Chương 4: Lạc Gia (2)

Siêu Thần Phong Lưu

Chương 4: Lạc Gia (2)

Lạc Trạch vốn muốn ra ngoài làm một ít việc, không ngờ phát hiện cửa lớn Lạc Gia bị người xâm phạm, trong lòng khó chịu đi ra.

"Ai lại dám đến Lạc Gia gây chuyện."

Hắn nhìn đến trước cửa hai người đang đứng, đột nhiên bạo nổ.

"Là ngươi sao Lạc Vũ."

Lạc Vũ nhìn trước mặt vị Trưởng Lão quen thuộc, cũng kinh nghi bất định.

"Lạc Trạch ngươi không phải đã bế tử quan sao, chưa đến mười năm thời hạn đã đi ra rồi." Hắn hiếu kỳ hỏi.

"Hừ, nhờ biểu tỷ ngươi một quyền trọng thương, ta may mắn thấu hiểu được Ý Cảnh bước vào Siêu Phàm. Thực lực tăng không chỉ một cấp bậc, dù trong gia tộc hiện tại, ta đã không còn là một tên hộ pháp thấp hèn nữa. Ngươi thấy vui không, vui không hả...."

Lạc Trạch nhớ đến khi xưa một quyền của Lạc Hà biểu tỷ của Lạc Vũ đánh trọng thương hắn, trong lòng cực độ oán hận, hắn lúc ấy trở thành trò cười cho cả gia tộc, ai ai cũng khinh thường hắn. Đến mức hắn bế quan vài năm vẫn có người nhớ mãi không quen, chỉ chỏ sĩ nhục hắn.

Hắn trong gia tộc này kẻ thù lớn nhất chính là Lạc Hà cùng tên Lạc Vũ này đây, từ lúc chuyện đó xẩy ra, mỗi ngày hắn điều muốn ăn tươi nuốt sống hai người, cho hai người ngày ngày chết lặng trong tra tấn vì đã khiến hắn nhục nhã sống còn hơn chết.

"Hừm, chỉ là mới bước tới Siêu Phàm cảnh thôi, ngươi có quen biết hắn à." Hà Tuyết nhìn một cái liền thấy được thực lực của đối phương, lập tức không để ý nữa, người như Lạc Trạch tính toán bên trong Cổ Thế Gia hiện tại cũng xem như không yếu, nhưng đứng trước nàng vẫn không khác gì phàm nhân bao nhiêu, nàng tuy cũng là Siêu Phàm cảnh nhưng không phải Siêu Phàm bình thường a.

Lạc Vũ cười nhạt.

"Không có gì, ngay xưa ta với hắn có chút thù cũ. Hắn lúc đó không biết cái gì lên não ăn mất não của hắn rồi, lại dám xem thường ta là phế vật, bị biểu tỷ ta nghe được, cuối cùng bị đánh một bạt tay vô mặt, trở thành trò cười cho cả tộc."

Hà Tuyết cười nhìn hắn: "Ngày xưa ngươi có thói quen núp dưới váy đàn bà à, nói ra không một lời e thẹn."

Hắn liếc nàng trừng mắt.

"Ai bảo ca soái, đã soái thì có soái đặc quyền. Núp dưới váy đàn bà được thì là bổn sự của ta, tựa như tên Lạc Trạch mặt xấu này muốn cũng chỉ có thể chết thèm."

Hạ Tuyết che miệng cười khúc khích.

Lạc Trạch đứng từ xe nghe lấy liền bạo nộ rồi, hắn ngày trước còn là Hộ Pháp có thể không dám đắc tội Lạc Vũ trực tiếp, nhưng giờ hắn đã là Trưởng Lão rồi, quyền lực tất nhiên cũng mạnh mẽ hơn bao giờ hết. Hắn không tin thu thập một tên nhóc gia tộc lại trách cứ hắn.

"Hừ, người nói hay lắm, có thể bề ngoài ta không bằng ngươi, nhưng không biết cái bề ngoài đó có cứu ngươi trong lúc này không."

