Chương 1:Thiên Địa Dị Tượng

Sát Thiên Địa

Chương 1:Thiên Địa Dị Tượng

Ầm! Ầm! Ầm!
Bầu trời bị mây đen che phủ, tuyết cũng bắt đầu rơi nhưng kỳ lạ là khi còn cách mặt đất khoảng ba thước thì đều bị tan biến.
Từ mặt đất lên ba thước đều là một màu xanh của cây, màu sắc rực rỡ của muôn hoa. Trên là tuyết dưới là hoa, đông trên xuân dưới, dĩ nhiên là một dị tượng ngàn năm mới có.
Trong khi cả mảnh đại lục đang bị bao trùm trong bóng tối, thế mà mặt trời- nơi cội nguồn của ánh sáng, lại không bị bao phủ, khi ngước đầu lên vẫn thấy rõ mặt trời nhưng ánh sáng của mặt trời dường như chỉ chiếu vào một nơi.
-----------
Phía tây đại lục, là một mảnh rừng bất tận, nơi được mệnh danh là nơi nguy hiểm nhất đại lục- U Minh rừng rậm. Ở nơi đây là thánh địa của yêu thú, càng đi sâu vào trong thì yêu thú càng mạnh cho nên con người thường rất ít khi xuất hiện ở trung tâm U Minh.
Nhưng lúc này đây ở nơi sâu nhất trong rừng rậm U Minh lại vô cùng náo nhiệt. Sự náo nhiệt này lạ ở chỗ làm cho không gian xung quanh đều chấn động. Nếu nhìn kỹ từ trên không xuống một biển người vô tận. Điều bất ngờ là mỗi người trong đó đều có thực lực kinh khủng. Tùy tiện lấy ra một người trong số này đều có thể xưng vương một phương
Cả biển người đều tập trung bao quanh một gian nhà đơn sơ. Mà phía sau vòng cường giả nhân loại lại là thiên hạ của muôn thú. Nhưng mặc kệ là nhân loại hay là yêu thú thì lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn về gian nhà được bao phủ ở trung tâm. Đứng trước căn nhà là một nhóm người, tuy chỉ vài người thôi nhưng sức mạnh của họ cũng đã chấn nhiếp hết tất cả mọi thú lẫn người xung quanh.
_ Thiên tôn, liệu ngài dự đoán có đúng không vậy?
Một nam tử trung niên chấp tay nói với vị nam tử đứng đầu hàng. Thực lực của tên nam tử vừa lên tiếng rất mạnh nhưng khi nhìn vị trước mặt, ánh mắt không khỏi hiện lên sự kính sợ.
_ Nếu là lời của Thiên Tôn nói thì chắc chắn là sự thật, ngươi không nhìn thử xem những dị tượng kì lạ này cùng với việc muông thú đều tập trung tại đây sao?
Một lão giả đứng cạnh vị nam tử đứng đầu không khỏi nhìn về phía sau trả lời thay.
_Haz, nếu lời thiên tôn nói là sự thật, vậy thì thật là may mắn rồi! Nhưng có lẽ "bọn họ" sẽ không để yên cho việc này tiếp diễn yên tĩnh đâu.
Mỹ phụ đứng cạnh cũng không kiềm được nhắc nhở mọi người bây giờ chỉ là sự bình yên trước cơn sóng dữ thôi. Xong, cũng như nhắc nhở chính mình không được lơ là cảnh giác.
Lời của vị mỹ phụ tuy không lớn nhưng dự vào thực lực của những người ở đây ai mà không nghe rõ từng chữ chứ. Không khí thoáng tĩnh lặng lại, những cường giả đầy cảnh giác nhìn xung quanh, trong cơ thể linh lực được vận hành, luôn trong tư thái sẵn sàng ra tay bất cứ lúc nào.
_Nếu như những gì ta thấy là sự thật thì..ta hy vọng mọi người hãy ra tay bảo vệ "hắn".
Trung niên nam tử đứng đầu được gọi là thiên tôn nãy giờ vẫn không lên tiếng không ngờ khi lời nói của hắn nói ra lại khiến toàn trường lập tức yên tĩnh. Vì với thân phận và thực lực của vị Thiên Tôn này đều đủ để tất cả nhân sinh trong thiên hạ quỳ lạy, nay kẻ luôn cao cao tại thượng ấy lại cầu mong sự giúp đỡ của họ, dĩ nhiên họ sẽ rất kích động.
_Thiên Tôn, ngài đừng nói vậy đây là phúc của thiên hạ, dĩ nhiên chúng ta phải có sứ mệnh bảo vệ "ngài" ấy.
