấy lo lắng. Thiếu Kiệt chỉ vài lời đem xung đột trước giờ ít thấy của Triệu Vạn Thân với Tống Thanh Quân bốc lên một tràng. Chỉ với lời lẽ như thế muốn chiếm phần hơn ở vấn đề đàm phán dường như có chút mơ hồ.
- Tống Long chúng tôi đến đây với thành ý đàm phán hi vọng cậu không chấp nhất chuyện nhỏ nhặt bên ngoài. Đi vào vòng thương lượng chính thức. Những chuyện khác chúng ta không cần đề cập được không?
Doanh Doanh nhìn Thiếu Kiệt nói ra lời hóa giải sự việc. Chuyện từ cô mà ra nên cô lên tiếng để không gây ra sóng gió gì là điều thích hợp nhất. Thiếu Kiệt cũng không quá hẹp hỏi hắn chỉ muốn thử xem tình huống như thế nào cũng không phải muốn tranh chấp khó chịu nên gật đầu đáp lại.
- Được rồi! Trong nhà người khác mà ồn ào cái gì. Nếu đã đến đây rồi thì mọi người ngồi xuống hết đi. Nếu không muốn thương lượng hay đàm phán nữa thì các vị có thể ra về tôi không tiễn.
Lời của Thiếu Kiệt vang lên trong sự lộn xộn nhưng nhanh chóng hạ mấy lời cãi nhau của Triệu Vạn Thần với Tống Thanh Quân lại. Mã Hóa Đằng đứng một bên lúc này nhìn chằm chằm vào Thiếu Kiệt. Hắn cảm nhận thấy được một thứ mà trước đó gặp Thiếu Kiệt không có.
Khí thể vương giả không lo lắng gì đến những thứ xung quanh và sự bình tỉnh nắm bắt mọi thứ trong lòng bàn tay của mình. Từng lời nói ra của Thiếu Kiệt có thể kích động không khí của căn phòng cũng làm cho nó trầm xuống một cách im lặng. Hắn cảm giác khó khăn khi đối diện với ánh mắt của Thiếu Kiệt nhìn vào mình chằm chằm.
- Được rồi mọi người ngồi xuống đi. Cậu ta đã nói như vậy hai ông còn làm ồn cái gì. Muốn cãi nhau đợi ra ngoài rồi cãi các ông có cãi hết tháng cũng không ai ngăn đâu.
Phan Thế Anh vừa nói vừa tách hai người Tống Thanh Quân với Triệu Vạn Thần ra. Đè hai người ngồi xuống ghế sô pha trước mặt Thiếu Kiệt. Mã Hóa Đằng với Doanh Doanh cùng ngồi một phía bên cạnh ba người. Tống Thanh Quân chỉ hừ nhẹ một tiếng rồi không nói gì nữa. Triệu Vạn Thần lúc này đối mắt nhìn chằm chằm Thiếu Kiệt cho thấy một vẻ căm tức nhưng không làm sao được với hắn.
Thiếu Kiệt đặt tách cà phê trên tay mình xuống cái bàn trước mặt nhìn cả năm người đang đối diện với mình cất tiếng nói.
- Vậy có phải tốt hơn không. Sao nào hôm nay mấy người đến đây vì việc gì thế. Doanh Doanh với Mã Hóa Đằng đến tôi còn có thể hiểu còn hai ông lão già cái tên này đến đây làm gì?