Chương 13: Đội 7 cầu cứu

Rảnh Háng YY Truyện

Chương 13: Đội 7 cầu cứu

'' Sao rồi? '' Nhìn dáng vẻ vội vã của Akashi, mọi người lo lắng xúm lại, thỉnh thoảng còn nhìn ra sau xem có phải Kurenai đang đuổi theo hắn hay không.

'' Không có gì... Xong rồi. '' Akashi ngừng bước, lau mồ hôi trên mặt, sau đó giơ ra ba cái chuông.

'' Phải thế chứ... Cậu làm tốt lắm. '' '' Akashi – kun... '' Mấy người mừng rỡ nhìn Akashi.

Đang lúc mọi người vui vẻ cười nói, một bóng người lao vụt lại đây.

Là Yuuhi Kurenai.

Nhìn thấy Akashi, nàng không khỏi lườm hắn một cái. Sau mông vẫn còn cảm thấy hơi tê tê, Kurenai há có thể không biết đây là tác phẩm của ai. Đương nhiên, Kurenai cũng sẽ không trực tiếp hỏi tội Akashi. Dù sao nếu để cho người khác biết nàng thân là Jounin mà lại để một Genin là học sinh của mình bóp trộm cái mông thì Kurenai nàng thà rằng chết còn hơn.

Thế là Kurenai lườm Akashi một cái, sau đó di chuyển sự chú ý đến ba cái chuông.

'' Đừng vui vẻ sớm quá. Nên nhớ ở đây chỉ có ba cái chuông mà các em lại có bốn người... Bây giờ các em định phân phối như thế nào đây? ''

Kiba không thèm để ý cười to:

'' Hà hà, cô cũng đừng giả vờ nữa cô Kurenai. Lúc còn ở trong rừng, Akashi đã sớm nói cho chúng em biết đợt luyện tập này chỉ để kiểm tra sơ bộ thực lực và sự đoàn kết cả đội chúng em thôi... Cô xem, vừa rồi bọn em có phải phối hợp quá ăn ý đúng không? '' Kiba cười đắc ý.

Kurenai nhìn Akashi, không ngờ hắn lại nhìn thấu ý đồ của đợt luyện tập cầu sinh này.

'' Thôi được rồi, ta tuyên bố các em đều thông qua. Để chúc mừng đội 8 chúng ta thành lập, hôm nay chúng ta sẽ đi ăn lẩu nướng. Ta mời khách, Akashi trả tiền. '' Kurenai tuyên bố rất hùng hồn.

'' Sao em lại phải trả... '' Akashi còn chưa dứt lời lại bị Kurenai lườm một cái. Tự hiểu chuyện xấu của mình đã bị phát hiện, Akashi cười xấu hổ, làm động tác khóa miệng.

'' Ha ha ha... '' Toàn bộ sân tập đều tràn ngập tiếng cười sảng khoái.

Một tháng sau.

Rừng rậm ở ngoại ô Làng Lá.

Tiếng gió thổi xào xạc phá vỡ sự tĩnh mịch vốn có nơi đây.

'' Khịt khịt... Lão đại, Hinata, tớ đã ngửi thấy mùi của nó... Hướng 5 giờ. '' Kiba tỏ vẻ thận trọng hoạt động trong rừng rậm. Thậm chí, cậu ta còn di chuyển bằng cả bốn chân.

Sau lưng hắn, Shino đang sử dụng côn trùng để tìm kiếm con mồi.

Cách đó không xa, Hinata dùng Byakugan để quan sát theo hướng mà Kiba bảo.

'' Akashi – kun... Mục tiêu cách chúng ta khoảng 8 mét. ''

'' Được rồi... Hành động! '' Akashi vừa dứt lời, cả bốn người liền lao ra khỏi chỗ ẩn núp.

Kiba như hóa thân thành một con chó săn, đi bằng cả bốn chân, lao về phía mục tiêu.

'' Khà khà, cuối cùng cũng bắt được ngươi rồi... Cún con... ''

'' Gâu... gâu... '' Mục tiêu đã nằm gọn trong lòng Kiba, đó là một con poodle màu trắng.

'' Mấy nhóc làm tốt lắm, chúng ta đưa nó về cho cố chủ thôi nào. '' Tiếng của Kurenai truyền đến từ trong tai nghe.

Nghe vậy, Kiba nhớ đến bà phu nhân của lãnh chúa Hỏa Quốc thì vẻ mặt không khỏi thương cảm nhìn con chó con:

'' Cô Kurenai, đừng đưa cún con cho bà béo kia được không? '' Dáng vẻ của cậu ta như sắp khóc.

'' Khổ thân Kiba, cứ mỗi lần dính đến chó cậu ta lại thế. '' Akashi lắc đầu thở dài.

'' Đúng đấy... Mà khổ thân con chó, có một bà chủ như vậy trốn đi là phải... Một cái ôm của bà ta gãy của nó mấy cái xương chứ chẳng chơi. '' Hôm nay Shino nói nhiều bất thường, đủ thấy độ kinh khủng của cố chủ.

'' Nghe... Nghe đồn con mèo lần trước bị đội 7 bắt trở về đã bị đưa lên làm lẩu mèo rồi đó... '' Đây là Hinata.

'' Haizz, một phút mặc niệm, cầu chúa ban phúc cho mi, dù là thế giới này không có chúa. '' Akashi vẽ một cái thánh giá trước ngực.