Lạc Trạch nói xong liền phát hiện hai người không hề phản ứng, trong lòng càng thêm giận dữ. Lúc này hắn mới để mắt tới bên cạnh Lạc Vũ, mặc áo trắng xinh đẹp tựa như tiên nữ, ngực lớn trắng tinh da thịt như hút toàn bộ đàn ông ghé mắt, bờ mông căng nở hấp dẫn mê người, làm người hận không bước lên đánh vào mông nàng mấy cái. Con yêu nữ này càng nhìn càng dâm mỹ, Lạc Trạch tiểu huynh đệ điều ngẩn cao đầu.

Lạc Trạch trong lòng tuyệt đối không nghĩ tới bên cạnh Lạc Vũ lại có một mỹ nữ đẹp như vậy, dù Lạc Hà cùng Lạc Tuyết cũng không hơn nàng được, mổi người điều đẹp như thiên tiên, mỗi loại khí chất khác nhau làm bất cứ đàn ông nào cũng điên cuồng.

"Nhan sắc nàng không thua gì hai tuyệt thế mỹ nhân trong tộc, khó thể tin là tên tiểu bạch kiểm này được lòng nữ nhân như vậy, nhưng không sao, đi cùng tên phế vật này chắc cũng không khác gì, điều là xuất thân hèn kém, đánh hắn ngất đi rồi cướp lấy cô gái này thưởng thức một lần cũng không tệ, thời gian hắn ngất đi tỉnh lại cũng đủ ta hưởng thụ vài lần rồi." Lạc Trạch trong lòng suy nghĩ. Hắn nhìn Hạ Tuyết như ăn tươi nuốt sống, không khác gì cách mà mấy tên hộ vệ đã bị nàng đánh từng làm.

Hạ Tuyết chán ghét nhìn qua Lạc Vũ.

"Ngươi gia tộc toàn là cặn bã thế này, có muốn không sau này ta dẫn quân của Tông, tiêu diệt toàn bộ cai Cổ Thế Gia này."

Lạc Vũ nhúng vai.

"Ngươi làm được ngươi cứ làm, Nghịch Thiên cường giả dễ giết lắm sau, một ngày Lạc gia còn Nghịch Thiên cấp cường giả, các ngươi dù Thánh Tông cũng không diệt được người ta."

Hạ Tuyết cảm thấy không vui, hắn nói đúng thật là vậy, chưa nói đến việc có thể giết được Nghịch Thiên cảnh của Lạc Gia không, ngay cả mời tiền bối Nghịch Thiên cấp của Thánh Tông nàng cũng chưa chắc làm được, đơn giản chỉ là muốn hù dọa hắn một chút thôi.

"Hắn chắc là Hóa Ý Cảnh nằm ở giai đoạn sơ kỳ, ngươi đánh thắng được không." Lạc Vũ hỏi nàng. Hắn nhìn đối phương mặc áo của Trưởng Lão, liền biết còn hàng này đã là Trưởng Lão đại nhân vật, thực lực ít nhất điều phải Hỏa Ý Cảnh mới làm được.

Hạ Tuyết chỉ bình thản trả lời.

"Trừ Chí Cường Giả ra tay, còn không thì Siêu Phàm bên trong ta khó có thể gặp cao thủ."

Mặc dù biết nữ nhân này mạnh mẽ nhưng không ngờ mạnh mẽ đến thế, Lạc Vũ suy đoán thực lực của nàng ít nhất phải ở Độ Kiếp Cảnh trở lên, nếu không cũng không dám nói trong Siêu Phàm giai đoạn khó tìm đối thủ.

Lạc Trạch không biết hai người nghĩ gì, mà cũng không muốn biết, toàn thân Siêu Phàm Thoát Tục khí tức lan tràn làm kinh động không ít lão quái vật trong Lạc Gia. Không ít người đặt mắt đến đại môn Lạc Gia để xem đang có chuyện gì xẩy ra.

Ở một căn phòng lớn, một người trung niên cùng một lão già, hai người cũng trò chuyện thì bỗng cả hai người điều dừng lại.

"Đây là Lạc Trạch khí tức, hắn vì sao muốn ra tay, mà lại là ai khiến hắn bỏ đi mặt mũi Trưởng Lão làm như vậy." Trung niên nhân hiếu kỳ.

Lão giả đôi mắt tang thương lóa lên rồi biến mất một tia kinh dị, than thở lắc đầu.

"Lạc Trạch tên này thật ngu ngốc, chẳng lẽ không nhận ra cô gái kia thực lực đã đến Siêu Phàm Giả Độ Kiếp Cảnh sao. Hắn mới vào Hóa Ý Cảnh thì làm gì được người ta, tên này căn cơ cùng tài trí quá kém thành tựu tất có hạn."

