Chương 13: Kỳ Ngộ? Phúc Hay Hoạ?

Sát Thiên

Chương 13: Kỳ Ngộ? Phúc Hay Hoạ?

Sau khi Thạch Thiên vừa biến mất, Đại Địa Lực Viên ở trên bờ gầm lên một hồi rồi chạy quanh tìm kiếm, báo hại những đầu nhất giai linh thú xung quanh hoảng sợ chạy toán loạn, thậm chí có những con còn dẵm đạp lên nhau mà chạy.

Vậy Thạch Thiên đi đâu? Tiến vào tinh thần giới? Không hề, Thạch Thiên không hề tiến vào tinh thần giới, Thạch Thiên là tiến vào một không gian nhân tạo, có vẻ như nó là một động phủ tu luyện của một vị cường giả tại một không gian riêng biệt, cách vào không gian này là thông qua truyền tống trận, vừa nãy Thạch Thiên vì mải lặn sâu xuống mà không chú ý, nhất thời chạm vào một mắt trận pháp truyền tống trận, khiến hắn bị truyền tống vào không gian này.

Không gian riêng biệt, hay còn gọi là không gian nhân tạo, do cường giả sử dụng vốn hiểu biết của mình về không gian pháp tắc tự mình xây dựng, để xây dựng không gian nhân tạo, cần số lượng lớn tài liệu có chứa không gian pháp tắc cùng một số lượng lớn không gian thạch, hơn nữa không gian thạch phải đạt cao cấp phẩm chất trở lên, có bốn loại không gian thạch: hạ cấp, trung cấp, cao cấp và đỉnh cấp.

Hạ cấp không gian thạch cùng không gian quặng tại các trung phẩm triều phái trở lên tùy thời đều có thể thấy, hạ triều rất hiếm xuất hiện, trung cấp không gian thạch tại các vương triều có rất nhiều mỏ quặng, trung triều rất hiếm, thường phải từ đấu giá hội thu mua, tất nhiên giá tiền cũng phi thường khủng bố, cao cấp không gian thạch chỉ có một quặng mỏ, và vị trí của nó tất nhiên nằm tại Thánh Triều, đỉnh cấp không gian thạch chưa từng xuất hiện qua tại Thiên Chuyển Đại Lục trong vạn năm trở lại, nhưng trong cổ thư có nói tới sự tồn tại của chúng.

Tùy phẩm cấp không gian thạch mà có thể chế tạo không gian giới chỉ cùng không gian nhân tạo cấp bậc khác nhau, nhìn chung không gian giới chỉ cùng không gian nhân tạo phi thường giống nhau, đều là không gian thạch phẩm chất càng cao, không gian ổn định tính càng lớn, chỉ bất quá, không gian nhân tạo có thể chứa nhân loại, có thể chứa vật sống, có thể trồng linh dược, có linh khí tồn tại, còn không gian giới chỉ thì không, nó chỉ có một chức năng duy nhất là cất trữ đồ vật.

Có hai cách để tiến vào không gian nhân tạo, một là do người tạo ra không gian đưa vào, hai là đi vào thông qua truyền tống trận.

Truyền tống trận, là một trận pháp thông dụng nhất dùng để di chuyển giữa các vực tại Thiên Chuyển Đại Lục, nó còn dùng để làm cầu nối tiến nhập vào các bí cảnh, như Thạch Thiên hôm nay vô tình tiến vào một cái không gian độc lập, cũng có thể coi đó là hắn tiến vào một cái bí cảnh chưa bị khai phá, chỉ bất quá bí cảnh này là do người tạo ra, bên trong sẽ không có linh thú, bất quá bẫy rập có hay không thì còn chưa biết a.

Muốn tạo dựng lên truyền tống trận cần một người am hiểu về trận pháp, sau đó là vô số tài liệu trân quý, tất nhiên không gian thạch cũng là một trong những tài liệu không thể thiếu.