Lão giả lúc đầu lên tiếng chấp tay nói với Thiên Tôn, ánh mắt của lão khi nhìn vào ngôi nhà nơi trung tâm không khỏi hiện lên sự mừng rỡ và sùng bái.
_ Là họa hay phúc, chỉ dựa vào thiên mệnh.
Thiên Tôn cũng đưa ánh mắt sâu xa về ngôi nhà
_Đại ca, huynh yên tâm "hắn" là người kế thừa của huynh và đại tẩu thì dĩ nhiên sẽ mang phúc cho thiên hạ.
Từ trên không một giọng nói hùng hồn từ xa vang đến, tuy nghe nói thì cảm thấy xa bất quá lại sau vài tiếng hít thở thì một bóng dáng đã xuất hiện bên cạnh Thiên Tôn.
_Đại ca, đệ đến trễ.
Chỉ thấy người mới đến một thân y phục màu lục diệp thoải mái, cả người mang hương vị phong trần, tóc hơi rối vừa nhìn đã biết vì đi đường xa liên tục không nghĩ.
_Ngươi đến là tốt rồi, ta còn nghĩ ngươi không tới kịp nữa chứ.
Thiên Tôn nhìn nam tử tuấn mỹ có vài phần giống mình mà cười ôn hòa
_Đại ca, nói như vậy sao được, hôm nay là ngày cháu trai của ta ra đời, người làm chú này làm sao có thể mà bỏ qua được cơ chứ.
Nam tử mới đến cười nói thân thiện với Thiên Tôn.
_Bái kiến Địa Tôn
Lúc này có người kịp phản ứng khi nghe xưng hô giữa hai người liền vội hành lễ với vị nam tử mới đến. Sau hắn thì mọi người cũng hoàn hồn lại mà đồng loạt hướng vị nam tử được xưng là Địa Tôn kia hành lễ. Tuy bọn họ không nhận ra người trước mặt nhưng khi nghe hắn gọi Thiên Tôn một tiếng đại ca thì dù cho có bị mù họ cũng biết vị nam tử mới đến này là ai. A, cũng không thể trách họ không hiểu biết được Thiên Tôn cùng Địa Tôn là ai cơ chứ, cường giả đứng đầu thiên địa a, làm như ai muốn thấy cũng có thể thấy được vậy. Hơn nữa người có thể gọi Thiên Tôn là Đại ca thì ngoại trừ vị Địa Tôn là thân huynh đệ với Thiên Tôn còn ai khác nữa chứ.
_Haha, mọi người đừng khách khí như vậy, hôm nay là ngày cháu trai ta ra đời. Còn cần phải nhờ đến sự giúp đỡ từ mọi người nữa.
So với Thiên Tôn lạnh lùng xa cách kia thì vị Địa Tôn này lại trái ngược hoàn toàn với huynh trưởng của mình.
_ Chắc mọi người cũng biết cháu trai của ta có thể là thiên tử tái thế tương lai sẽ thống lĩnh thiên hạ, mà dĩ nhiên bọn thiên ma chúng nhất định không để đứa bé bình yên chào đời. Có lẽ sắp tới sẽ thành một đấu trường huyết tinh...ta mong các bảo vệ hắn an toàn chào đời.
_Thưa Thiên Tôn, Địa Tôn chúng ta hôm nay dù cho hôm nay có bỏ mạng tại nơi này thì nhất quyết sẽ bảo vệ thiên tử.
Không biết là ai nói trước lời này, những người khác cũng hưởng ứng theo
_Thà chết bảo vệ thiên tử
_Thà chết bảo vệ thiên tử
.........
Tiếng hô vang như sấm hùng hồn mang theo ý chí của các cường giả dường như vang vọng tới tận trời xanh.
Địa Tôn đưa mắt nhìn một loạt những người ở đây, âm thầm ghi nhớ từng người, định nói điều gì đó thì chợt nhận ra người đứng cạnh mình thân thể đột nhiên căng thẳng lên. Hắn quay người lại, nhìn Thiên Tôn đang trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu. Dựa theo tầm mắt của Thiên Tôn hắn cũng nhận ra điều dị thường. Lúc này trong căn nhà ở trung tâm chợt vang lên tiếng la của người phụ nữ.
_Phu nhân sắp lâm bồn rồi, các ngươi mau mau chuẩn bị.
Tiếng nói rõ ràng vang vọng khắp không gian yên tĩnh làm cho các cường giả xung quanh thân thể căng thẳng lên, ánh mắt không khỏi hiện lên sự vui vẻ, cuồng nhiệt.
_ Khà khà, may quá tới thật đúng lúc, không ngờ chỉ một nhân loại tầm thường ra đời lại khiến thiên địa nhộn nhịp như thế này.
Hạ Nhật Vy ^_^!!!!!