Trung niên nhân kinh ngạc, hắn biết Lạc Trạch là Siêu Phàm Giả Hóa Ý Cảnh, tuy không phải mạnh nhất, nhưng ở thời kỳ Hỗn Loạn chưa mở cũng tính là cao thủ. Không ngờ lão giả lại bảo thua người ta, điều này làm hắn khó thể tin, sau khi nhìn thấy diện mạo hai người thì nghi hoặc chưa từng có.

"Là hai tên nhóc mà..."

Trung niên chú ý đến đến thực lực hai người Hạ Tuyết, Lạc Vũ con mắt hiện lên một tia kinh hoảng. Nam tử cũng chỉ 18 tuổi khoảng đấy, thực lực vậy mà nằm ở Võ Linh hậu kỳ, so với những thiên tài tư chất cao nhất của Lạc Gia không kém bao nhiêu. Mà kinh khủng hơn là thiếu nữ còn lại, cốt linh tuổi tác không quá 50 nhưng mà thực lực lại đạt đến Độ Kiếp Kỳ, hơn nữa là loại mạnh nhất kia, ngay cả hắn đã thành Độ Kiếp Kỳ lâu năm cũng không chắc có thể đánh bại nàng.

Lạc Trạch tại sao lại chọc hai người này, nhìn thiên phú của họ không phải Cổ Thế Gia mạnh mẽ thì cũng có Thánh Tộc chống đỡ, thậm chí là người con gái kia thiên phú đặt ở Thánh Tông cũng rất mạnh mẽ. Lạc Gia dù là Cổ Thế Gia nhưng so với mấy cái kia Thánh Tộc, Thánh Tông vẫn thua kém không nhỏ.

"Chết tiệt, ta phải ngăn cản hắn." Trung niên người lập tức muốn phóng đi, lại bị lão giả một tay bóp giữa hư không giữ chặt lại.

Trung niên nhân cảm thấy cơ thể bị một bàn tay từ hư không nắm lắy, khó tin nhìn lão giả.

"Lạc Thiên, ngươi là tộc trưởng, phải biết bình tĩnh."

"Lão tổ tông thứ lỗi, hai người kia thiên phú mạnh mẽ bất thường, nếu lỡ là Thánh Tộc hay Thánh Tông người, gây thương tích với bọn họ Lạc Gia chúng ta sẽ gặp phải phiền toái không nhỏ."

"Ngươi tĩnh thần lại xem người thiếu niên kia là ai." Lão giả mỉm cười chỉ Lạc Thiên.

"Hắn là ….Lạc Vũ sao ….làm sao có thể." Lạc Thiên nhìn rõ khuốn mặt đã biến hóa thêm không ít của Lạc Vũ kể từ hai nắm trước, trong lòng kinh hãi mất đi thay vào đó là kinh hỉ vô cùng.

Lão giả thờ dài nhẹ nhõm: "May là hắn quả thực không có chết, nếu thực chết rồi Lạc Gia ta cũng phải chôn cùng, người kia chúng ta không thể chọc."

Lạc Thiên cũng gật đầu liên tục.

"Hắn thân phận có người nữ nhân này đi theo cũng không lạ, không chừng là sư tỷ đệ cũng nên. Ta đôi mắt không nhìn nhầm, tác hợp Lạc Tuyết cùng Lạc Hà quả là chuyện sáng suốt, chỉ cần dùng mỹ nhân lợi dụng được hắn, đối với Lạc Gia lợi ích có nhất định tăng cường rất nhiều."

"Lâm Thiên ngươi …" Lão giả thở dài, không ngờ Lạc Thiên lại bày binh tính kế Lạc Vũ, nếu để người kia biết Lạc Vũ bị lợi dụng Lạc Gia nhất định sẽ gặp tia ương không thể nào cứu vãng. Nhưng mà việc này lợi ích quá nhiều, quá động lòng người, ngay cả hắn cũng muốn mạo hiểm một lần, chỉ cần lợi dụng thành công Lạc Vũ, không chừng lão có thể tăng thêm vài cảnh giới thì sao, hắn tuổi thọ nhất định sẽ nâng cao, sống được càng lâu thêm nữa.