Truyền tống trận là lợi dụng trận pháp cùng không gian pháp tắc, đem hai điểm nối của truyền tống trận xích lại gần nhau, nguyên lý vận hành giống như bước nhảy AL - Pha* của con tàu vũ trụ Trái Đất vậy, tất nhiên, không phải cứ dựng xong truyền tống trận là có thể sử dụng, ngoại trừ một số truyền tống trận đặt biệt, cần xung động mắt trận mới có thể dịch chuyển thì đại đa số các truyền tống trận còn lại đều cần dùng linh thạch để dịch chuyển.
(*Bước nhảy Al - Pha giải thích hơi mệt nên các vị đạo hữu tự lên Google tìm hiểu nhé)

Linh thạch, là một loại khoáng thạch đặc biệt tại Thiên Chuyển Đại Lục, khoáng thạch này do chính thiên địa linh khí thai nghén tạo thành, bên trong nó ẩn chứa một lượng linh khí cực lớn, tất nhiên tạp chất cũng có, vì mật độ linh khí không cân bằng, mỗi nơi một khác cho nên linh thạch thai nghén ra cũng có phẩm cấp khác nhau: hạ phẩm, trung phẩm và cực phẩm linh thạch.

Thường thường, truyền tống trận cũng có phẩm cấp khác nhau, cấp bậc càng cao, truyền tống được càng xa, linh thạch cấp bậc cần dùng cũng càng cao, ví dụ: từ một hạ triều truyền tống sang một trung triều cần một khoả hạ phẩm linh thạch, từ trung triều truyền tống sang vương triều cần một khoả trung phẩm linh thạch, từ vương triều truyền tống sang thánh triều cần mười khoả trung phẩm linh thạch, cực phẩm linh thạch hầu như chưa từng xuất hiện tại Thiên Chuyển Đại Lục.

Vì Thạch Thiên không nhận biết được linh thạch nên trong nhẫn trữ vật Hắc Lão đưa cho hắn, lão âm thầm đặt một số lượng lớn linh thạch bên trong, có lẽ đến lúc hắn nhận biết được linh thạch thì sẽ có một niềm vui bất ngờ đi.
…………………………
Trở lại với Thạch Thiên, Thạch Thiên hắn từng gặp tao ngộ đột nhiên bị đưa vào tinh thần giới của Hắc Lão cho nên cũng không mấy ngạc nhiên, có thì cũng chỉ là cảm giác hứng thú với nơi bị đưa tới này mà thôi, suy cho cùng thoát khỏi con khỉ đột bị điên kia cũng tốt, ổn định lại thân hình, Thạch Thiên bắt đầu đưa mắt đánh giá nơi đây.

Nơi Thạch Thiên bị truyền tống tới là một căn phòng, bên trong ngoại trừ một cái ghế và một cái bàn cùng một bộ ấm trà ra thì không có gì khác, có thể nói là căn phòng rỗng, bỗng trong lòng Thạch Thiên dâng lên một cỗ cảm giác là lạ, cỗ cảm giác này cho hắn biết rằng nơi đây có lẽ có gì đó bất bình thường, chỉ thấy Hắc Lão bỗng hiện ra trước mặt hắn làm hắn giật mình, tại sao hắn lại giật mình? Vì Hắc Lão từng nói với hắn lão không thể rời khỏi tinh thần giới, nếu không lão sẽ hồn phi phách tán, vậy mà giờ đây lão lại sừng sững đứng tại đây a, bất quá chưa đợi Thạch Thiên lên tiếng hỏi, Hắc Lão đã nhìn hắn giải thích.

"Không cần phải ngạc nhiên, ta từng nói là ta không thể ra khỏi tinh thần giới, nhưng đó chỉ đúng khi ngươi ở thế giới bên ngoài, còn khi ngươi ở trong không gian nhân tạo hoặc bí cảnh, ta liền có thể thoải mái ra ngoài, năm đó ta suýt bị hồn phi phách tán là do thiên kiếp tạo thành, nếu ta ra ngoài, thiên kiếp cảm ứng được sẽ lại một lần nữa kéo đến, nếu vậy không những ta mà ngay cả ngươi cũng ngỏm, thiên kiếp là do pháp tắc tạo thành, trong không gian nhân tạo hoặc bí cảnh thì lấy đâu ra pháp tắc? Vậy nên ta hoàn toàn có thể thoải mái ra khỏi tinh thần giới mà không bị làm sao".