Kurenai ở đầu bên kia dở khóc dở cười:

'' Vậy sao được... Nghe lời nào Kiba... Chúng ta đưa nó về cho chủ của nó thôi. ''

Rời khỏi nơi trả nhiệm vụ, khuôn mặt Kiba cứ phụng phịu, ai dỗ cũng không nghe.

'' Cô Kurenai, chúng ta có thể làm những nhiệm vụ khác hay không vậy? Tại sao chúng em cứ phải làm những nhiệm vụ tào lao như thế này? Một tháng này bọn em không phải đi cắt cỏ, cày bừa giúp người ta, đó là đi tìm đồ thất lạc, tìm vật nuôi bị mất. Cứ mãi thế này sao có thể mạnh lên được chứ? ''

Kurenai nghe vậy liền ôn nhu dỗ dành:

'' Hì hì, mấy nhóc đừng nản chí. Phải biết hồi xưa ta cũng phải làm đến hơn 100 nhiệm vụ cấp D, không ngừng tích lũy kinh nghiệm mới có ngày hôm nay. ''

'' Haizz, tuy ai cũng biết điều đó, nhưng những nhiệm vụ này đúng thật là vô bổ. '' Shino cũng không nhịn được phàn nàn. Có vẻ như từ ngày có Akashi gia nhập vào, Shino sôi động hơn hẳn, ít nhất là sẽ không còn tỏ ra lạnh lùng gàn dở như trong cốt truyện.

Kurenai đang định an ủi mấy đứa nhóc, đột nhiên có một Anbu xuất hiện, ghé vào tai nàng nói gì đó.

Đợi Anbu đi mất, Kurenai mới cười nói với bốn người khác:

'' Ái chà, mấy nhóc thật may mắn, Anbu vừa nói Hokage đại nhân có nhiệm vụ muốn giao cho chúng ta. ''

'' Xời ơi, ai biết có phải lại đi tìm chó tìm mèo hay không... '' Kiba vẫn tỏ ra rất bức xúc, nghĩ đến cu cậu vẫn còn ấm ức vụ con chó con.

Nhà Hokage.

'' Ngài gọi chúng tôi? '' Kurenai hỏi.

'' Ừm... Kakashi vừa gửi tin về từ Sóng Quốc, nói rằng bọn họ gặp phải cường địch, cần người trợ giúp. Các đội khác đều đi làm nhiệm vụ cả rồi, hiện tại cũng chỉ còn lại đội 8 thôi. '' Hokage đệ tam nói.

'' Kẻ địch là ai? '' Kurenai hỏi thẳng vào vấn đề.

'' Phản nhẫn của Làng Sương Mù, hai trong số Kiri no Shinobigatana Shichinin Shuu: Momochi Zabuza và Kurosuki Raiga. '' Sarutobi gằn từng chữ.

'' Hai kẻ như vậy làm gì ở nơi cằn cỗi như Sóng Quốc chứ? '' Kurenai khó hiểu.

Sóng Quốc vốn là một hòn đảo tách biệt với đại lục Ninja. Tuy đó chỉ là một nước nhỏ, nhưng xưa kia Sóng Quốc rất phồn thịnh... Cho tới khi Gatou đến. Lợi dụng tiền của của bản thân, Gatou đã cho mời rất nhiều võ sĩ và Ninja, từng bước chiếm lĩnh độc quyền kinh tế và rồi khống chế cả Sóng Quốc.

Do sự thôn tính của Gatou, cho nên hiện tại Sóng Quốc đã trở thành một quốc gia nghèo khổ. Chính vì lí do này cho nên Kurenai mới khó hiểu khi hai trong số Kiri no Shinobigatana Shichinin Shuu trong truyền thuyết lại xuất hiện ở nơi đây.

'' Không biết... Trong thư Kakashi viết là họ được một người tên là Gatou mời đến. '' Sarutobi hút tẩu thuốc, nói.

'' Là cái gã thủ phủ đó hả? ''

'' Ừm, chính hắn. '' Hokage đệ tam phun ra một hơi, khói thuốc tràn ngập khắp phòng. Sau đó dùng vẻ mặt trịnh trọng nói:

'' Đây là nhiệm vụ cấp A... Tuy nhiệm vụ cấp A không phải là thứ mà đám nhóc Genin các con có hoàn thành, nhưng xét thấy đội 8 là đội đặc biệt của khóa này, cho nên ta sẽ để các con tiếp viện đội 7... Nhất là con đó Akashi, đừng để ta thất vọng... '' Sarutobi dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Akashi, hiển nhiên đã biết rõ thực lực của hắn.

Theo Sarutobi, Kakashi + Kurenai + Akashi đối phó với hai Jounin là quá dư giả rồi.

'' Vâng. '' Akashi gật đầu. Tuy Akashi rất ghét đám chính trị gia, nhưng hắn lại rất nể phục tình cảm và sự cống hiến của Hokage đệ tam dành cho làng.

Đợi khi đội 8 ra khỏi, Sarutobi mới nói với không khí:

'' Đi theo, đừng để họ phát hiện. Lúc cấp bách lập tức ra tay cứu giúp, chúng nó đều là thế hệ mới của làng. ''

Không thấy ai lên tiếng đáp lại, chỉ có nghe thấy tiếng gió vun vút mới biết đã từng có người rời khỏi đây.