Thạch Thiên gật đầu tỏ vẻ​ đã hiểu nói: "là vậy a, nếu vậy thì có thể nói rằng trong bí cảnh hoặc không gian nhân tạo ta liền không phải sợ a, nếu vậy sau này có tham gia bí cảnh nào đó cũng không phải lo trước lo sau rồi".

"Vô dụng, ta tuy rằng có thể ra ngoài, nhưng ta tu vi không có, dù sao ta cũng chỉ là một cái tàn hồn thôi đấy, tàn hồn thì lấy đây ra tu vi a". Hắc Lão lạnh nhạt lên tiếng, lão làm sao lại không biết Thạch Thiên đánh cái chủ ý gì cơ chứ, bất quá chủ ý này căn bản vô pháp thực hiện đấy.

"Ta cũng không nói là cần lão sư người thay ta đánh đấm đấy, chỉ cần người dựa vào sự nhạy cảm thông báo cho ta kịp thời liền được rồi, mọi việc còn lại liền do ta tự mình tới lo liệu". Thạch Thiên lắc đầu nói, hắn nhưng là hơn ai hết không muốn dựa dẫm, làm sao lại có ý nghĩ đem Hắc Lão làm tay đấm thay đây? Hắn cần là cần sự nhạy cảm của một cường giả như Hắc Lão thôi a, lời nói vừa dứt, hắn cũng không muốn nhiều lời, định tiến về phía trước xem xét nơi này, bỗng Hắc Lão lên tiếng ngăn cản:

"Khoan đã, nơi này có cổ quái, đợi chút, ta cần xác định một chút". Nói rồi Hắc Lão cũng không để ý Thạch Thiên có hay không có làm theo, chỉ thấy lão ngồi xuống giữa căn phòng, bắt đầu suy ngẫm cái gì đó, bất chợt Hắc Lão ngẩng lên, nhìn xung quanh căn phòng một lượt nói: "quả nhiên, quả nhiên a.."

"Quả nhiên cái gì a sư phụ, lẽ nào người phát hiện ra cái gì?" Thạch Thiên tò mò lên tiếng hỏi, Hắc Lão trả lời: "quả nhiên căn phòng này chính là một trong những mắt trận, trận pháp này được gọi cửu tứ khốn trận, trận pháp chia làm tứ phương vị: đông, tây, nam, bắc. Mỗi phương vị có chín căn phòng, mỗi căn phòng là một cái cấm chế, cần phải phá giải cả chín cái cấm chế mới có thể tiến vào tâm trận, tâm trận là nơi mà bảo vật tồn tại, bất quá mỗi một cái cấm chế được sắp xếp theo thứ tự càng đi sâu vào càng khó phá, tiểu tử vận khí của ngươi không tồi a, nhanh như vậy đã nhận được kỳ ngộ rồi a".

Thạch Thiên nghe Hắc Lão nói vậy liền hào hứng hẳn lên, hắn vui mừng nói: "vậy a? Lão sư ngài có thể phá vỡ cấm chế? Nghe giọng của người dường như không quá để tâm đến cái gọi là cấm chế kia đi?"

Hắc Lão nghe Thạch Thiên nói liền mỉm cười chọc: "haha, xem ngươi kìa, mới nghe tới kỳ ngộ liền mất hết tiền đồ như vậy, quả thực làm mất mặt ta cái lão sư này đi a, bất quá hiện tại còn chưa có cái cấm chế nào là lão già này chưa phá được, nếu có thì cũng không xuất hiện ở cái nơi khỉ ho cò gáy này đi, hắc hắc, ta nói trước, kỳ ngộ còn phải xem ngươi có dùng được không a, đến lúc không dùng được đừng có mà thất vọng a".

Thạch Thiên không cho là đúng phản bác nói: "kỳ ngộ là rất hiếm gặp a, trong đời có khi chỉ gặp được một lần, là phúc hay là hoạ cũng đáng để thử a, không dùng được thì ta sẽ bán cho người dùng được, lúc đó cũng không phải là không phát tài đấy".

"Hắc hắc, nếu vậy thì liền bắt đầu a, là phúc hay là hoạ, vậy thì xem ở vận khí của ngươi đi, hắc hắc…".